Cơn gió nhẹ thổi qua.
Ta nhắm mắt,  trong võ đài của Thiên Kiếm tông, tai  tiếng gió xào xạc qua lá cây.
Xào xạc, xào xạc…
Giống như  thấy hải triều dâng cao, chim hải âu phi nhanh mặt biển.
...
Trên cao   nhiều trưởng lão và  tử của các môn phái khác, còn  tiên tôn của Thiên Kiếm tông   đám mây mờ ảo,  chúng  bằng nửa con mắt.
Vị tiên tôn  là kiếm tiên duy nhất   đại lục Vân An.
Thần quang của   tỏa sáng rực rỡ, thánh khiết  thể  thẳng!
Có   ở đó, ria mép các trưởng lão của Thiên Kiếm tông đều nhếch cao lên tận  trời.
Còn Tô sư tỷ và Chu sư  thì lo lắng  ở ghế bên cạnh.
Sư tỷ xoắn khăn tay, lo lắng. Sư  ôm nồi sắt,  run rẩy.
Họ   mạnh, nhưng  chắc  mạnh tới mức nào.
Họ sợ  thua, nhưng càng sợ   thương.
Họ  thấy Lạc Vân Ngạn  tính toán , và cũng  thấy hận thù và hung ác trong mắt  .
Các trưởng lão của Thiên Kiếm tông thì  vô cùng bình tĩnh.
Lạc Vân Ngạn là  tử tiếng tăm lẫy lừng của thế hệ ,  xưng là  mạnh nhất thế hệ  cùng với Tạ Đường của núi Ngọc Thần.
Thiên Kiếm tông đặt kỳ vọng  lớn    nên họ  hề lo lắng chút nào.
Thu Vũ Miên Miên
Chưởng môn của Thiên Kiếm tông vuốt râu,  lắc đầu: “Đối thủ chỉ là một  tử vô danh của Trì Mộ tông,   thể so với đồ nhi của  chứ?”
“Trì Mộ tông? Có  là cái  ,  nào  nhỉ?” Có  hỏi.
Đường chủ của Kính Nho đường tiếp lời: “Trịnh Từ! Là tông môn do Trịnh Từ sáng lập. Haha,  vì gọi là môn phái, chẳng bằng  là gom nhặt mấy tiểu bối yếu đuối, tụ tập chơi đùa với bà  mà thôi. Chủ một tông? Bà  cũng xứng ?”
“À , nhớ  , là bà lão thu nhận yêu quái   tử!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-sac-huyet-phong-do/chuong-12.html.]
“Thẩm đường chủ   đúng,   Trịnh Từ. Tư chất của bà  bình thường, tướng mạo bình thường, chẳng  tài cán gì cả!”
“Một phụ nhân dốt nát tầm thường như ,  thể dạy cái gì cho đồ  chứ?”
“Đánh với một môn phái gà rừng như thế, trận  Vân Ngạn sư điệt chắc chắn thắng !”
...
Hiển nhiên, Lạc Vân Ngạn cũng nghĩ   thắng chắc.
Hắn  rút Tuyết Phách kiếm , đầu kiếm phát  ánh sáng bạc!
Sau hiệu lệnh của trưởng lão,   vội vàng tấn công !
“Chấn quyết, Lôi Đình Chi Nộ.”
Ta tiện tay kết ấn.
Két…
Trên chín tầng mây, sấm chớp lóe sáng, mạnh mẽ đánh về phía đại  tử Thiên Kiếm tông Lạc Vân Ngạn đang múa kiếm!
Chỉ trong nháy mắt,    đánh ngã xuống đất,   co quắp: “Ngươi, ngươi…”
“Đứng lên mau ,   dùng hết sức .”
Ta mỉm  vươn tay về phía  ,  bụng  kéo    dậy.
Hắn   chịu thua, đẩy tay  , cố gắng  lên,  tiếp tục mạnh mẽ tấn công .
“Tốn quyết, triệu hồi gió táp!”
Ngay  đó một trận cuồng phong cuốn lấy  , lập tức đưa   bay xa nghìn dặm.
Hắn  la lên oai oái, bỗng dưng biến mất  còn thấy bóng dáng .
“Chỉ là một trận gió nhỏ, thật sự  chịu nổi một đòn.”
Ta thu  nụ : “Xưng  nhất cùng Tạ Đường? Ngươi xứng ?”
Ngay lập tức, cả trường đấu náo loạn!