Sau khi cho rằng  là một thiên tài giấu nghề, Chu Đại Nga bắt đầu hoành hành trong bí cảnh.
Sư tỷ cũng  “thấy c.h.ế.t  sờn” nữa, mà cực kỳ tiếc mạng theo sát , một tấc cũng  rời.
Tìm  Huyết Linh Chi thì coi như vượt qua bài kiểm tra, nhưng bí cảnh to như , tìm khắp nơi cũng   tìm tới năm nào.
Thu Vũ Miên Miên
“Tốn quyết, giấy chiết tinh!”
Một đám  giấy nhỏ nhảy  khỏi lòng bàn tay , nhảy nhót phân tán , Huyết Linh Chi để cho chúng nó tìm là .
Không lâu , đám  giấy vui vẻ chạy về.
Một đứa kéo góc váy của , mấy đứa còn  đều đồng loạt tao nhã chỉ về phía Đông Nam…
Theo sự chỉ dẫn của chúng, chúng   tới  một gốc cây bồ đề khổng lồ, cây khổng lồ cao vút trong mây, cành lá lay động trong gió nhẹ.
Hơi nước trôi nổi trong sương mù, thấm ướt quần áo chúng .
Sau đó,  thấy một cảnh tượng cực kỳ buồn .
… Trên  cây treo đầy tôm hùm cay!
Dầu xèo xèo, nóng hổi, tôm hùm thơm ngát lay động trong gió.
Đầu  đầy dấu chấm hỏi: “?”
Bình luận cũng vô cùng mờ mịt.
[Các bạn ơi,     hoa mắt ?   hiểu.]
[Cái  mọc   cây ?]
[Hu hu hu,    tiền đồ,  mà cũng chảy nước miếng!]
[Chảy nước miếng +1! Cả ngày hôm nay  đều cầm chổi lông gà đánh em trai , cả nhà chỉ  tên vô dụng như nó  học  “Hoa Đà chi thủ”! Vô dụng thật ~  đói bụng quá…]
Ta  đầu , sư  và sư tỷ  biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dao-sac-huyet-phong-do/chuong-5.html.]
Trong sương mù chỉ còn   và mấy con tôm hùm chua cay.
“Cẩn thận!”
Giọng thiếu niên trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tạ Đường chợt vang lên.
“Ngươi rơi  ảo cảnh Thanh Hành ! Trong ảo cảnh , ngươi sẽ  chấp niệm vây khốn! Ngươi  thấy gì ?”
Giọng điệu của   lo lắng.
“Ta ?” Ta ôm cánh tay, khó hiểu: “Ta thấy  nhiều tôm hùm!”
Tạ Đường: “... Tôm, tôm hùm?”
Nỗi lo lắng biến mất.
Dường như  đang .
“Đây thật sự là ảo cảnh  nguy hiểm nhất mà  từng thấy…” Ta buông tay, nhắm mắt tẩy não: “Ta  thèm,   thèm…”
Tiếng gió thổi qua.
Mở mắt   nữa,  vẫn   gốc cây bồ đề.
Tôm hùm biến mất, cành lá chiêu diêu.
Tạ Đường cầm kiếm   cây.
Hắn mặc trường bào màu trắng ngà thêu hoa văn mây của núi Ngọc Thần, mái tóc xám bạc  buộc thành đuôi ngựa cao bằng một bạch ngọc quan.
Dung mạo tinh xảo thu  vẻ kiêu ngạo, lộ rõ vẻ dịu dàng.
Chàng thiếu niên  trai mang phong cách “xé truyện tranh” hiện đại , lúc   bất ngờ toát lên khí chất cổ điển đầy mê hoặc.
“Hi ~”
Ta vẫy tay với ,  cũng nhảy lên cây.