Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 507: Thập toàn thập mỹ? ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:35:44
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thần Hoàng Dục Hỏa Quyết? Ta đến ."
Nàng kết ấn hai tay, vô ngọn lửa ùn ùn kéo đến bao bọc lấy nàng, biến nàng thành một quả cầu lửa khổng lồ.
Những ngọn lửa , mà khiến nàng cảm nhận từng đợt đau rát da thịt.
Từ khi nàng luyện thể vài , bao lâu nàng còn cảm giác nữa?
Nàng cứ nghĩ, quá trình luyện thể của đạt đến một cường độ nhất định, năng lượng thông thường còn thể ảnh hưởng đến thể phách của nàng nữa.
lúc , cảm ứng, nàng lập tức mừng rỡ, chút nghĩ ngợi liền xuống, vận chuyển công pháp bắt đầu tu luyện.
Còn về Dịch Đằng Uyên và những bên ngoài? Đã sớm nàng bỏ quên ở tận chín tầng mây .
Không qua bao lâu, nàng cảm thấy dường như lâu, nhưng như mới chỉ một canh giờ.
Trong cơ thể nàng vang lên một trận ong ong, khí tức tăng vọt, sức mạnh lửa xung quanh giảm rõ rệt.
Chung Nhiễm hiểu rằng thăng cấp, nhưng, luôn cảm thấy gì đó đúng.
Đây giống với việc thăng cấp Kim Đan, dường như, cũng chút khác biệt so với cảnh giới đỉnh phong?
Đợi đến khi nàng nội thị cơ đài trong đan điền, thấy mười tầng, cả nàng ngây ngẩn.
Chuyện gì đang xảy ? Cửu cửu quy chân, chẳng đều tu luyện đến tầng thứ chín, đó xung kích Kim Đan ?
Chẳng lẽ, vì thể chất và công pháp của nàng khác biệt, nên cần tu luyện đến thập thập mỹ mới thể thăng cấp?
Tuy trong lòng nàng nghi vấn, nhưng quá bận tâm.
Cho dù thế nào, nàng hiện tại đang thăng cấp, cứ tiếp tục nỗ lực tu luyện là .
Không nghĩ nhiều nữa, nàng đầu về phía lối , hai Lam Trì Vọng vẫn đang tu luyện, cả hai giờ đây cũng biến thành lửa.
Nàng cẩn thận quan sát một lượt, năng lượng hỏa hệ mà họ hấp thụ, trực tiếp dùng để tăng cường tu vi, mà giống như dùng để “nuôi” tổ văn họ.
Những hoa văn đỏ rực , tản uy áp và sức mạnh cường đại, chỉ thôi thấy đáng sợ.
Chẳng trách, họ mang đến cho nàng cảm giác nguy hiểm như .
Tu vi của họ, đối với nhiều tu sĩ mà , lẽ tính là quá cao.
khi họ dốc lực chiến đấu, mạnh mẽ đến mức khiến sợ hãi tuyệt vọng.
Có lẽ, đây chính là sức mạnh của tổ văn.
Thu hồi ánh mắt, nàng tiếp tục lên Hỏa Hoàng phía .
Giờ khắc , Hỏa Hoàng đối với nàng vô cùng thiện, kêu lên hai tiếng đó lao về phía nàng.
Chung Nhiễm động đậy, để mặc nó xông cơ thể , trong nháy mắt, quyển bí tịch hóa thành Hỏa Hoàng , biến thành từng đạo phù văn, bao trùm khắp nàng.
Nhận thấy hiện tượng , Chung Nhiễm vô cùng chấn động, chẳng lẽ, đây chính là cái gọi là tổ văn ?
Nàng tiên tổ mạnh mẽ như , thông qua phương thức đặc biệt mà đạt tổ văn?
Cảm nhận sức mạnh cường đại ẩn chứa trong những phù văn đó, nàng nhịn nở nụ toe toét.
Nàng chậm rãi ôm quyền về phía bia mộ, thi hành lễ tử, nhưng quỳ xuống.
Dòng m.á.u chảy trong cơ thể nàng, cho phép nàng quỳ xuống bất kỳ ai, dù đối phương là thần chăng nữa.
"Tuy tiền bối phận gì, cũng vì tại đây."
"Người cứ yên tâm, sẽ tìm cho công pháp của một kế thừa phù hợp, truyền bá nó, sẽ để nó mai một."
Bí tịch hóa thành phù văn bao phủ nàng, nhưng nội dung bên trong, cũng khắc sâu xương m.á.u nàng.
Bí tịch gốc nàng thể lấy nữa, nhưng thể truyền bá công pháp .
Sau gặp phù hợp, nàng sẽ truyền xuống.
Lại ôm quyền chắp tay, nàng đầu , phát hiện sức mạnh ngọn lửa trong gian giảm nhiều.
Hai ở phía cũng đồng thời mở mắt, khi thấy Chung Nhiễm lúc , cả hai đồng loạt trợn tròn mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-507-thap-toan-thap-my.html.]
"Tiểu sư thật là may mắn, mà vì thế mà tổ văn."
Lam Oanh dậy, vươn vai duỗi chân, cảm nhận một phần sức mạnh lớn hơn trong cơ thể, trong lòng hài lòng.
Nhìn , con Hỏa Hoàng biến mất.
Nàng đoán là Chung Nhiễm đoạt , khi về phía nàng, ánh mắt trở nên sâu xa hơn nhiều.
Chung Nhiễm để ý đến ánh mắt của họ, nếu họ dám tay ở đây, nàng cũng sợ họ.
"Chúng thôi." Nàng bước về phía lối , đôi mắt xuyên thấu từng lớp gian, đột nhiên trợn tròn.
Nàng dụi dụi mắt, kỹ , Dịch Đằng Uyên và những khác ?
Mèo Dịch Truyện
Nàng nhanh chóng chạy đến vị trí lối , tiếp tục quanh, nhưng vẫn thấy bóng dáng Dịch Đằng Uyên và những khác.
"Họ ?" Nàng kinh ngạc vô cùng, chẳng dặn họ yên đó lộn xộn ?
Mọi đều là thông minh, theo lý mà sẽ lung tung mới .
giờ phút , thấy họ nữa.
Lam Oanh một cái, bình tĩnh hơn nàng nhiều: "Dịch Đằng Uyên cũng thành tựu nhỏ về trận pháp, chắc là họ tự khắp nơi, cần lo lắng."
Trên họ đều thủ đoạn bảo mệnh, nơi tuy vô cùng thần bí và nguy hiểm, nhưng nghĩa là họ khả năng .
Nếu , những từng đây đây, cũng đều mạng mà .
Có điều, mạng ngoài, nhưng nghĩa là họ thứ .
Có lẽ, họ di chuyển xuyên qua trong vấn đề gì, nhưng dễ dàng như Chung Nhiễm, thể sâu bên trong để đoạt bảo vật, thì cực kỳ khó khăn.
Vì , họ mới đưa thành ý lớn, chỉ để Chung Nhiễm dẫn họ .
Chung Nhiễm gì nữa, dẫn họ ngoài.
Vì họ đều ở đó, nàng cũng mất công tìm nữa, duyên, tự khắc sẽ gặp .
Lam Oanh thấy nàng vẻ vui, liền : "Tiểu sư cần bận tâm, lẽ là chúng tu luyện ở bên trong, thời gian trôi qua lâu, nên họ mới tự ."
"Muội cứ yên tâm, khi ngoài, phần thù lao đáng lẽ trả cho , chúng sẽ thiếu một phần nào."
Chung Nhiễm gì, im lặng dẫn họ , bản cũng luôn quan sát những bảo vật trong các bia mộ đó.
"Bên , tiểu sư , chúng ở bên , mau tới cứu mạng, Diệp Cẩm Thần mắc kẹt ở bên trong ."
Có một giọng xuyên qua từng lớp gian truyền đến, Lam Oanh vui mừng : "Là giọng của Dịch Đằng Uyên, chỉ mới thể truyền âm xuyên gian."
Chung Nhiễm gì, vì truyền âm xuyên gian, khiến âm thanh như đến từ bốn phương tám hướng, khó xác định vị trí chính xác.
Nàng từ từ nhắm mắt , trong lòng thầm niệm Hư Vọng Chi Nhãn.
Sau đó, giữa trán nàng, một con mắt dọc từ từ xuất hiện.
Trong khoảnh khắc, từng lớp gian phía dường như cắt xẻ, một lối đặc biệt xuất hiện mắt nàng.
Cuối lối là một thế giới màu vàng kim, một thanh niên mặc cẩm bào màu vàng đang loay hoay gần gian vàng kim đó.
Những còn bên ngoài sốt ruột thôi, nhưng thể giúp gì.
Chung Nhiễm thu hồi Hư Vọng Chi Nhãn, bước lên lối đặc biệt đó.
Lam Trì Vọng và Lam Oanh cũng nhanh chóng theo, sợ rằng chậm nửa bước sẽ mắc kẹt ở đây .
Lối đặc biệt, dường như những gian chồng chất , giống như một con đường trong suốt.
Họ đó, như thể xuyên qua những bia mộ , trực tiếp đến gần thế giới vàng kim.
Trước , cũng chỉ mất đầy nửa nén nhang.
"Tốc độ thật nhanh." Lam Oanh lẩm bẩm một câu, những còn , họ đang vô cùng chật vật.
---