Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 117: Mưa tên ---

Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:22:05
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng là tiểu thư kiêu căng gì, việc trở về Hầu phủ chắc hẳn thành vấn đề.

 

Trước đây nàng còn tưởng thể ung dung tự tại , nhưng hiện giờ phát hiện, vẫn còn những hiểm nguy đến đang chờ đợi.

 

Chỉ một Ngọc Tố thôi là đối thủ mà các nàng hiện tại thể đối phó, còn một Quốc Sư, kẻ đó lẽ mới chính là mối đại họa chân chính.

 

Tuy nhiên, Quốc Sư lâu như vẫn động đến nàng, nghĩ cũng sẽ gì nàng lúc .

 

Còn về Tể tướng phủ, Tiêu tướng quân phủ những nơi khác, nàng thật sự sợ.

 

“Vậy nàng cẩn thận một chút, Truy Phong, ngươi tiễn nàng về.”

 

Chung Nhiễm từ chối nữa, Truy Phong đáp lời, tiễn Chung Nhiễm trở về.

 

Mộ Cẩn Ninh nàng xe ngựa , y mới lật lên ngựa về Vương phủ.

 

Ngày thường phố lớn náo nhiệt, nhưng hôm nay yên tĩnh đến lạ.

 

Lòng Truy Phong chợt chùng xuống, quả nhiên kẻ tự tìm đến cái c.h.ế.t ?

 

Chung Nhiễm cũng cảm ứng bên ngoài điều đúng, nàng vén rèm xe bước ngoài, quanh bốn phía.

 

“Vút!”

 

Một mũi tên mang theo tiếng xé gió khẽ khàng b.ắ.n về phía nàng, tốc độ cực nhanh.

 

Bọn quả là học sự tinh ranh, giao chiến cận đối thủ của nàng, nên dùng tấn công tầm xa.

 

Đáng tiếc nàng hiện tại tu vi còn thấp, cũng phi kiếm, nếu thì thế nào cũng cùng những kẻ mà đấu một trận tầm xa cho trò.

 

Đợi đến khi mũi tên gần ngay mắt, nàng giơ tay khẽ tóm, mũi tên liền dừng cách nàng một quyền.

 

Nàng trở tay, b.ắ.n trả mũi tên về vị trí cũ, tốc độ nhanh hơn vài .

 

khoảnh khắc kế tiếp, vô mũi tên liên tục từ bốn phương tám hướng b.ắ.n tới, căn bản cho nàng cơ hội thoát .

 

Truy Phong rút bội kiếm , nhảy lên xe ngựa vung kiếm cản tên: “Chung tiểu thư, mau trong xe ngựa .”

 

Chung Nhiễm nhảy xuống , nhàn nhạt : “Ngươi tự lo cho bản .”

 

Thân nàng như ảo ảnh, trái tránh né, lướt về phía mái hiên cách đó xa, một mũi tên nào thể chạm nàng.

 

Truy Phong đuổi theo, nhưng lúc chỉ còn y và đ.á.n.h xe vẫn đang ở giữa cơn mưa tên.

 

“Nhảy xe!” Y gầm nhẹ một tiếng, bảo đ.á.n.h xe nhảy xuống, mới đuổi theo.

 

Bởi vì mũi tên quá nhiều, y cản tên, tốc độ ảnh hưởng, tốc độ của Chung Nhiễm quá nhanh, y căn bản rõ bóng , trong nháy mắt thấy .

 

Người đ.á.n.h xe nhảy khỏi xe ngựa lăn mấy vòng đất, thoát khỏi trung tâm mưa tên mới vội vàng chạy con ngõ bên cạnh trốn .

 

Đồng thời, y lấy một tín hiệu b.ắ.n lên trời đêm, đây là tín hiệu đạn của Ninh Vương phủ, tin rằng khi Vương gia thấy, chắc chắn sẽ nhanh chóng dẫn đến.

 

Chung Nhiễm nhanh chóng lướt một con hẻm, hai chân dùng sức đạp xuống đất, cả bay vút lên , đến nóc nhà.

 

Đây là nóc nhà, nàng dùng hỏa diễm, mà lấy một nắm cương châu, rắc về phía những nơi tối tăm.

 

Những viên cương châu cũng từ , nàng xử lý đồ vật trong gian thì vô tình phát hiện .

 

Nơi tối tăm truyền đến tiếng đổ rầm xuống đất, cũng tiếng rên rỉ nghèn nghẹt.

 

Mũi tên từ phía nàng rõ ràng ít nhiều.

 

Nàng một nữa rắc một nắm cương châu, đó đổi hướng nhanh chóng bay vút .

 

Mũi tên đổi hướng, b.ắ.n về phía vị trí của nàng, nhưng thể ngăn cản tốc độ của nàng.

 

“Mau rút lui.” Người trong bóng tối kinh hãi, quả nhiên là yêu nghiệt, nhiều mũi tên như cũng nàng thương, thậm chí còn ngăn tốc độ của nàng.

 

Mấu chốt là báo tin về Vương phủ, những khác chắc đến kịp, nhưng Ninh Vương phủ chắc chắn sẽ tới, nếu bọn họ rút lui nữa, đến lúc bắt thì phiền phức lớn .

 

“Người đàn bà , e rằng yêu quái chứ?” Có kẻ lẩm bẩm một câu, vội vàng rút lui.

 

Tuy nhiên, cũng bởi vì y chuyện ở đây, Chung Nhiễm bắt vị trí chính xác, một nắm cương châu liền b.ắ.n về phía .

 

“Không... .”

 

Hai chữ thốt , kẻ chuyện cảm thấy lưng đau nhói, đó tự chủ mà ngã nhào về phía .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-117-mua-ten.html.]

Bên cạnh y, đồng thời truyền đến mấy tiếng ngã lăn.

 

Cương châu vốn dĩ trọng lượng nhất định, còn Chung Nhiễm dùng linh lực rắc , bọn họ là phàm t.h.a.i nhục thể, trốn thoát ?

 

Nếu bọn họ ẩn nóc nhà, e rằng c.h.ế.t đến cả t.h.i t.h.ể cũng còn.

 

Mặc dù tốc độ của Chung Nhiễm chậm, nhưng những kẻ ở bốn phương tám hướng, vẫn nhiều trốn thoát.

 

Lần nàng vội vàng g.i.ế.c diệt khẩu, mà là từ xa theo bọn họ.

 

Nàng tuy còn tu luyện linh thức, nhưng chút hình thái .

 

Hơn nữa, linh cảm của nàng vốn dĩ nhạy bén hơn ngũ quan của thường nhiều, theo dõi những kẻ thành vấn đề.

 

Nàng thật xem xem, là ai phái .

 

Những ám vệ như nàng nghĩ mà trở về một phủ nào đó, mà là ở trong một biệt viện tại Tây khu.

 

Nàng nhận theo nhầm , những kẻ hẳn một kẻ cầm đầu, là kẻ cầm đầu liên hệ với chủ t.ử phía .

 

Những kẻ chỉ là ẩn náu ở đây mà thôi.

 

Đã như , thì đừng trách nàng khách khí.

 

Nàng nhảy lên nóc nhà bên cạnh về phía biệt viện đó, thỉnh thoảng thấy những áo đen vội vàng chạy trốn về.

 

Đợi một lúc, còn thấy áo đen nào trở về nữa, nàng mới búng một luồng hỏa diễm bay qua.

 

Ngọn lửa của nàng là hỏa diễm tự trong huyết mạch, do linh lực chuyển hóa mà thành, cách bình thường căn bản thể dập tắt.

 

Đương nhiên, thế nào để dập tắt, chính nàng cũng , trừ phi nàng thu lửa .

 

Bên trong nhanh truyền tiếng kinh hô, cũng các loại tiếng la hét, còn nhảy lên nóc nhà chạy trốn.

 

Chung Nhiễm tiếp tục b.ắ.n cương châu, ngừng ngã xuống.

 

Biệt viện nhanh bùng cháy bộ, bên trong truyền từng đợt tiếng kêu t.h.ả.m thiết, khác gì nhân gian luyện ngục.

 

Trong các căn nhà lân cận nhanh tiếng la hét từ trong nhà chạy , thấy nhà bên cạnh bốc cháy, kinh sợ, vội vàng gọi cứu hỏa.

 

Chung Nhiễm một lúc, xác nhận bên trong còn ai trốn thoát, nàng mới xoay rời .

 

Khi nàng rời , những ngọn lửa đó chậm rãi co , cuối cùng hóa thành một đốm lửa nhỏ bằng hạt gạo bay , nhanh trở về Chung Nhiễm.

 

Nàng dừng một chút, vẫn về phía con phố lớn .

 

Vừa dường như b.ắ.n tín hiệu đạn, Đại sư thấy , chắc sẽ đến đây chứ?

 

Những khác thế nào nàng quản, nhưng Đại sư , nàng thể để ý đến cảm nhận của y.

 

Vừa một lát, quả nhiên thấy Ninh Vương đang đuổi theo về phía nàng.

 

“Nhiễm Nhiễm, nàng chứ?” Thấy nàng, y liền tránh đến bên cạnh, cánh tay dài vươn , ôm chặt lấy nàng lòng.

 

Truy Phong trúng hai mũi tên, tên kịch độc, nếu y đến kịp thời giải độc cho , e rằng mất mạng .

 

Trời y lo lắng cho nàng đến nhường nào.

 

“Ta đây vẫn bình an vô sự ? Yên tâm , những kẻ vẫn thể thương.”

 

Chỉ cần Quốc Sư thần bí và Ngọc Tố tay, e rằng ai thể nàng thương.

 

“Ta tiễn nàng về nghỉ ngơi , kẻ chủ mưu phía , sẽ cho điều tra.”

 

Ôm lấy thể nhiệt độ chân thực, trái tim hoảng loạn của y mới an .

 

“Ừm.” Nàng khẽ đáp một tiếng, từ chối hảo ý của y.

 

Hai về phía Hầu phủ, cũng lúc thấy Ngọc Tố tìm đến.

 

Mèo Dịch Truyện

“Tiểu tiểu thư, chứ?”

 

Chung Nhiễm giọng điệu nhàn nhạt : “Ngươi đợi c.h.ế.t mới đến?”

 

Tín hiệu đạn phát một lúc , nàng giờ mới tìm đến, nếu cố ý, nàng cũng tin.

 

--- Đào linh căn cướp huyết mạch? Lũ cặn bã hãy chờ mà run rẩy -

 

 

 

Loading...