Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 532: Bí Cảnh Đóng Cửa ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:36:09
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trở chiến trường ban đầu, khí tức lôi điện nơi vô cùng nồng đậm.

 

Mộ Cẩn Ninh còn sử dụng khí tức sinh mệnh nữa, những ở gần trung tâm chiến trường đều là các thiên tài lớn, bọn họ cũng sớm tỉnh , rời khỏi nơi đây.

 

Khắp nơi tàn tích hoang vắng!

 

Chung Nhiễm đó, từ xa nơi trấn áp hung thú.

 

Nơi đây thực sớm rời xa Táng Thần Giới ban đầu, nhưng cũng thể rốt cuộc là nơi nào.

 

A Sinh đột nhiên vỗ trán, bực bội : “A, nhị ca ca của tỷ tỷ.”

 

Nói , ngang dọc, đó sải bước về một hướng.

 

Chung Nhiễm tỷ và Mộ Cẩn Ninh một cái, cũng nhanh chóng theo.

 

“Tiểu sư ? Muội chứ?”

 

Một giọng chút suy yếu truyền đến, Chung Nhiễm đầu qua, là Tuyết Nhược Lan.

 

Nàng một ôm n.g.ự.c tới, ánh mắt đ.á.n.h giá nàng, đó ba bên cạnh nàng.

 

Tác dụng của bọn họ trong trận đại chiến đó, các nàng đều thấy.

 

Cho đến khoảnh khắc đó, các nàng mới hiểu, thế nào là núi cao còn núi cao hơn, tài còn tài hơn.

 

Vốn tưởng rằng các nàng huyết mạch truyền thừa của gia tộc, thế nào cũng trong hàng ngũ thiên tài đỉnh cao.

 

mãi đến khi chứng kiến Chung Nhiễm vài , mới hiểu bọn họ đáng đến nhường nào.

 

Mèo Dịch Truyện

“Nhược Lan sư tỷ, thương còn nặng, hảo hảo liệu thương?”

 

Tuyết Nhược Lan khẽ : “Không c.h.ế.t , thừa dịp còn chút thời gian, xem xem còn thứ gì nữa .”

 

Bởi vì đại chiến, nhiều nơi hủy hoại, cũng chính vì , nhiều thứ ẩn giấu bên sẽ cuốn .

 

Những thiên tài tỉnh , khi khôi phục trong thời gian ngắn, liền sốt ruột loanh quanh.

 

“Cũng , tỷ chú ý an , tìm đồng bạn của .”

 

Chung Nhiễm khách sáo vài câu xong, đuổi kịp A Sinh.

 

Chung Viễn Hành và những khác cũng bây giờ thế nào , nhiều bỏ mạng như , nhưng cũng nhiều vẫn còn sống, hy vọng bọn họ cũng là những may mắn.

 

“Cứu, cứu .” Một giọng yếu ớt truyền đến, Chung Nhiễm đầu qua, là một nữ t.ử chật vật, tóc dài che mặt, vươn một cánh tay cầu cứu.

 

Chung Nhiễm đang định qua, trong lòng dâng lên một cảm giác nguy hiểm.

 

Nàng dừng bước, linh thức dò xét lên nữ tử, hai mắt khẽ híp .

 

Trên nữ t.ử , mà ẩn giấu một ác linh cường đại.

 

Nàng hai tay nhanh chóng đ.á.n.h một luồng hỏa diễm, b.ắ.n về phía nữ tử.

 

“A!”

 

Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết từ nàng truyền đến, đó, một bóng đen ép từ nàng bay , lao thẳng về phía Chung Nhiễm.

 

Nàng lạnh nhạt một nữa b.ắ.n một luồng hỏa diễm, bao phủ ác linh.

 

Tiếng kêu chói tai “chi chi” càng thêm nhức óc, nhưng nhanh hỏa diễm thiêu đốt .

 

Nàng nữ t.ử mặt đất, luồng hỏa diễm nàng đ.á.n.h sẽ gây ảnh hưởng đến thể.

 

Năng lực khống chế hỏa diễm của nàng bây giờ, so với càng tinh xảo hơn.

 

Nữ t.ử hôn mê, Chung Nhiễm do dự một lát, vẫn b.ắ.n một luồng hỏa diễm, b.ắ.n trong cơ thể nữ tử.

 

Nữ t.ử là âm thể, đặc biệt thu hút ác linh, nàng b.ắ.n một luồng hỏa diễm trong cơ thể nàng , ác linh liền dám đoạt xá thể nàng nữa.

 

Nàng dừng một chút như , A Sinh sớm chạy xa, Chung Yến cũng theo kịp, Mộ Cẩn Ninh vẫn còn đang đợi nàng ở phía .

 

“Nhiễm Nhiễm, bên .” Mộ Cẩn Ninh vẫy tay với nàng, một hố lớn.

 

Chung Nhiễm qua, hố lớn rộng, nhưng thể ngay, là do cự thú khi để .

 

Dưới hố lớn cũng ít tu sĩ, đều dùng khí tức sinh mệnh cứu tỉnh.

 

Thấy nàng tới, nắm tay nàng rời .

 

“Trong dường như vẫn còn ít ác linh.” Giọng Chung Nhiễm khẽ, ngẩng đầu đ.á.n.h giá xung quanh.

 

Tầng mây dày đặc sớm tan biến, nhưng ánh sáng mặt trời, như sắp đổ mưa .

 

“Ừm, đại chiến đổi quá nhiều thứ, một thứ từ chỗ tối chuyển chỗ sáng.”

 

“Rất thể, chúng sẽ bám một tu sĩ mà ngoài.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-532-bi-canh-dong-cua.html.]

 

Giống như Hắc Hòe và bọn họ .

 

Mộ Cẩn Ninh mím môi , hai mắt về phía xa.

 

Thần thức sớm bao phủ khu vực , nhanh phát hiện Chung Viễn Hành và những khác.

 

Chàng kéo Chung Nhiễm, vài cái lóe đến bên đó.

 

Chung Yến cho mấy uống đan d.ư.ợ.c liệu thương, nhanh tỉnh .

 

Bọn họ cũng chấn thương nội tạng, hôn mê đến bây giờ, nếu A Sinh nhớ bọn họ, e rằng còn hôn mê một thời gian dài nữa.

 

“Nhị ca, tam ca, các chứ?”

 

Ngoài Chung Viễn Hành, Chung Viễn Triết, còn Lăng T.ử Quỳnh, cùng với mấy vị sư tỷ của Tị Thủy Tông .

 

Tuy nhiên, thấy Hoàng Thu Yên.

 

“Tạm .” Chung Viễn Hành ngẩng đầu quanh, phát hiện đại chiến kết thúc, lúc mới lòng còn sợ hãi vỗ vỗ ngực.

 

“Con hung thú khổng lồ , g.i.ế.c ?” Lăng T.ử Quỳnh cũng lòng còn sợ hãi hỏi.

 

Khi đó các nàng xa như , cũng luồng áp lực trấn áp đến thể động đậy.

 

Bây giờ hồi tưởng , vẫn còn sợ c.h.ế.t khiếp.

 

Chung Nhiễm bất đắc dĩ lắc đầu: “Hung thú như , ai bản lĩnh g.i.ế.c nó? Bị hợp sức trấn áp xuống .”

 

“Rời bí cảnh đóng cửa hẳn còn nhiều thời gian nữa , các tìm một nơi thích hợp để liệu thương cũng , tranh thủ thời gian dạo khắp nơi cũng .”

 

Lăng T.ử Quỳnh do dự một lát, vẫn : “Ta vẫn nên tìm một nơi liệu thương thì hơn.”

 

Chung Nhiễm gật đầu, dù nhanh bí cảnh sẽ đóng cửa, đến lúc đó đều trở về chỗ của , còn cơ hội gặp cũng .

 

Chung Viễn Hành vài tự nhiên là cùng các nàng, tiếp tục lang thang khắp nơi trong một thời gian.

 

A Sinh nhặt nhiều ma thú, Chung Nhiễm vài nhặt thêm gì nữa.

 

Còn về linh d.ư.ợ.c linh quả? Sau trận đại chiến như , cho dù vốn , thì cũng nổ thành tro bụi .

 

Chương kết thúc, mời bấm trang kế tiếp để tiếp!

 

Hôm đó, cả bí cảnh đột nhiên rung động, gian dường như chút bất .

 

Tất cả lúc đều ngẩng đầu lên, mây bay mây tan bầu trời.

 

“Chắc là bí cảnh sắp đóng cửa , chúng sắp đẩy ngoài.”

 

Có tu sĩ lẩm bẩm một , trong giọng điệu là niềm vui thể che giấu.

 

Hắn cuối cùng cũng thể sống sót rời khỏi nơi .

 

“Tạm biệt , tạm biệt hung thú, chúng sắp rời .”

 

“Haha, cuối cùng cũng thể rời , cần lo sợ bất an nữa.”

 

Một đám tu sĩ ha ha , thậm chí chút dáng vẻ điên cuồng.

 

Chung Nhiễm và Mộ Cẩn Ninh một cái, cũng khẽ .

 

Cuối cùng cũng kết thúc .

 

Từng bên cạnh đưa , Chung Nhiễm lúc , cảm thấy dường như thứ gì đó đẩy ngoài.

 

Nàng đầu , Hắc Đàn, Hắc Trà và những khác vốn đang ẩn trong gian trữ vật của nàng, lúc bộ đều đẩy ngoài.

 

Ngoại trừ Hắc Mạn.

 

Hắc Mạn và nàng khế ước bản mệnh, đẩy .

 

Chung Nhiễm ngẩn , lúc mới hiểu , bọn họ vẫn thể rời khỏi bí cảnh .

 

“Xin , cũng còn cách nào nữa.”

 

Trong tay nàng xuất hiện cái bình đựng chủ hồn của bọn họ, nàng mở , trả chủ hồn cho bọn họ.

 

Sau đó, mắt nàng một trận choáng váng, đó, hai chân nàng đặt mặt đất vững chắc.

 

“Nhiễm Nhiễm, chứ?” Mộ Cẩn Ninh nhanh chóng tìm thấy nàng, đưa ngoài , khi đó tìm thấy Chung Nhiễm, khiến sợ hãi.

 

Chung Nhiễm khẽ lắc đầu: “Ta , nhưng Hắc Hòe bọn họ .”

 

Mộ Cẩn Ninh ngẩn một thoáng, đó mới khẽ : “Vậy cũng còn cách nào nữa.”

 

--- Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Chờ Mà Run Rẩy Đi -

 

 

 

Loading...