Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 144: Hắc Phong Áo ---

Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:22:33
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

A Sinh lắc đầu: “Tỷ tỷ, một , cùng tỷ tỷ.”

 

“Ta là nếu như.”

 

“Ta nếu như.”

 

Chung Nhiễm:…

 

Nhìn một cái, cuối cùng nàng đành im lặng, sợ tức đến nội thương.

 

“Đứng ! Núi là do khai, cây là do trồng, qua đường , hãy để tiền mãi lộ!”

 

Bốn mắt thấy sắp khỏi sơn mạch, nhảy một đám hán t.ử chặn đường.

 

Chung Nhiễm và của nàng từng gặp tình huống , nhất thời đều về phía Mộ Cẩn Ninh.

 

Mộ Cẩn Ninh với A Sinh: “A Sinh, đ.á.n.h bọn chúng.”

 

A Sinh đáp một tiếng, sải bước về phía đám .

 

Phía ba, bốn mươi tên chặn đường, đây bọn chúng cũng thường xuyên chặn đường cướp bóc ở khu vực , nhưng đều là cướp của những thương nhân qua đường.

 

Lần thấy bốn tiểu thanh niên từ trong núi , thấy trang phục và khí chất của bọn họ tầm thường, nghĩ rằng chắc chắn là tiền.

 

Kết quả A Sinh bước , bọn chúng sợ hãi nhẹ.

 

Thanh niên cao lớn như , sẽ giỏi đ.á.n.h chứ?

 

“Đừng qua đây, nếu còn qua nữa chúng sẽ khách khí .”

 

Mấy tên đại hán phía thấy A Sinh cao hơn một cái đầu, hiểu trong lòng hoảng loạn, tay nắm chặt con đao của , hai mắt hoảng sợ, từ từ lùi .

 

A Sinh bước thêm một bước, sải chân dài tới mặt bọn chúng.

 

“Ngươi tìm c.h.ế.t!” Thấy vẫn tới, tên kinh hãi rút đại đao, c.h.é.m về phía A Sinh.

 

A Sinh giơ tay, từ cao vỗ xuống đầu .

 

Chỉ một cú đánh, tên đàn ông cảm thấy như một ngọn núi đè xuống, hai chân chịu nổi, lập tức quỳ sụp xuống đất.

 

Con đại đao định c.h.é.m cũng rơi xuống đất, suýt nữa thì đ.â.m .

 

Những còn đều ngây , sợ hãi đầu bỏ chạy.

 

Chung Nhiễm cũng ngây , những đến đây để trò ?

 

“Những tên đều là đạo phỉ bình thường, bọn chúng thường ngày chắc là cướp bóc những thương nhân qua đường bình thường, lẽ là thấy chúng ít , ăn mặc , nên nảy sinh ý đồ.”

 

Mộ Cẩn Ninh giải thích: “Lần gặp loại cần khách khí, cứ thế mà đ.á.n.h là .”

 

Chung Nhiễm khẽ gật đầu, nhíu mày: “Nếu bọn chúng là cướp, chúng g.i.ế.c cũng ?”

 

, g.i.ế.c bọn chúng là trừ hại cho dân.”

 

Mộ Cẩn Ninh khẽ : “Đi thôi, chúng xem, nghĩ là sào huyệt của bọn chúng chắc hẳn nhiều vàng bạc châu báu, thu về thôi.”

 

Chung Nhiễm chấp niệm gì với vàng bạc châu báu, chỉ là bọn chúng ác nhiều, thể g.i.ế.c.

 

Những tên chạy về một hướng khác, chạy nhanh, thỉnh thoảng còn ngoảnh đầu , thấy bốn bọn họ vẫn theo , nhất thời sợ hãi nhẹ.

 

“Siêu ca, bọn chúng sẽ theo chúng về chứ?”

 

“Hừ, nhất là theo chúng về, như thể giữ bọn chúng hết.”

 

Mấy còn , đều lộ một nụ hiểm độc.

 

Hắc Phong Trại của bọn chúng chỉ cái tên đáng sợ, mà quanh năm còn âm phong trận trận, hơn nữa khe núi Hắc Phong phía càng âm u ẩm ướt, độc vật hoành hành.

 

Mặc kệ bọn chúng giỏi đ.á.n.h đ.ấ.m đến , dẫn bọn chúng rừng núi phía , thế nào cũng thể sống sót mà ngoài nữa.

 

Mấy bàn bạc xong, đầu một cái, thấy bọn họ vẫn theo , liền : “A Phi, lát nữa các ngươi dẫn phía , nhất là để bọn chúng kinh động đến ma quỷ bên trong.”

 

Người gọi là A Phi là một thanh niên, bọn chúng quen thuộc với địa hình xung quanh Hắc Phong Trại, việc đưa đến gần dễ.

 

đối phương kinh động đến ma quỷ bên trong, bọn chúng thì nắm chắc .

 

, bọn chúng còn dám , là sẽ thành mồi cho ma quỷ.

 

Bốn Mộ Cẩn Ninh theo một lúc, dần dần phát hiện điểm bất thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-144-hac-phong-ao.html.]

 

“Ồ? Chẳng lẽ những còn tìm một phúc địa? Có nhận linh khí đang dần trở nên nồng đậm ?”

 

Chung Nhiễm kinh ngạc thốt lên, bọn họ trong sơn mạch hơn nửa tháng, cũng phát hiện đặc biệt nào, thường xuyên ám sát, tâm trạng vẫn luôn u uất.

 

Kết quả chỉ là gặp một đám cướp, nhất thời rảnh rỗi vô vị trừ hại cho dân, phát hiện, linh khí ở đây nồng đậm?

 

Đây thật là một nơi .

 

“Thật , linh khí ở đây quả thực nồng đậm hơn nhiều so với những nơi khác, chúng qua đó xem .”

 

Hàng mi của Mộ Cẩn Ninh cũng giãn , nhưng vội vàng, chậm rãi theo.

 

Bốn một lúc, đến một khe núi.

 

Trước đây thông qua cảm ứng, bọn họ thể thấy, một phần đạo phỉ về phía ngọn núi bên .

 

một thanh niên, sâu trong khe núi.

 

Và linh khí nồng đậm mà bọn họ cảm nhận , cũng chính là từ trong khe núi cảm nhận .

 

“Linh khí ở đây nồng đậm thì nồng đậm, nhưng cảm thấy chút giống ?”

 

Chung Nhiễm gần khe núi, lập tức bên trong.

 

Nàng cùng Mộ Cẩn là những trọng sinh, linh hồn lực cường đại, thể cảm ứng bên trong sơn cốc tối đen như mực.

 

Phải rằng, giờ mặt trời ngả về tây, ước chừng là giờ Thân buổi chiều.

Mèo Dịch Truyện

 

Linh khí nồng đậm, gió cũng lớn, nhưng bên trong tối đen như mực, thế nào cũng thấy kỳ quái.

 

"Bên trong điểm kỳ lạ, thanh niên lúc nãy lẽ là cố ý dẫn chúng đó."

 

Mộ Cẩn liếc nàng một cái, nhẹ giọng : "Nhiễm Nhiễm, thăm dò ?"

 

Nếu , với thể chất và công pháp của bọn họ, ở bên ngoài cũng thể tu luyện, đặc biệt là Chung Nhiễm.

 

Chỉ là, đối với những tu luyện như bọn họ, điều thích nhất chính là mạo hiểm.

 

Liệu phiến vị diện , thật sự ẩn giấu một mặt nào đó ai đến?

 

Ví dụ, thể chất đặc biệt của mấy bọn họ từ ?

 

Ví dụ, A Sinh – tộc Cự Nhân vốn biến mất trong dòng chảy lịch sử – từ mà đến?

 

Giống như những của gia tộc ẩn thế gặp đó, bọn họ dường như đều là linh tu giả, cách khác, thế giới từng là nơi tu luyện linh khí.

 

Chỉ là xảy chuyện gì, khiến linh khí trở nên nghèo nàn, cuối cùng những linh tu giả còn sót đều ẩn thế, bên ngoài là bách tính bình thường, đó phát triển võ lực.

 

Huống hồ, bọn họ còn tìm cách rời khỏi thế giới , trở về Phượng Minh Đại Lục, thám hiểm thì ?

 

"Chúng xem , nhưng tất cả đều cẩn thận."

 

Không chút do dự, Chung Nhiễm quyết định .

 

Nơi đây linh khí nồng đậm, hẳn là một linh mạch.

 

bên trong tối đen như mực, hơn nữa còn âm phong trận trận, hẳn là tình huống gì đó.

 

"Tiểu Yến, A Sinh, hai đều cẩn thận." Nàng đầu dặn dò hai một tiếng, tự .

 

Nàng hỏa diễm, đợi lát nữa bên trong, thể dùng lửa để chiếu sáng.

 

Ban đầu còn thuận lợi, từ từ tiến sơn cốc, đó bốn phía bỗng nhiên nổi lên sương mù, bọn họ dường như bước một thế giới bóng tối.

 

"Có trận pháp." Mộ Cẩn kéo tay nàng, đó tự phía : "Các ngươi đều sát theo , trận pháp tuy quá cao minh, nhưng dễ lạc đường."

 

Đối với hiểu trận pháp mà , đây chỉ là một trận pháp cấp thấp.

 

đối với hiểu trận pháp mà , một khi tiến thì hữu khứ vô hồi.

 

Đầu ngón tay Chung Nhiễm cháy lên một đốm lửa, lớn, nhưng đủ để chiếu sáng.

 

Hơn nữa, vì ngọn lửa, cũng đốt cháy ít khí tức âm lạnh ở đây, mang chút ấm áp cho .

 

"Đây là mê trận?"

 

--- Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Đợi Mà Run Rẩy Đi -

 

 

 

Loading...