Ba phút .
“Á á á, cứu  với!”
Thi Mạnh Tu run rẩy trốn  một góc: “Rắn! Nhiều rắn quá!”
Xì… Xì…
Vô  con rắn lè lưỡi, uốn éo giống như đám giòi.
Chúng đủ màu sắc, bò lổm ngổm, lấp đầy đại sảnh, tiến về phía góc mà chúng  đang .
Một con mãng xà dài năm mét quấn quanh cột ngọc đen, vảy trắng sáng lấp lánh.
Đó chính là Ba Xà, là xà vương ở đây.
“Nhân loại ngu xuẩn, trong bầy rắn  chỉ  đúng ba con rắn   độc.”
“Hãy tìm  rắn  độc để rời khỏi địa cung.”
“Nhớ kỹ, mỗi  chỉ  một cơ hội, và   chọn cùng một con.”
“Chọn sai, các ngươi sẽ mãi mãi  giam cầm trong địa cung Tỵ Xà!”
Aiz,  hỏi tới điểm mù kiến thức của  .
Tạ Đường rút thanh kiếm bên hông, ánh sáng bạc lóe lên, thanh kiếm biến thành một cây gậy bóng chày.
Hắn kéo    lưng, giải thích: “Rắn  độc thường  đầu hình bầu dục, màu sắc phần lớn nhạt và  tươi sáng, tốc độ bò  nhanh, đuôi nhọn.”
“Không chỉ   tính tấn công, mà còn dễ  giật .”
“  cẩn thận với rắn hổ mang chúa, đầu nó cũng hình bầu dục...”
Thi Mạnh Tu  run rẩy  mang theo tiếng nức nở sùng bái:  “Không ngờ Tạ công tử  hiểu  sâu rộng như !”
  lượng rắn trong địa cung  quá nhiều!
Thu Vũ Miên Miên
Nếu phân biệt từng con một,    tốn bao nhiêu thời gian.
Tạ Đường bổ sung: “Rắn  xảo quyệt, hành động thường ngược  quy luật, đáp án  chắc là rắn thật.”
Ta gật đầu, biểu thị  hiểu.
 tại    ngoan ngoãn  lời xà vương chứ? Sao  đánh tới khi nó giao đáp án .
Ta niệm chú triệu hồi: “Rắn chín đầu…”
Ầm ầm!
Tựa như trời đất trời rung chuyển.
Một con quái vật khổng lồ với chín cái đầu bò  từ hư , trông như một ngọn núi đang !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-sac-huyet-phong-do/chuong-10.html.]
Địa cung gần như   thể khổng lồ của nó  nổ tung, vì thế nó vội thu nhỏ kích thước.
“Aaaa!”
Thi Mạnh Tu sợ đến mức trợn trắng mắt, ngất xỉu ngay tại chỗ.
Xà vương ngây : “...”
Bịch…
Nó ngây  rơi từ cột ngọc đen xuống.
Đám rắn run lẩy bẩy: “...”
Chúng như đông cứng ,  dám nhúc nhích.
Rắn chín đầu ngó nghiêng, cả chín cái đầu  đông  tây: “Chủ nhân ơi chủ nhân,  ở ? Rắn   thấy !”
Tìm mãi  thấy, rắn chín đầu bắt đầu  lung tung.
Một cái đầu trong đó nũng nịu : “Giận quá , chủ nhân  nhỏ xíu thế ? Làm rắn chẳng thấy  gì cả!”
Một cái đầu khác giọng trầm khàn : “Im miệng ! Dáng vẻ của chủ nhân   thứ ngươi  thể chê bai?”
Một cái đầu giọng ngọt ngào quyến rũ  : “Ghét quá, rắn yêu chủ nhân nhất!  chủ nhân hổng  gọi    nào…”
Mất mặt quá!
Ta nhỏ bé đến  ,  đáng chú ý ?
Ta  nhảy  vẫy tay: “Ta ở đây! Ở đây !”
“Nghe đây! Trong bầy rắn  ba con rắn  độc, mau tìm ! Nếu  tìm , thì  đe dọa nó…”
Ta chỉ  xà vương hai đầu: “Nó  câu trả lời!”
Thi Mạnh Tu từ từ tỉnh ,  lúc thấy  ép buộc rắn chín đầu.
Hắn  tự gõ đầu  mạnh một cái: “Ta điên ,  điên !”
Rồi lập tức tự đánh  đến mức ngất xỉu  nữa.
Cuối cùng, Ba Xà khuất phục.
Nó cúi đầu quỳ  rắn chín đầu, đưa  câu trả lời.
… Đáp án   cột ngọc đen mà nó  quấn quanh,  đó khắc ba con rắn nhỏ tí xíu,  khéo   thể khổng lồ của nó che kín.
Nếu  đánh bại nó ,  căng mắt  tìm kiếm kỹ lưỡng, thì chắc chắn  thể phát hiện  ba hình khắc nhỏ như hạt gạo !
 là xảo quyệt.
Ta, Tạ Đường, cùng với Thi Mạnh Tu ngất xỉu suốt cả hành trình, nhẹ nhàng qua cửa.