Chỉ   tự cho là  che giấu kín kẽ, hóa  trong mắt bọn họ,  vẫn trong suốt như  hề  đổi.
 
Khi  từ Tạ Phù trở  thành Tiết Từ…
 
Ta bỗng chẳng dám đối diện với mắt  nữa, đưa tay che mặt, tự giễu:
 
“Xấu xí thế ,  ?”
 
“Đừng  nhảm, A Từ của  là tiên nữ.”
 
Bùi Sóc run run vươn tay, khẽ khàng vuốt ve vết sẹo dữ tợn  mặt .
 
Lạnh lẽo đầu ngón tay chạm  da, khiến  run rẩy.
 
Trong mắt , nỗi đau xót rõ ràng đến mức  vỡ nát.
 
“Có đau ?”
 
“Đau lắm, suýt nữa thì c.h.ế.t .”
 
Ngày xưa một lòng báo thù mù quáng, những   truy sát thảm hại, khoảnh khắc nhảy vực quyết tuyệt,  nửa năm lê   liệt trong thống khổ… tất cả giờ đây hóa thành tủi hờn, tràn  thành những giọt nước mắt  hề báo .
 
Bùi Sóc ôm chặt lấy , như  hòa tan   tận xương tủy .
 
“Xin  A Từ, xin …”
 
Chàng   thêm lời nào, chỉ siết chặt ,  ngừng vỗ nhẹ lưng .
 
Chàng vẫn như bao năm  ở trấn Vĩnh An, mỗi khi  tủi ,  đều lặng lẽ ở bên, trao  an ủi trong thinh lặng.
 
Thời gian dường như chồng lấn  khoảnh khắc .
 
Ta    bao lâu, cho đến khi dần bình tĩnh .
 
Ngẩng đầu  khỏi vòng tay , mắt sưng đỏ cả,  thấy  hổ vô cùng.
 
9
 
Chàng kéo   xuống bên án, rót cho  một chén nước ấm.
 
Ta từ từ kể cho   những chuyện năm xưa.
 
“Sinh phụ của , Ngụy Ngự, vốn là một kẻ tiểu nhân hiểm độc, dẫm lên thê tử để tiến . Mẫu  của Ngụy Trường Phong chính là nguyên phối nơi thôn dã,  mà ông   vì  cưới mẫu  , con gái nhà thương nhân giàu , mà tự tay g.i.ế.c thê tử. Mẫu   mù mờ chẳng  , còn ngỡ rằng  gả  lang quân như ý.”
 
“Về , ông  dựa  tiền bạc nhà ngoại  mà chiêu binh mua ngựa, dần dần lộ rõ tài năng,  leo lên kết  cùng đích nữ tướng quân phủ. Ông   giở trò cũ, sai  ám sát mẫu  .”
 
“Không ngờ chính tân thê của ông   đó  thấy bức họa mẫu  , sinh lòng ghen ghét, cũng phái sát thủ. Phu thê họ hợp lực truy sát mẫu  . Ta cùng mẫu   đổi tên đổi họ, nay đây mai đó, gần như nửa năm là   chỗ ở một . Chỉ đến khi Ngụy Ngự  phong  Ngụy Vương, ông  mới buông tha.”
 
“Mẫu   bệnh cũ tái phát, chẳng bao lâu  qua đời. Khi đó  thề, nhất định  đến Lạc Dương g.i.ế.c c.h.ế.t Ngụy Ngự cùng đôi cẩu phu thê , nào ngờ  còn  kịp   thì  Lạc Dương  tới tìm.”
 
“Ngụy Ngự  cùng ấu đế kết , nhưng ông    con gái. Trong cơn vội vã, ông  mới nhớ  còn  một . Hắn sai Tôn ma ma dỗ   Lạc Dương hưởng phúc, thực chất là  đưa   cung. Còn  thì vốn  ôm lòng  khác.”
 
“Ta   Lạc Dương hung nhiều cát ít,   liên lụy đến , nên mới cố ý  những lời tàn nhẫn. Kỳ thật chẳng  lòng .”
 
Bùi Sóc siết c.h.ặ.t t.a.y , mười ngón đan  .
 
“Ta . Ta vốn định đến Lạc Dương tìm nàng, nhưng lúc  bệnh của mẫu   đột ngột chuyển nặng, dùng thuốc cầm cự nửa năm mà vẫn  cứu . An táng mẫu  xong,  chuẩn  lên đường thì  tin Ngụy Vương  chết, còn nàng thì mất tích. Bọn họ đều  nàng  chết, nhưng   tin.”
 
“Những năm qua,  vẫn luôn tìm nàng.”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-nho-ruc-ro-lieu-uon-mem-mai/7.html.]
Giọng  khàn , mang theo vô hạn hối hận.
 
“Lúc lâm chung, mẫu  nàng gửi gắm nàng cho Bùi gia,  mà   để nàng một  đến Lạc Dương đối mặt với lũ sói hổ . A Từ, xin , là   bảo vệ  nàng.”
 
Chàng cúi đầu hôn .
 
Như niềm vui của kẻ lâu ngày gặp ,  như nỗi nhớ dồn nén quá lâu bùng nổ.
 
Chàng  ,  hôn dữ dội mà gấp gáp.
 
“A Từ…” 
 
Chàng lặp  lặp , giọng khẩn thiết như cầu xin:
 
“Xin nàng, đừng bỏ  nữa.”
 
Ta ngửa đầu đón lấy .
 
Ánh mắt  trầm xuống, bàn tay to ôm lấy gáy , giữ chặt  áp sâu .
 
Môi lưỡi dây dưa.
 
Ta kéo xé áo ngoài của .
 
Cảnh tượng bảy năm   tái diễn.
 
Ta cưỡi   , hôn, cắn, vuốt ve.
 
Ngọn lửa bùng cháy, chẳng thể kiềm chế.
 
Khuôn mặt  tràn ngập sự dung túng.
 
Đến lúc then chốt,  cố nén đến gân xanh nổi lên trán,  mà giọng khàn khàn vẫn  lời dỗ ngọt:
 
“A Từ ngoan lắm.”
 
“Nàng xem, nó  thích nàng.”
 
Ta    đến mặt đỏ bừng, tức giận trừng :
 
“Từ bao giờ  học mấy câu trăng hoa thế hả? Có   cũng từng  với cô nương khác ?!”
 
Trong đầu  thoáng hiện lên cái tên Lý Tự Ngọc.
 
Tần Vọng từng , trong quân đều đồn đoán họ là một đôi. 
 
Lý Tự Ngọc oai hùng, tư thế hiên ngang, lẽ nào Bùi Sóc  từng động tâm?
 
Bùi Sóc  :
 
“A Từ, bảy năm qua, bên cạnh    ai khác.”
 
Chàng  , ánh mắt quá trực diện, quá nóng bỏng, khiến  tim loạn nhịp.
 
“Không  ai khác, chỉ  A Từ. Cả đời , Bùi Sóc chỉ yêu một  A Từ.”
 
Tim  đập như trống trận.
 
Rồi   hôn lấp, cả hai cùng chìm  biển ham  cuộn trào.