ĐÂU CÓ NĂM THÁNG TĨNH LẶNG CHỈ LÀ NGƯỜI KHÁC GÁNH TRƯỚC THAY BẠN - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-04-04 00:00:37
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghiêm Tương tủ quần áo lớn, thời bấy giờ tủ quần áo là món đồ giá trị, trẻ con sẽ .

Cậu bé một rương gỗ, trong đó đựng quần áo bốn mùa.

Ngoài còn một chiếc kệ nhỏ đơn giản đơn giản bằng gỗ thừa, Tổng cộng ba tầng, bên treo một chiếc rèm vải, đây là nơi để đồ lót sạch của riêng Nghiêm Tương. Quần áo ở bên trong đều xếp gọn gàng, thể tự tìm quần áo.

Cái rương và chiếc kệ nhỏ đặt giường đất sát tường, cần dọn , chỉ cần kéo giữa giường là .

Trên mặt đất hai cái ghế nhỏ, trừ cái đó , trong phòng còn gì cả. Phòng trống nên thấy rõ bức tường bẩn.

như sơn tường cũng tiện, cần di chuyển đồ đạc lớn nào cả.

Vôi trắng hiện nay sơn lót cũng loại sơn của . Lúc các loại sơn như tương lai.

Thành phần chính của vôi trắng là vôi, sơn vôi trắng chính là sơn nước vôi. Kiều Vi học cách pha vôi trắng từ Nghiêm Lỗi, pha một thùng, cô dùng chổi quét thử hai lên bức tường trong phòng ngủ.

Kiều Vi bê thùng lên giường đất, cũng leo lên giường.

Nghiêm Lỗi cầm ít báo cũ từ doanh trại bộ đội về, thấy Kiều Vi lấy báo trải lên giường, để phòng vôi trắng dính lên giường nhỏ xuống sàn nhà. Con lăn buộc cây trúc, cô cho con lăn trong thùng vôi, ngâm một lúc, lúc nhấc lên thì khẽ lắc một chút, đợi nó ngừng sơn lên tường. Nghiêm Tương vẫn ở bên cạnh xem.

Kiều Vi với bé: “Con sân chơi .” Nghiêm Tương .

“Đi sách .”

Nghiêm Tương cũng : “Con xem sơn tường.” “Vậy con cứ đây xem nhé.”

Kiều Vi nhanh chóng nhận Nghiêm Lỗi sai, việc … thật sự quá mệt mỏi.

Lao động tay chân chắc chắn nhẹ nhàng như cô nghĩ.

Cũng may, Kiểu Vi chỉ cải tạo nhà của mà thôi, cô kiếm sống bằng việc . Cô cần nhanh chóng xong, chậm rãi từ từ sơn từng chỗ.

Con lăn diện tích lớn hơn chổi quét nên hiệu suất cũng cao hơn.

Kiều Vi sơn xong phần tường cao nhất phía giường đất, cô vẫn dùng con lăn sơn đến phần giữa tường.

Một lát , bỗng thấy Nghiêm Tương hỏi: “Mẹ , sơn như ạ?” Kiều Vi thì thấy Nghiêm Tương nhân lúc cô chăm chú việc, nhặt cái chổi quét cô dùng, chấm thùng sơn, sơn thử một mảng nhỏ ở chỗ tường lúc đầu Kiều Vi thử.

Lúc bé gọi Kiều Vi, sơn một hình chữ nhật cao hơn chiều cao của nửa cánh tay .

Có lẽ đấy là độ cao tối đa mà giơ tay nhón chân mới thể với tới .

Kiều Vi vui vẻ.

“Con mệt ?”

“Con mệt ạ. Cái chơi vui lắm. Mẹ ơi, con thể sơn ?” “Con sơn mới hỏi , cái gọi là tiền trảm hậu tấu.” “Vậy… con sơn ạ?”

Hiện tại, Kiều Vi đang cầm cây gậy trúc buộc con lăn, tiện sơn chỗ thấp. Cô định sơn chỗ cao , đó tháo con lăn khỏi cây gậy sơn phía .

Không nghĩ tới Nghiêm Tương học theo .

Thời đại tiện lợi như . Cảm thấy tất cả , phân biệt nam nữ, ai cũng năng lực việc mạnh.

Chị Dương gần như là năng, Lâm Tịch Tịch cũng kém hơn bao nhiêu.

Nghiêm Lỗi cũng , cái gì cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-co-nam-thang-tinh-lang-chi-la-nguoi-khac-ganh-truoc-thay-ban/chuong-117.html.]

là thời đại đặc biệt! Kiều Vi cảm thấy nên cho phép Nghiêm Tương nhiều hơn một chút. Nghiêm Tương là một đứa trẻ tự thành dự án hố cát mà cần sự giúp đỡ của lớn đấy.

“Được ! Con thể sơn! Con lên đây, sơn chỗ cao, con sơn chỗ thấp.” Nghiêm Tương vui vẻ lên ghế đặt giường đất. Hai con phối hợp, Kiều Vi giơ con lăn cán dài sơn bên và giữa tường, Nghiêm Tương sơn phía .

Kiều Vi thỉnh thoảng đầu Nghiêm Tương, nhưng cô nhanh chóng cảm thấy cần lo lắng.

Ý thức trật tự của Nghiêm Tương mạnh.

Thực , ý thức trật tự của Nghiêm Tương . Cậu bé vắt quần áo là vắt từ cổ áo đến góc áo, vắt khăn cũng , từ đầu đến đầu khác. Không giống vài vắt đồ khá tùy ý.

Cậu bé cũng sắp xếp đệm giường theo quy tắc đối xứng.

Ý thức trật tự của Nghiêm Tương thể hiện rõ lúc đào hố cát.

Cậu bé chia hố cát thành nhiều phần bằng , mỗi phần chính là khối lượng công việc bé cần thành trong một ngày.

Nếu do chuyện của đoàn trưởng Triệu chậm tiến độ của Nghiêm Tương, Kiều Vi cảm thấy thể dựa kế hoạch mà sắp xếp mà thành công việc theo đúng tiến độ.

Sau vì để thành đúng hạn, bé còn “tăng ca” đào hố thứ sáu, thứ bảy.

Vì thế, chủ nhật, đúng như mong của , một hố cát.

Hiện tại, giường đất sơn tường, diện tích sơn giống như diện tích máy sơn : gọn gàng, dày, bỏ sót chỗ nào cả.

Kiều Vi nghiêng đầu một lúc lâu mới giật nhận thời gian đang trôi .

Bởi vì việc giải tỏa căng thẳng . Nếu như livestream ở thế giới , lẽ tạo hiệu ứng như sửa móng lừa và giặt thảm.

Kiều Vi : “Nếu như con mệt thì nghỉ . Tay đau thì đừng sơn nữa.” Nghiêm Tương : “Con mệt ạ.”

Cậu bé vô cùng chăm chú.

Kiều Vi bé một lúc, bỗng nhiên gọi: “Tương Tương.” Nghiêm Tương dừng , đầu cô.

Kiều Vi hỏi bé: “Con thích những việc ? Đào hố cát, sơn tường .”

Trên mặt Nghiêm Tương hiện lên một nụ vui vẻ: “ ạ.” “Tại ? Con thấy thích nó ở chỗ nào?”

Nghiêm Tương suy nghĩ một chút, : “Yên tĩnh.” Kiều Vi bé.

Cậu bé : “Lúc đào hố, sơn tường đều yên tĩnh, cảm thấy thoải mái.” “Con thấy lúc nào yên tĩnh?”

“Hầu hết là yên tĩnh ạ.” “Ví dụ?”

Nghiêm Tương suy nghĩ một chút, một cách chắc chắn: “Rất nhiều.” Nhiều lắm, cách nào so sánh .

Kiều Vi đổi một câu hỏi khác: “Có lúc nào con cảm thấy yên tĩnh nữa ?” Nghiêm Tương vui vẻ: “Lúc sách ạ.”

Kiều Vi hiểu.

Kiều Vi cảm thấy đau lòng.

Lúc , cô cảm thấy ghét tác giả, tại khi thiết lập nhân vật cho . Tại ẩu như ? Tiểu thuyết thập niên nào thích hợp với thiết lập “Cục cưng thiên tài” chứ, thiết lập nhân vật chỉ dùng trong mấy cuốn tiểu thuyết đô thị ngọt sủng thôi.

Tác dụng của mấy thiết lập nhân vật để nổi bật gen ưu tú hơn của nam chính, cùng với nam chính cưng chiều nữ chính.

Hình tượng phù hợp với Nghiêm Tương ở thời đại .

Não của tiếp nhận hết thứ. Phần lớn thời gian chịu đựng sự ầm ĩ của thế giới bên ngoài, vì bé tìm một cách khác để giải tỏa – lao động tay chân.

Loading...