ĐẠO LỮ PHẢN DIỆN CỦA LONG NGẠO THIÊN - 60

Cập nhật lúc: 2025-07-30 14:16:12
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim Ngọc Yến năm nay, với tất cả , đúng là xuất sắc đến mức khó tin.

 

Mở đầu là một màn khiến khiếp vía: cái tên Tạ Linh phế nhân hoàng tử của Yêu tộc bỗng dưng nhảy vọt lên quầng sáng trong bí cảnh, một đường vượt hẳn đầu, ánh sáng vẫn còn tiếp tục nổ “tạch tạch” dứt, chèn ép phía đến tận chín con phố.

 

Ngoài bí cảnh, tu sĩ khắp nơi lập tức nhốn nháo như chảo dầu sôi.

 

Năm đó nguyên nhân tu vi Tạ Linh trượt dốc từng dấy lên bao lời đồn đại, nhưng ai câu trả lời xác thực. Thế nhưng phế mà còn thể ngoi dậy, cả Tu chân giới cũng chẳng mấy .

 

Huống chi Tạ Linh , căn bản là “ngoi dậy”, mà là một bước lên trời.

 

Người Yêu Hoàng Cung sắc mặt tức thì khó coi đến cực điểm.

 

Những kẻ cử đến Kim Ngọc Yến cơ bản đều thuộc phe Ngũ hoàng tử, thấy cái tên Tạ Linh xuất hiện, trong lòng liền lạnh toát một trận: “Không , e là biến!”

 

Tạ Linh đến sớm đến muộn, cố tình chọn thời điểm đại loạn trong bí cảnh mà lặng yên tiến y nhằm đại diện Yêu Hoàng Cung, e rằng chẳng ai tin nổi.

 

Tuy rằng y thể trực tiếp g.i.ế.c Ngũ hoàng tử Tạ Tồi Viêm, bởi đối phương cũng ít theo cùng, nhưng…

 

Giết Yến Mị thì thể!

 

Đám Mị yêu tộc tâm tư lập tức rối như tơ vò: chiêu của Tạ Linh đánh quá hiểm, quá bất ngờ. Giết Ngũ hoàng tử dễ, nhưng g.i.ế.c Yến Mị, y thừa cơ hội!

 

Từ vụ hủy hôn nhục nhã đến chuyện thông đồng Ngũ hoàng tử ám sát Tạ Linh, chuyện nào cũng khiến Yến Mị đắc tội Tạ Linh tới mức triệt để.

 

thật sự lo lắng cho Yến Mị, nhưng cũng ít kẻ mắt sáng rực như sói đói.

 

Yến Mị tuy là thiếu chủ, nhưng chẳng độc tử độc đinh. Nếu chết, ngôi vị thiếu chủ chẳng còn trống đó ?

 

Hơn nữa, Tạ Linh trở với tư thái thiên kiêu chói lọi, nếu thế lực Yêu Hoàng Cung y lật đổ, thì Mị yêu nhất tộc nên tiếp tục theo Ngũ hoàng tử nữa , e rằng đặt dấu hỏi lớn .

 

Mọi mang tâm tư riêng, chờ xem cuối cùng ai thể mạng mà bước khỏi bí cảnh.

 

Không bao lâu , tin tức hồn đăng Yến Mị tắt liền truyền về.

 

rống, cũng kẻ thầm.

 

bất ngờ dừng ở đó nửa ngày , tông chủ Đỉnh Kiếm Tông đích chạy đến!

 

Thì bảo bối nhi tử của lão cũng vùi thây trong bí cảnh.

 

Ôn tông chủ đôi mắt đỏ như máu, phát thệ mặt : “Nếu kẻ g.i.ế.c con dám sống sót bước bí cảnh, lão phu nhất định khiến c.h.ế.t thây!”

 

Kim Ngọc Yến ba vị chân tiên tọa trấn, Yêu tộc và Ma tộc thì ngoài xem trò vui. Chỉ một vị chân tiên của Vấn Thiên Tông chân thành một câu: “Tiết chế bi thương.”

 

Đến khi cuộc thi kết thúc, từng lượt truyền tống khỏi bí cảnh.

 

Ôn tông chủ xông tới, ôm lấy t.h.i t.h.ể Ôn Lan mà gào ai oán, tiếng xé tim xé phổi, giọng khàn thét lớn: “Là ai?! Ai g.i.ế.c nhi tử của ?!”

 

Một tử Đỉnh Kiếm Tông còn kịp mở miệng, thể cứng đờ, cả sởn gai ốc.

 

Không chỉ , tất cả tu sĩ ở đó đều cảm nhận một luồng sợ hãi cường liệt lan khắp xương cốt, khiến linh hồn run rẩy thôi.

 

Có thứ gì đó đang tới gần.

 

Một luồng uy áp và sát ý nồng đậm hề che giấu, từ mười vạn dặm thiên áp xuống, khiến tất cả mặt thể hô hấp, cũng dám nhúc nhích.

 

Ba vị chân tiên lập tức ngẩng đầu lên, nhưng cũng chỉ dám bất động, mặt trắng bệch, ánh mắt c.h.ế.t lặng về phía hư .

 

Giữa trung tĩnh mịch, đột nhiên xé rách một đường rạn nứt.

 

Không gian hư vô cứ thế bạo lực xé một khe sâu thẳm màu đen, còn thấy rõ vật thể, sóng nhiệt từ bên trong cuộn trào như gió lốc, quét ngang mặt đất, thiêu đốt khí, khiến lập tức cảm giác như đang giữa lò luyện.

 

Tiếng gầm vang trời kéo theo từng bước giáng hạ.

 

Một con đại thú lăng giáng lâm cao như núi, đỏ rực, bốn chân giẫm lửa, thể thô tráng tựa cột trời, hai đầu sáu cánh, khí thế áp đảo muôn trượng, chỉ cần đó thôi cũng khiến vạn vật nghẹt thở.

 

Mà như chỉ một con.

 

Tám con linh thú rực lửa kéo xe liễn tới, mỗi bước như dẫm nát hư . Trên cỗ xe xa hoa diễm lệ , một nam nhân tóc đỏ tựa nghiêng lười biếng, nửa trần trụi, bờ n.g.ự.c màu đồng cổ rắn chắc, từ cổ lan xuống từng tia hỏa văn đỏ rực như thiêu đốt.

 

Đôi mắt đỏ sẫm hờ hững đảo qua một vòng, nơi ánh mắt quét qua, ít tu sĩ chỉ cảm thấy rơi địa ngục lửa nóng tựa như du hành một vòng qua quỷ môn quan.

 

Sí Diễm Yêu Hoàng, Kim Tiên đương đại.

Cũng chính là cha danh nghĩa mà Tạ Linh triệu hoán .

 

Ánh mắt của Sí Diễm Hoàng dừng Tạ Linh, ánh lên vài phần hứng thú:

“Thật sự là khôi phục tu vi ?”

 

Yêu hoàng nhếch môi, giọng điệu mang theo vài phần vui đùa: “Nghe kẻ g.i.ế.c con trai , nhỉ? Lão Thất, ngươi chỉ cần chỉ một ngón tay thôi, ai là kẻ đó?”

 

Tạ Linh mỉm , trong lòng sớm chửi rủa thành thói.

Làm bộ tịch!

 

Y định mở miệng, nào ngờ ngay lúc , biến cố đột ngột xảy .

 

Sí Diễm Hoàng mắt lóe lên tia lạnh lẽo, giữa trung đột nhiên xuất hiện một khe nứt gian. Một tay cầm trường kiếm bước , mỗi bước tiến tới đều kéo theo khí sát trầm trầm, đụng tiếng động với sóng nhiệt từ hỏa liễn, phân cao thấp.

 

Bạch y, ngọc kiếm Ngọc Tiên Tông Huyền Dương Tôn.

Lại là một vị Kim Tiên nữa.

 

Phía , ít tu sĩ run rẩy tê dại, tâm trí và tu vi yếu kém hơn liền chịu nổi chấn động, dư uy ép đến chân mềm như nhũn , quỳ rạp tại chỗ.

 

Rốt cuộc xảy chuyện gì? Có g.i.ế.c Tạ Linh ư? nếu chỉ vì Tạ Linh là vị hôn phu của tử lão, thì đến mức Huyền Dương Tôn đích xuất hiện?

 

Trong khi còn hiểu rõ ngọn nguồn, Thẩm Từ Thu kín đáo liếc về phía Mộ Tử Thần.

 

Quả nhiên, trong tay Mộ Tử Thần còn đang nắm truyền âm ngọc bài, còn kịp thu về.

 

truyền âm gọi Huyền Dương Tôn tới.

 

Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn để Tạ Linh dẫn Thẩm Từ Thu tới Yêu tộc, nên khi thoát khỏi bí cảnh liền vội vã truyền âm. Lời còn dứt, Sí Diễm Hoàng cũng đạp lửa mà đến.

 

Đến chính Mộ Tử Thần cũng ngây .

Không đồn rằng quan hệ giữa Yêu Hoàng và con trai tệ ?

 

Thiên thời địa lợi nhân hòa, hai vị Kim Tiên cùng lúc giáng lâm, oan gia ngõ hẹp, bầu khí vốn náo nhiệt của Kim Ngọc Yến lập tức trở nên căng như dây đàn.

 

“Huyền Dương Tôn.”

Sí Diễm Hoàng từ tốn buông tay chống cằm, ánh mắt thoáng nghiêm túc:

“Ngươi là gió nào thổi đến đây ?”

 

Tuy Huyền Dương Tôn là Kim Tiên sơ kỳ, nhưng trận chiến cách đây hai mươi năm với một Kim Tiên trung kỳ từng khiến thiên hạ chấn động thực lực ngang ngửa, địa vị thể coi thường.

 

Hắn nhíu mày, ngờ Sí Diễm Hoàng cũng đến:

“Vì chuyện của tông môn.”

 

Ánh mắt chuyển hướng, về phía vị trí Đỉnh Kiếm Tông.

 

Ôn Tướng Mâu lập tức sinh dự cảm chẳng lành.

 

“Ngươi…” Hắn lạnh giọng, “Ngươi tiếp xem, là ai g.i.ế.c con ?”

 

Tên tử run bần bật, nuốt nước bọt, nhỏ giọng như muỗi:

“Là… là Thẩm Từ Thu.”

 

Thanh âm tuy yếu ớt, nhưng trong khí tĩnh lặng đến nghẹt thở , từng chữ như sấm đánh giữa trời quang.

 

Chuyện xong, chuyện khác nổi lên.

Không ngờ là Thẩm Từ Thu g.i.ế.c c.h.ế.t Ôn Lan!

 

Ôn Tướng Mâu cứng đờ, ôm lấy t.h.i t.h.ể lạnh băng của con trai, hai mắt đỏ rực, răng nghiến chặt đến mức vang lên tiếng rắc rắc.

 

Nếu mặt Huyền Dương Tôn, lão còn thể c.h.é.m tấu , g.i.ế.c Thẩm Từ Thu tính tiếp.

 

giờ đây đừng chỉ Huyền Dương Tôn, ngay cả Sí Diễm Hoàng cũng mặt.

Dưới ánh mắt của hai đại Kim Tiên, lão lấy cơ hội tay?

 

Thẩm Từ Thu.

 

Yêu hoàng Sí Diễm khẽ liếc sang ảnh tuấn tú đang bên cạnh Tạ Linh.

 

Đây là đầu tiên ông tận mắt thấy vị hôn phu của Tạ Linh. Ngoại hình tệ, khí chất thanh nhã, hai sóng vai mà , trông cũng thật xứng đôi. Chỉ là… cách quá gần. Gần đến mức vai kề vai, tay gần như chạm tay. Khi Yến Mị còn là hôn thê của Tạ Linh, cũng từng thấy y cận đến thế.

 

Chẳng lẽ thực sự khiến Tạ Linh động lòng?

 

Sí Diễm Hoàng nhướng mày:

“Lão thất, rốt cuộc là xảy chuyện gì?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/60.html.]

Người uy áp của run rẩy thôi, nhưng Tạ Linh thì mặt đổi sắc, nhẹ nhàng gõ cây quạt gấp trong lòng bàn tay:

“Người đủ cả, đúng lúc nhân đây cho rõ ràng. Chuyện , kỳ thực đều bắt đầu từ thiếu chủ Ôn gia.”

 

Y cạnh Thẩm Từ Thu, vài lời dăm ba câu đem chuyện Ôn Lan mất lý trí mưu sát Thẩm Từ Thu kết quả phản sát trong hỗn loạn kể thành một màn kịch gay cấn bi thương.

 

Tạ Linh Ôn Lan càn điên cuồng đến mức thể khống chế, còn Thẩm Từ Thu thì một khốn đốn chống đỡ đến cùng, cuối cùng linh đài hỗn loạn, thất thần vô ý mà g.i.ế.c c.h.ế.t bằng hữu.

 

Tóm , sai lầm đều thuộc về Ôn Lan một kẻ tàn bạo thể cứu vãn.

Còn Thẩm Từ Thu miêu tả đến mức khiến động dung, khiến đau lòng.

 

“Vì mất bằng hữu mà đau đớn, A Từ cũng khổ sở,” Tạ Linh , “Lúc thương dưỡng, nhắc đến Ôn Lan còn rơi lệ trong n.g.ự.c ——”

 

Thẩm Từ Thu: “……”

 

Có cần biên đến mức ?

 

Hắn lặng lẽ dùng khuỷu tay húc nhẹ kẻ bên cạnh.

 

Nhận ám hiệu “ thế là đủ ”, Tạ Linh rốt cuộc mới chịu ngừng tay, thu giọng kể chuyện kịch tính:

 

“Ta đương nhiên về phía A Từ. Đỉnh Kiếm Tông kêu đánh kêu giết, chỉ sợ chỉ bắt mà còn bắt luôn cả . Vậy nên mới… mới mời phụ hoàng rời núi một chuyến, cứu giúp chúng .”

 

Giữa ánh chăm chú của vạn , Tạ Linh cũng ngại cùng yêu hoàng diễn một màn phụ tử thâm tình.

 

Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, Sí Diễm Hoàng lập tức hiểu rõ cho dù trong đó bao nhiêu nước, dù lời Tạ Linh bịa tám phần, thì mấu chốt vẫn chỉ là:

Thẩm Từ Thu g.i.ế.c thiếu chủ Đỉnh Kiếm Tông, còn Tạ Linh thì gọi đến để cứu trận.

 

Tạ Linh a, Tạ Linh… Yêu hoàng khẽ gật đầu, khóe môi hiện ý thưởng thức.

Nhi tử của chỉ thiên phú tuyệt luân, mà còn tám trăm cái tâm nhãn cái nào vô dụng.

 

Bởi ai cũng rõ, Yêu Hoàng Cung chính là một ván cờ tàn sát rành rành bày mắt thiên hạ.

 

Mọi đều , yêu hoàng cần một hậu duệ cường đại nhưng để truyền thừa, mà là để nuốt sống.

 

Hắn vốn là Sí Hỏa Nuốt Thiên Thú, chủng tộc trời sinh mang theo năng lực cắn nuốt.

Trăm năm kẹt ở Kim Tiên trung kỳ, dù tự tu hấp thụ linh vật, cũng cách nào bước thêm một bước.

 

cam lòng.

 

Sau khi thử đủ phương pháp đều thất bại, yêu hoàng đột nhiên nghĩ đến con đường cuối cùng.

Nuốt chính con ruột của .

 

Quá yếu thì đủ nhét kẽ răng, tu vi quá thấp cũng vô dụng.

Tốt nhất là đến cảnh giới Kim Tiên sơ kỳ. Đến lúc đó, hoặc nuốt con, hoặc con g.i.ế.c .

 

Vậy nên, yêu hoàng tuyên bố với thiên hạ:

Nguyện cùng bất kỳ kẻ mạnh nào kéo dài huyết mạch, trong cung lập phi, chỉ cần sinh con ba tuổi sẽ đưa hoàng cung, nếu thiên tư liền phong hoàng tử, hoàng nữ;

Còn nếu kém cỏi vĩnh viễn thừa nhận là con .

 

Dĩ nhiên, ai rõ âm mưu mà vẫn đồng ý sinh con cho yêu hoàng, thì tuyệt chẳng hạng lương thiện gì, mỗi kẻ đều nhắm ngai vị , tính toán thiệt hơn, âm hiểm kém.

 

Bắt đầu từ cái gốc dị dạng của Yêu Hoàng nơi lập luật sinh tồn quái đản, cả Yêu Hoàng Cung từ xuống đều hóa thành một vũng lầy ăn thịt .

 

Hoàng tử công chúa tranh đoạt tài nguyên, c.h.é.m g.i.ế.c lẫn chỉ vì tu vi và lãnh địa. Kẻ nào thể sống sót từ vũng m.á.u đó, mới đủ tư cách thách thức Yêu Hoàng trong tương lai.

 

Âm mưu chất chồng, quyền mưu lắt léo, g.i.ế.c chóc là điều tất yếu.

 

Yêu Hoàng một đứa con thật mạnh để kế thừa. Tạ Linh tuy thiên tư, nhưng tuổi còn nhỏ, trắng thì đứa trẻ hiểu chuyện sớm chắc lớn lên nên . Y Yêu Hoàng để mắt tới, nhưng cũng đến mức thể thế.

 

Nếu Tạ Linh chết, cũng là do bản lĩnh đủ mà thôi.

 

Lần Sí Diễm Hoàng đích chạy tới chỉ vì một câu: “Tu vi khôi phục.”

 

Câu đó khiến hứng thú, nên mới đích tới xem thật giả. trong mắt những kẻ ngoài cuộc, chuyện biến thành Yêu Hoàng phá lệ sủng ái Tạ Linh, tùy tiện triệu kiến, nấy.

 

Một mũi tên trúng nhiều đích.

 

Yêu Hoàng hề ngại đám con chơi trò tâm kế. Kẻ thông minh sống lâu, khi sẽ xa con đường tu hành.

 

Cho nên, Sí Diễm Hoàng cũng tin Thẩm Từ Thu thật sự là uy h.i.ế.p khiến Tạ Linh giữ bên . Ai đem nhược điểm lộ ngoài sáng? Vị đại tử của Ngọc Tiên Tông , rõ ràng còn giá trị lợi dụng.

 

Hắn tới đây, cũng ngại diễn cho tròn vở kịch , thuận tay dạy dỗ nó một trận.

 

cũng rảnh, coi như giải trí.

 

Sí Diễm Hoàng cong khóe môi, như :

“Nếu là Ôn Lan tự gây họa, tin tông chủ Ôn cũng là đạo lý. Không đến nỗi vì chuyện khó con với vị hôn phu của nó chứ?”

 

Ôn Tướng Mâu ôm chặt Ôn Lan, ánh mắt giận dữ, cắn răng :

“Ta hỏi Yêu Hoàng, chỉ hỏi Huyền Dương Tôn, ngươi xưa nay công chính liêm minh. Cả hai đều trận pháp ảnh hưởng thần trí, chỉ đổ cho mỗi Lan Nhi?! Nay khuyển tử c.h.ế.t thảm trong tay tử ngươi, Ngọc Tiên Tông định cứ thế mà bỏ qua?!”

 

Ánh mắt Huyền Dương Tôn chỉ dừng thoáng chốc t.h.i t.h.ể Ôn Lan, đó trầm giọng:

“Đợi Thẩm Từ Thu hồi tông, đem chuyện bẩm báo rõ ràng từ lớn tới nhỏ, Ngọc Tiên Tông nhất định sẽ cho Đỉnh Kiếm Tông một lời công đạo.”

 

Ông thẳng về phía Thẩm Từ Thu, giọng chút d.a.o động:

“Thẩm Từ Thu, theo hồi tông.”

 

Thẩm Từ Thu ngẩng đầu, ánh mắt hướng về đang lơ lửng giữa trung, vị sư tôn mà từng kính ngưỡng.

 

Ngày xưa thật lòng ngẩng đầu lên đó.

bây giờ với , Huyền Dương Tôn còn là sư tôn đáng kính.

 

Mà là một ngọn núi cần san bằng.

sớm muộn gì cũng c.h.ế.t trong tay .

 

Thẩm Từ Thu còn kịp mở miệng, Tạ Linh khẽ, giơ tay chặn :

“Ngại quá, Huyền Dương Tôn. Ta bầu bạn với A Từ ở Ngọc Tiên Tông cũng lâu . Giờ nên đến lượt A Từ theo về Yêu Hoàng Cung. Hôn ước là chuyện chư vị đều chứng giám, của , về nhà với , ngài là sư tôn, chắc đến mức cản trở chứ?”

 

Trong nguyên tác, Huyền Dương Tôn là một trong những đại trợ lực cho vai chính, khiến bao độc giả đỏ mắt ganh tị.

 

bên cạnh Tạ Linh, lão cũng chẳng .

 

Tạ Linh rõ, cái gì mới thực sự quan trọng với y. Những thứ còn , đều chỉ là mây khói thoảng qua.

 

Huyền Dương Tôn buồn liếc Tạ Linh một cái, ánh mắt nặng nề dừng Thẩm Từ Thu.

 

Trước Thẩm Từ Thu luôn tránh thẳng mắt sư tôn vì lễ nghi tử, nhưng bây giờ thẳng.

 

Cái thẳng thắn khiến Huyền Dương Tôn thấy kỳ lạ.

 

Giống như đứa trẻ chính tay nuôi lớn, giờ đây đang bước mỗi lúc một xa.

 

Không, lẽ từ lâu dấu hiệu. Chỉ là ông nhận.

 

, ông vẫn tin chắc rằng Thẩm Từ Thu sẽ trái mệnh lệnh.

 

Tính cách ít của , là do chính tay ông và Úc Khôi đúc thành. Mà phần lớn công lao là của ông.

 

Từ khi còn là một mầm nhỏ, Thẩm Từ Thu Huyền Dương Tôn mổ xẻ, gọt giũa thành dáng vẻ ông . giờ đây, tự tay c.h.é.m rụng những cành lá đó, dù đau đớn, đổ máu, cũng sống như một con rối nữa.

 

Thẩm Từ Thu nâng cằm, ánh sáng xuyên qua đôi mắt lưu ly, môi khẽ mấp máy.

 

Một tia dự cảm khó diễn tả bỗng lóe lên trong lòng Huyền Dương Tôn.

 

Trước khi Thẩm Từ Thu kịp mở miệng, ông thấp giọng cảnh cáo:

“Thẩm Từ Thu.”

 

Thẩm Từ Thu rõ.

 

vẫn chần chừ, dứt khoát :

“Sư tôn thứ . Ta hứa hẹn, nguyện cùng Tạ Linh trở về Yêu Hoàng Cung.”

 

Hai chữ “sư tôn”, đối với bây giờ chỉ là một lời châm chọc, là một cách rỗng tuếch.

 

Hắn gọi là sư tôn, nhưng còn sư tôn.

Nam Cung Tư Uyển

 

Hắn… chẳng còn thầy, chẳng còn cha.

 

Giữa vạn Kim Ngọc Yến, tam tộc quy tụ, Kim Tiên tọa trấn, vô ánh mắt đang dõi theo hai thầy trò họ.

 

Huyền Dương Tôn, luôn nghiêm khắc như băng, đầu tiên để lộ thần sắc kinh ngạc.

 

Ông tưởng nhầm.

 

ánh mắt của tất cả đều với ông rằng, ông nhầm.

 

Trước mặt thiên hạ, Thẩm Từ Thu ngẩng cao đầu, thản nhiên rõ ràng từng chữ:

“Chuyện hồi tông thứ cho tử khó lòng tuân lệnh.”

 

Loading...