ĐÂU CÓ NĂM THÁNG TĨNH LẶNG CHỈ LÀ NGƯỜI KHÁC GÁNH TRƯỚC THAY BẠN - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-04-21 08:12:15
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phúc lợi của chính quyền huyện , nghỉ lễ Quốc khánh phát gạo và dầu cải, cả khăn mặt và xà phòng.

Lại cả phần của Kiều Vi. Rõ ràng đãi ngộ của cô còn ở thị trấn.

Phải rằng, ngày hôm qua Hồ Tuệ tiện thể mang các thứ thị trấn phát về cho cô.

Kiều Vi nghĩ đến điều kiện kinh tế vốn dư dả của nhà giờ thêm một phần tiền lương và hai phần phúc lợi của là tinh thần hứng khởi hẳn. Ngày thư ký bưng cốc từ trong gian lớn , thấy cô còn cố ý với cô hai câu, xe buýt chạy tuyến ngắn sắp xếp xong, Quốc khánh sẽ chạy.

Vậy thì quá.

Vốn Kiều Vi còn đang lo lắng trời đông lạnh như thì đèo con bằng xe đạp , nếu như xe buýt, chuyện giải quyết.

“Hiệu suất của chính quyền huyện thật sự thể chê.” Kiều Vi : “Đừng quần chúng, kể cả đang ở Huyện ủy, thấy tin tức đều cảm thấy phấn chấn. Có vấn đề thì chính phủ giải quyết, trong lòng hy vọng.”

Lời đặc biệt chân thành.

đúng là giải quyết nhu cầu thực tế của cá nhân cô với hiệu suất cao. Lời khen chân thành khiến lãnh đạo cũng cảm thấy thoải mái.

Kiều Vi chủ động nhận việc: “Cứ giao việc tuyên truyền bên Hạ Hà Khẩu cho .”

“Được, đều là đồng nghiệp cũ của cô, giao cho cô.”

Hiện giờ Kiều Vi rời túi lưới. Trong túi đeo của cô luôn túi lưới, thể sử dụng lúc. Cô thích túi lưới .

Do đó, phúc lợi phát, sử dụng đến. Lượng gạo và dầu lớn, dù là thời đại kinh tế kế hoạch kiểm soát gạo, dầu. lớn cũng chỗ của nó, cất túi lưới, treo ghi đông, thể tự chở về nhà.

Trên đường , Nghiêm Tương hỏi: “Mẹ, nhà trẻ một ngày mai nữa, ngày là nghỉ lễ ạ?”

, Tương Tương vui ?”

Nghiêm Tương hề vui, ngược : “Không gặp các bạn nhỏ nữa.”

“Hả, Tương Tương thích các bạn nhỏ ?”

“Vâng!” Nghiêm Tương gật đầu thật mạnh: “Con sẽ dạy các bạn nhỏ lời, tất cả đều là bé ngoan.”

Kiều Vi vui vẻ.

Buổi tối, cô với Nghiêm Lỗi: “Sắp xe buýt, về em cũng tiện, nhưng về lúc 3 giờ30 thì thích hợp.”

Còn trời mưa hoặc tuyết mà cũng phù hợp.

Trước đó đổ hai trận mưa, cô , ở nhà mưa sách, sướng c.h.ế.t .

Ôi.

Đi Văn phòng Huyện ủy, chỗ là công việc chuyên nghiệp hơn. Cô là cầm bút do thư ký trúng đề bạt lên, việc vụn vặt sẽ giao cho cô, công việc hiện giờ khiến cô cảm thấy tinh thần sảng khoái.

Chỗ là: ngay cả cô cũng thu trạng thái thoải mái khi ở Ban Tuyên truyền .

Bí thư Mạnh là mạnh mẽ, ở sự lãnh đạo như , sẽ tự chủ mà rơi trạng thái căng thẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-co-nam-thang-tinh-lang-chi-la-nguoi-khac-ganh-truoc-thay-ban/chuong-193.html.]

Khi ở Ban Tuyên truyền, Kiều Vi luôn vui vẻ, tám phần tinh thần hai phần thoải mái, nhưng qua bên thì tinh thần đạt tới mười hai phần.

Đãi ngộ đó Kiều Vi nhận từ lãnh đạo, mặc dù hợp lẽ thường lắm, nhưng khiến Nghiêm Lỗi yên tâm.

Biết rõ cô khiến thiệt. Như mới yên tâm cho vợ ngoài.

Nghiêm Lỗi tính toán thời gian: “Không kém nửa giờ . Ngồi xe cũng tiết kiệm sức, mùa đông ấm áp.”

Về chuyện giữ ấm mùa đông, Kiều Vi cảm thấy nhất định chuẩn . Thế hệ , nơi cũng là điều hòa máy sưởi. Thể hàn sợ lạnh còn thể dán miếng giữ ấm trong quần áo.

Nơi đây chỉ giường sưởi và bình nước nóng.

Bình nước nóng lớn, hơn nữa còn là sản phẩm công nghiệp, dễ mua cũng thể mang theo bên .

Kiều Vi hỏi Nghiêm Lỗi thứ gì thể sưởi ấm mà mang theo bên .

Nghiêm Lỗi ngẫm nghĩ: “Hôm nào qua chỗ thợ đồng xem, nhớ loại mang theo bên , rót nước ấm.”

Trước Hạ Hà Khẩu nhiều tiệm đồng, nhưng tất cả đều thu hồi và sát nhập quốc hữu hóa. Lại nữa bắt đầu sử dụng sản phẩm công nghiệp, thợ đồng thủ công suy tàn, nhưng vẫn .

“Ngày mai chúng chỉ buổi sáng, buổi chiều nhé.” Có vật thế, Kiều Vi vui vẻ.

Ngày ba mươi là ngày việc cuối cùng lễ, cơm trưa xong, các ban đều nghỉ ngơi trong tầm một giờ tan tầm.

Nghỉ lễ .

Kiều Vi về sớm, đến thẳng hẻm thủ công.

Lão thợ may ghế trúc nhỏ cửa, đong đưa chân phơi nắng. Kiều Vi chào hỏi ông .

Thợ may: “Đi ?”

Kiều Vi ý định của .

Thợ may : “Trước lò sưởi tay, dùng than đốt. Làm khéo, cho dù cô di chuyển thế nào, than đựng bên trong luôn cháy định.”

Kiều Vi : “Cháu từng về nó.”

Vật tinh xảo truyền từ thời xa xưa , cô từng xem bản vẽ cấu tạo ở mạng, vô cùng độc đáo.

Lão thợ may : “Đừng nó, khó tìm than lắm. Cái đó dùng than khói, than khác . Cô thể hít khói.” Hình ảnh thật , chọc cho Kiều Vi ha ha.

“Chồng cháu loại rót nước.” Cô .

, kiếm cái rót nước là .” Lão thợ may xong tình huống của cô: “Chính là bình nước nóng. Cái lớn để trong nhà, ấm chăn. Cô mang theo thì cái nho nhỏ, đeo cổ, nhét trong quần áo để nó dán bụng, dọc đường đều lạnh.”

Kiều Vi mắt sáng rực lên: “Ông ạ, cháu cái đó.” Ông già đong đưa chân: “Từng đặt … ôi, bỏ , cô nhanh .”

Kiều Vi đến tiệm đồng, thợ đồng đang ngủ gục quầy, thể thấy việc kinh doanh . mà bây giờ nhà nước trả lương, cũng cần thiết.

Loading...