Cạnh bệ giếng xây hai bức tường thấp bằng gạch để bệ, cô xách cái thớt qua đặt lên, xinh, như thể nó để đặt cái .
Lúc giao thông còn phát triển, phân phối hàng hóa còn bất tiện, rau bán ở chợ nông sản đều là tự sản tự tiêu, hình thức bằng nhưng tươi ngon. Lấy rau rửa sạch khỏi chậu, cô đặt lên thớt trực tiếp thái .
Số thịt mua về hôm nay cắt lấy một phần ba.
Sau khi bưng đồ ăn bếp, cô gặp một chuyện còn bất tiện hơn… bếp đất trong nhà bếp đun bằng củi.
Ngoài lương thực và các nhu yếu phẩm hàng ngày, đãi ngộ của quân đội còn bao gồm “nhiên liệu” nữa, củi và than phân phát hàng tháng theo tỷ lệ. Do trí nhớ nên lý thuyết thì Kiều Vi cách , nhưng thực tế khi bắt tay thì quen.
Phải mất nhiều công sức cô mới nhóm bếp.
Nghiêm Tương ngạc nhiên, hôm nay nhóm lửa tốn sức như . Tới khi lửa bùng lên, cần Kiều Vi gì bé tới kéo ống bễ lên.
Nhóc con chỉ cao hơn cái ống thổi một tí. Người lớn chỉ cần duỗi tay là kéo ống bễ, Nghiêm Tương giữ bằng hai tay, dùng sức nặng của cơ thể để đẩy kéo .
“Hây a”, “hây a”.
Dễ thương c.h.ế.t .
Không chứ ống bễ dùng thật đấy, nhóc con bé tí thổi mấy cái mà cũng thổi bùng lửa.
Lần đầu tiên Kiều Vi dùng loại bếp lò nồi sắt nên quen tay lắm nhưng vẫn nấu một mâm đồ ăn.
Đặt nó lên bàn bếp, dùng gạc che mới thấy rửa nồi thật là phiền phức. Thứ nhất là nồi quá to, thứ hai đây là loại nồi hai tai chứ cán dài như Kiều Vi thường dùng.
Tiếp theo nữa là ở đây vòi bồn rửa của thời hiện đại.
Kiều Vi cúi đầu cái xô nắp đậy ở cạnh bếp. Mở nắp , bên trong nước sạch, cả gáo múc nước nữa.
Phải dùng gáo múc nước nồi. Bức tường cạnh bếp lò đóng đinh, đó treo một chiếc chổi ngắn đầu tròn dày, đây là bàn chải để cọ nồi.
Kiều Vi dùng giẻ lót tay, cầm một bên tai nồi, dựng nồi sắt lên dùng bàn chải nhanh chóng chà sạch.
Đặt thêm hai mảnh vải lên , cô nhấc nồi lên đổ nước sang một chiếc xô khác. Cho nên nhà nhiều xô chậu như thế cũng lý do cả, xô nước sạch xô nước bẩn, thiếu cái gì.
Kiều Vi múc hai gáo nước đổ nồi, đợi nước sôi, cô đập một quả trứng , đánh tan thành canh trứng.
Chỉ trứng thôi nên canh nhạt. Thực nếu rau cải muối thì , Kiều Vi thường thích cho cải muối món canh trứng, đó cần thêm muối luôn, chỉ một lát là ngay món canh trứng đơn giản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-co-nam-thang-tinh-lang-chi-la-nguoi-khac-ganh-truoc-thay-ban/chuong-18.html.]
Khi cô qua đời dặn cô là ăn uống đầy đủ. Ban đầu, Kiều Vi thường gọi đồ ăn ngoài, nhưng khi sống một cô còn gọi đồ ăn ngoài nữa mà tự nấu ăn.
Đời trôi qua quá nhanh, vẫn nên chút khói bếp thì hơn.
Không rau cải muối nhưng trong lọ dưa muối, Kiều Vi bèn gắp mấy đũa bỏ nồi thế.
Thoáng chốc, một nồi canh đơn giản lò.
Ở thế giới , chỉ lúc nào bận quá cô mới món canh nấu nhanh , khi thời gian cô sẽ nghiêm túc hầm canh. với điều kiện vật chất mắt, canh trứng là món canh nghiêm túc lắm . Dẫu trứng cũng phiếu mới phát mà.
Vì tốn thời gian nhóm bếp đất lâu, quên mất thời đại dùng nồi cơm điện nấu nên cơm bê khỏi bếp muộn. Ăn khô nhưng vẫn xem như thành công.
Kiều Vi cũng thích ứng với nhà bếp của thời đại .
Trên mạng luôn một cư dân mạng tuổi trung niên đồ ăn ngày nay ngon bằng đồ ăn ngày xưa, nhiều nghi ngờ họ mang filter hồi ức. Kiều Vi lúc thể chứng minh rằng đó thực sự là filter hồi ức.
Ở thời đại ô nhiễm , rau quả đúng là “vị đồ ăn” hơn . Nghiêm Tương ăn mấy miếng, lớn tiếng khen ngợi: “Ngon quá!”
Kiều Vi hỏi: “Trước ăn ngon ?”
Cô nhớ là nguyên chủ yêu cầu với ăn uống cao nên hẳn là kỹ năng nấu nướng của cô cũng chứ.
“Ngon ạ.” Nghiêm Tương : “ hôm nay thơm lắm luôn.” Cậu bé thêm: “Ngon hơn dì Dương với chị Lâm nấu.”
Nói đến đây, Kiều Vi nhớ tới bữa tối hôm qua, tại mùi vị của nó thật sự…
Cô cúi đầu ăn thêm mấy miếng nữa, chợt nhận ! “Là do dầu.” Cô : “Mẹ cho thêm dầu .”
Hơn nguyên chủ, hơn chị Dương, hơn cả Lâm Tịch Tịch nữa. Chẳng trách.
Mặc dù Lâm Tịch Tịch là nữ chính sống , nhưng nếu tính thời gian, lẽ cô từ đầu những năm chín mươi.
Một phụ nữ trung niên nghèo vay mượn tiền của để sống qua ngày vì cả gia đình cho nghỉ việc chắc chắn nỡ bỏ dầu ăn nấu. Nghĩ như , chuyện khi sống Lâm Tịch Tịch bám lấy Nghiêm Lỗi là bởi vì cô tương lai của Nghiêm Lỗi cũng gì khó hiểu.
Nghiêm Lỗi chỉ một, Kiều Vi bám mất . Sao cô thể chắp tay nhường cho khác ?
Bếp đất dễ nhóm nhưng khó dập.
Nếu bỏ củi nhiều quá thì thể dập bằng cách đổ nước lên. Nếu nhiều thì cứ để nó cháy, trong nồi thì đun nước. Lúc nào ăn cơm xong thì lửa tắt là , nước cũng đun nóng, đúng lúc dùng để rửa bát.