Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 438: Hang ổ Cự thú ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:34:17
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những đám cỏ dại phía khi cao khi thấp, quy luật, tiếng gió và tiếng sấm đì đùng đều từ đây truyền .
Y nhận điều gì đó, đột ngột nhảy từ xuống, nhanh chóng lùi phía , lúc mới rõ.
Đây là núi hoang, rõ ràng là một đầu cự thú.
Những đám cỏ dại tên , là cỏ dại thật, mà là lông của cự thú, thảo nào mọc đều tăm tắp.
Tiếng gió và tiếng sấm đì đùng là tiếng hít thở và tiếng ngáy của nó.
Sắc mặt y liên tục đổi, những ngọn núi hoang xung quanh, cuối cùng mới nhận , cả vùng núi hoang , e rằng đều là cự thú.
Đây là rơi hang ổ cự thú .
Thảo nào con cự thú lúc nãy thấy y bỏ chạy cũng đuổi theo, căn bản cần đuổi mà.
Trái tim y bắt đầu đập loạn xạ, Thái Hoang Bí Cảnh cũng quá kích thích ? Mở đầu là hang ổ cự thú ?
Y xoay bỏ , cự thú nữa, mà theo khe hở giữa các cự thú, thỉnh thoảng vẫn thấy tiếng gió và tiếng sấm đì đùng, vang lên liên tục, còn khá tiết tấu.
Y khỏi khóe miệng giật giật, nên y may mắn là may mắn đây?
“Ai ở đó? Ra đây!”
Đang lúc y miên man suy nghĩ, một tiếng quát khẽ chút run rẩy truyền đến.
Y từ từ ngẩng đầu, theo hướng phát âm thanh.
Đối phương dường như cũng rõ y là , cũng từ từ bước từ phía bên .
Đó là một nữ t.ử áo hồng khuôn mặt trẻ thơ, vẻ cùng tuổi với y, đôi mắt đen láy tròn xoe y từ xuống .
“Ngươi là ai? Ôi đúng, ngươi từ đến? Cũng đúng, ngươi tên là gì?”
Chung Yến nàng hai , nữ t.ử chỉ tu vi Kim Đan đỉnh phong, vẻ cao hơn y một chút, chỉ là thực lực thế nào.
Tuy nhiên, y cũng ý định bắt nạt nữ tử, xoay liền bỏ .
Lăng T.ử Quỳnh thấy y chút do dự xoay bỏ , nhất thời ngây .
Sau đó, nàng nhanh chóng đuổi theo, cẩn thận giữ cách ba bước với y.
“Sư , gì? , tên là Lăng T.ử Quỳnh, đến từ Lăng Thiên Tông của Bắc vực Thanh Châu, còn thì ?”
Chung Yến dừng bước, là Thanh Châu?
Nếu y nhớ lầm, y là từ lối Đông vực Nguyên Châu tiến , mà nữ t.ử từ lối Bắc vực Thanh Châu tiến ?
Việc truyền tống ngẫu nhiên , cũng quá ngẫu nhiên đó chứ?
Y gì, cũng nàng, tiếp tục .
“Ấy, sư đợi một chút, ở đây là cự thú, một sợ lắm.”
Chung Yến khóe miệng giật giật, càng nhanh hơn.
Y cũng sợ mà.
Tuy y Thôn Phệ Thể Chất, nhưng cự thú lớn như , sinh mệnh lực chắc chắn cũng cực kỳ mạnh mẽ, chắc chắn y sẽ đợi đến lúc thôn phệ xong một con cự thú, mà bản giẫm nát .
Cho nên y lúc nãy mới dứt khoát xoay bỏ như .
Huống hồ, đây là một hang ổ cự thú.
May mắn là những con cự thú đều đang ngủ, một khi đ.á.n.h thức chúng, ai đó sẽ gặp chuyện gì chứ?
“Sư , thể đợi một chút ?”
Chung Yến tăng tốc độ, Lăng T.ử Quỳnh căn bản theo kịp, suýt nữa thì bật .
Nàng thực sự sợ hãi, cự thú lớn như , dù nuốt chửng cả nàng , cũng đủ để chúng lọt kẽ răng, thật sự đáng sợ.
Chung Yến thấy giọng mang theo tiếng của nữ tử, dừng một chút, vẫn là chậm một chút.
Lăng T.ử Quỳnh đuổi kịp, nghiêng đầu y, cuối cùng vẫn dám thêm lời nào.
Nàng cảm thấy vị sư thật sự quá lạnh lùng.
Để y bỏ , nàng dám thêm nữa.
Hai im lặng bước , một một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-438-hang-o-cu-thu.html.]
Cả một vùng rộng lớn đều là địa phận núi hoang, đúng, là địa phận cự thú, đừng Lăng T.ử Quỳnh một nữ tử, ngay cả Chung Yến bước cũng chút hoảng sợ.
Hai liên tục hai ngày, đến trưa ngày thứ ba, bọn họ gặp một thanh niên.
Đó là một thanh niên mặc áo bào xanh, thanh niên rõ ràng trông t.h.ả.m hại hơn bọn họ, cũng tu vi Kim Đan đỉnh phong.
Nhìn thấy bọn họ, Hoàng Quảng Tuyền mắt lóe sáng, nhanh chóng lướt qua, đ.á.n.h giá hai , ôm quyền chắp tay.
“Tại hạ Hoàng Quảng Tuyền, hai vị sư sư tỷ đến từ ?”
Chung Yến liếc y một cái gì, tiếp tục .
Lăng T.ử Quỳnh cũng liếc y một cái, cũng gì, vội vàng đuổi theo.
Hơn hai ngày , bọn họ vẫn khỏi khu vực cự thú , trong lòng ít nhiều cũng chút căng thẳng và sốt ruột.
Nơi đây rốt cuộc rộng lớn đến mức nào, bao nhiêu cự thú chứ.
Nụ mặt Hoàng Quảng Tuyền cứng , hai tay nắm chặt thành quyền.
Tuy nhiên, y vẫn nhanh chân đuổi theo.
Thế là, Chung Yến phía , Lăng T.ử Quỳnh theo y, Hoàng Quảng Tuyền theo nàng, cả ba đều im lặng gì.
“Sư , thể nghỉ một lát ? Ta đói mệt .” Lại thêm một ngày, Lăng T.ử Quỳnh mới cẩn thận hỏi Chung Yến đang phía .
Chung Yến lên tiếng: “Đi thêm nửa ngày nữa là chúng thể rời khỏi khu vực .”
Lăng T.ử Quỳnh ngẩn , dù nàng theo y mấy ngày , bất kể ngày đêm đều , vẫn từng y chuyện.
Hôm nay y mà chuyện.
Sau đó nàng mừng rỡ, ngoài việc y chuyện với nàng, còn vì nội dung lời y .
Bọn họ sắp khỏi khu vực .
Hoàng Quảng Tuyền phía vội vàng tản linh thức , chỉ là, y vẫn cảm ứng biên giới ở .
Lăng T.ử Quỳnh cũng tương tự, căn bản cảm ứng biên giới ở .
Ở bên trong , linh thức của bọn họ rõ ràng thể quan sát xa như bên ngoài.
nàng hiểu tin tưởng Chung Yến, vị sư tuy ít , nhưng cũng hại bọn họ, càng cấm bọn họ theo.
Khi nàng theo kịp, y sẽ cố ý chậm .
Chỉ là vị sư rốt cuộc đến từ ? Lại tên là gì?
Quả nhiên, hơn một canh giờ, linh thức của bọn họ cuối cùng cũng cảm ứng một mảnh rừng rậm.
Mấy ngày qua, ngoài những “núi hoang” cự thú gần như đồng nhất , thấy bất cứ thứ gì khác, giờ đây đột nhiên thể thấy rừng rậm phía xa, nàng kích động vô cùng.
“Sư , chúng thật sự sắp ngoài .”
Nàng kích động đến mức giọng chút run rẩy, đây mấy ngày , những báu vật khác bọn họ đều thấy gì cả.
Nhiều cự thú như bọn họ dám động, những dám động, mà còn cẩn thận từng li từng tí để đ.á.n.h thức chúng.
Chung Yến gì, tăng tốc độ.
Lăng T.ử Quỳnh và Hoàng Quảng Tuyền cũng tăng tốc độ, chỉ là, bất kể bọn họ tăng tốc thế nào, cũng thể đuổi kịp tốc độ của Chung Yến.
Trong mắt Hoàng Quảng Tuyền lóe lên một tia sáng, thực lực của thanh niên e rằng thấp, nếu thể lôi kéo cùng khám phá, ít nhất việc bảo tính mạng chắc chắn thành vấn đề.
Lại qua hơn một canh giờ, bọn họ mới thực sự rời khỏi nơi đó, đến một thảo nguyên.
Phía bên thảo nguyên, chính là rừng rậm.
Song, khu rừng dường như cũng phần khác biệt.
Cây cối cao lớn sừng sững, cảm giác như vươn thẳng tới tận chân trời.
Thân cây đại thụ, ít nhất cũng rộng chừng một trượng.
Vừa thoát khỏi hang ổ cự thú, dường như bước một rừng cây khổng lồ.
Mèo Dịch Truyện
Chung Yến khẽ nhíu mày, chẳng lẽ , Thái Hoang Bí Cảnh chỉ thôi ư?
--- Đào linh căn cướp huyết mạch? Lũ sâu bọ hãy chờ run rẩy -