Ta trở thành tiểu sư  của Trì Mộ tông.
Trong thế giới phó bản , tông môn tu tiên mọc lên như rừng.
Trì Mộ tông là sự tồn tại tầm thường nhất,  các môn phái khác khinh bỉ.
Thu Vũ Miên Miên
“Ting…”
Hệ thống thông báo nhiệm vụ: “Sư phụ của bạn  chết, yêu cầu tra  nguyên nhân cái c.h.ế.t của bà .”
Hiện giờ Trì Mộ tông chỉ còn  ba .
Sư tỷ Tô Tình Huyên, sư  Chu Đại Nga, và .
Sư tỷ  sở trường may y phục, sư   nấu cơm,   áo đến thì vươn tay, cơm đưa thì há miệng.
Cả nhà ba  chúng  vui vẻ hòa thuận. Điều duy nhất khiến lòng  phiền muộn chính là cái c.h.ế.t của sư phụ.
Ba năm  sư phụ   du lịch Vân Châu, nhưng  thể trở về, ngọn đèn tượng trưng cho sinh mệnh của bà  cũng đột nhiên  dập tắt.
Cái c.h.ế.t của sư phụ  rõ ràng, ngay cả xác mà chúng  còn chẳng tìm thấy.
Sư  và sư tỷ tìm kiếm liên tục ba năm, tìm khắp Vân Châu, gặp  là hỏi.
 mãi vẫn  tra   chút tin tức nào, sư phụ  giống như  bốc  khỏi nhân gian, bặt vô âm tính.
“Đại sư tỷ! Tiểu sư ! Ăn cơm thôi!”
Giọng của sư  vang vọng khắp núi Trì Mộ.
…
Khói bếp lượn lờ giữa sườn núi, mùi đồ ăn bay  khỏi tiểu viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-sac-huyet-phong-do/chuong-2.html.]
Gió hè thổi đến khiến lá hòe rung động xào xạc, hoa hòe tuôn rơi.
Ta giơ đũa lấy cánh hoa trong gạo lức ,  hì hì: “Bích Lạc Thí Luyện do Thiên Kiếm tông chủ trì sắp bắt đầu ,   phần thưởng dành cho hạng nhất là kính Khuy Thiên.”
“Có  kính Khuy Thiên thì  thể tua ngược thời gian, tái hiện chuyện gì xảy  với sư phụ, tìm  nguyên nhân cái c.h.ế.t của sư phụ!”
Ta siết chặt nắm đấm, tràn đầy tự tin: “Ta  tham gia! Ta  đánh cho mấy môn phái khác tơi bời hoa lá!”
Sư  và sư tỷ dùng vẻ mặt mơ hồ  : “... Cái gì cơ?”
Đậu kẹp  đũa của Chu Đại Nga  dọa rơi xuống.
Tô Tình Huyên lo lắng sờ sờ trán : “Không  sốt mà~”
Hai  bọn họ cho rằng   điên .
Dù  trong mắt  đời, loại  sa cơ thất thế như chúng  chẳng sánh nổi với một ngón chân của kẻ khác, xách giày cho tông môn khác còn chẳng xứng!
 mà…
Người khác càng khinh bỉ ngươi, ngươi càng  thể tự khinh tự ti!
…
Nhìn  sự nhát gan trong mắt đại sư tỷ và nhị sư ,  vốn định lưu lạc một .
Ai ngờ, lúc đeo bao y phục chuẩn  rời , bọn họ  sớm chần chừ chờ ở ngoài khung củi.
Lưng Chu Đại Nga đeo nồi sắt: “Tuy   cùi bắp nhưng  cũng   thử xem. Ta  nhặt xác cho sư phụ!”
Tô Tình Huyên vươn ngón trỏ chọc trán  : “ là   tiền đồ gì mà, là báo thù cho sư phụ!”