ĐÂU CÓ NĂM THÁNG TĨNH LẶNG CHỈ LÀ NGƯỜI KHÁC GÁNH TRƯỚC THAY BẠN - Chương 199
Cập nhật lúc: 2025-04-21 08:15:34
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi ông trạm dừng xe, mở cửa xông lên đỡ ông xuống .
Trên túi đeo một dải ruy băng đỏ, đó còn cài một bông hoa hồng to. Một trông giống như cán bộ nắm tay ông , cầm chặt hai tay ông lắc lên lắc xuống: “Đây tài xế Tống ?”
Tài xế Tống mơ màng: “Phải!”
“Ôi, chúng mong chờ chuyến xe lâu . Đột nhiên nó bắt đầu hoạt động, gấp quá nên kịp chuẩn gì. Tài xế Tống , những thứ là tấm lòng của chính quyền ở thị trấn chúng , mong ông đừng chê.”
Một cái chân giò hun khói, một bao gạo, một chai dầu, hai đôi găng tay lao động.
Không gì để chê, đối với bác tài mà những thứ quá đáng quý. Hơn nữa còn là đồ miễn phí từ trời rơi xuống.
Tài xế Tống ôm đồ, là cho nên miệng đến tận mang tai.
Đối với những yêu cầu mà trong thị trấn , tài xế Tống vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Chỉ cần là lái xe, nhất định sẽ đến trễ. Dù gió mưa, hãy chú ý thời gian, đừng ở bên ngoài chịu lạnh.”
Phía đội chiêng trống, Kiều Vi ôm Nghiêm Tương trộm.
Bây giờ xe buýt , giờ việc của cô và những khác trong huyện đều giữ nguyên.
Không hề gì, thời gian ở hiện tại so với đời vẫn thoải mái hơn nhiều. Huống chi bây giờ cô sống về đêm, ngày nào cũng dậy lúc bình minh.
buổi sáng gấp, bây giờ xe đạp, cô đạp xe chợ mua đồ ăn nhanh hơn bộ nhiều.
Suy cho cùng, nghĩ đến mùa đông giá rét, trời mưa tuyết rơi khiến thời tiết vô cùng, chuyển thành xe buýt giúp việc của cô dễ dàng hơn, chất lượng nâng cao.
Nhất là khi xe buýt huyện, sẽ dừng ở cửa chính cơ quan huyện, xuống xe cần bộ nhiều, hết giờ khỏi cổng là lên xe .
Sau kỳ nghỉ lễ, cô chỉ việc hai ngày, đó nghỉ ngày chủ nhật.
Tuy chỉ nghỉ lễ một ngày nhưng hẳn là như , cần ở uỷ ban suốt ngày. Kiều Vi hy vọng những ở đời lên kế hoạch nghỉ lễ thể những như thế nào.
Chủ nhật, chủ nhiệm Lục của hợp tác xã cung tiêu cũng chính là bố của Lục Mạn Mạn, dẫn Lục Mạn Mạn mang theo nhiều đồ đến nhà thăm hỏi.
Lục Mạn Mạn xem mắt thành công.
Hiện cô đang quen đại đội trưởng mà Nghiêm Lỗi giới thiệu .
Nghiêm Lỗi là giới thiệu, xem là bà mối, là nhà trai, lãnh đạo cấp . Vì chủ nhiệm Lục dẫn Lục Mạn Mạn tới nhà thăm hỏi.
Hai đàn ông trong sân hút thuốc chuyện phiếm.
“Nhiều giới thiệu như , nhưng thấy Tiểu Lý thì đoàn trưởng Nghiêm thật là để ý.” Chủ nhiệm Lục cảm thán: “Ban đầu Mạn Mạn tìm trong quân đội, nhưng thấy Tiểu Lý thì gật như gà mổ thóc.”
Đại đội trưởng Lý tuấn tú lịch sự, chuyện tự nhiên. Mặc dù trong nhà nông nhưng học qua tiểu học, trong quân đội cũng chí tiến thủ, cử chỉ nam tính thẳng thắn.
Mẹ Lục Mạn Mạn thích ngay!
Cho nên mê ngoại hình thuộc tính bỗng nhiên xuất hiện, nhất định là di truyền từ nào đó.
Chủ nhiệm Lục là nhân viên vật tư của hợp tác xã cung tiêu, Nam Bắc, gặp qua vô . Vừa là thằng nhóc đó sẽ tương lai tươi sáng. Hỏa thì trong nhà nhiều em, theo quy định ở quê, bố sống cùng với con trai cả, tới lượt đại đội trưởng Lý. Sau Lục Mạn Mạn cần hầu hạ chồng.
Lương ở cấp hai mươi, một tháng bảy mươi hai tệ, hơn công nhân bình thường hai tháng rưỡi tiền lương. Mỗi tháng gửi về nhà mười tệ.
Vậy là bản giữ sáu mươi hai tệ.
Chủ nhiệm Lục hài lòng với tỉ lệ phân chia .
Khi ông đầu hai con, chỉ thấy họ ngây ngô với thằng nhóc đó.
Mẹ Lục Mạn Mạn càng càng thích. Nếu chính thể tìm đàn ông trai như thì ngoại hình của con gái sẽ xinh hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-co-nam-thang-tinh-lang-chi-la-nguoi-khac-ganh-truoc-thay-ban/chuong-199.html.]
, con rể như , tương lai cháu trai cháu gái đều sẽ xinh .
Khi Lục Mạn Mạn gặp Tiểu Lý ngẩn ngơ im tại chỗ, nghĩ tới chuyện kết hôn.
Hoàn là bản lúc trẻ của đoàn trưởng Nghiêm. Chính là gu của cô !
Cảm ơn chị của !
Kiều Vi và Lục Mạn Mạn ở trong phòng chuyện riêng khá lâu, nhân cơ hội phổ cập cho em gái một kiến thức về sinh lý học.
Lục Mạn Mạn mà mặt đỏ bừng, liên tục gật đầu: “Được, em , !”
Tiếng gọi của bố Lục Mạn Mạn vang lên ngoài phòng khách: “Mạn Mạn !” Hai bố con ngoài.
Bên ngoài, chủ nhiệm Lục bắt tay Nghiêm Lỗi: “Mọi việc đều nhờ !” Nghiêm Lỗi : “Đừng khách sáo.”
Chủ nhiệm Lục gọi con gái: “Đi thôi!” Trông vẻ vội vàng.
Kiều Vi khách sáo mời họ ở một lát nhưng hai bố con ở mà ngay.
Kiều Vi hỏi: “Có chuyện gì ?”
Nghiêm Lỗi : “Anh đề xuất với họ là nên kết hôn tháng , lẽ bây giờ ông về nhà bàn bạc với Lục Mạn Mạn .”
Kiều Vi: “Hả?”
Kiều Vi ngơ ngác: “Mới quen vài ngày thôi mà?”
Nghiêm Lỗi cô: “Chúng cũng mới một tuần đăng ký kết hôn .”
Kiều Vi sững . Thực sự, đúng là .
Đi xem mắt, ba ngày cho câu trả lời chắc chắn, khi xác nhận thì xin nghỉ để hai chụp ảnh đăng ký kết hôn.
Thông thường việc hẹn hò, kết hôn sẽ diễn vài tháng. Chủ yếu là nhà gái chuẩn của hồi môn, may quần áo và chăn bông mới tốn khá nhiều thời gian. Nhà trai dọn dẹp phòng mới, chuẩn đồ dùng trong nhà, vẻ vang hơn là “ba mươi sáu chân”, nếu chuẩn đầy đủ là thể kết hôn .
Kiều Vi Vi một một , nhà đẻ mất hết nên ai chuẩn của hồi môn cho cô .
Nhất là nhà cô là khu nhà dành cho công nhân viên chức trong đại viện, cô quyền sở hữu căn nhà , tuy đây gia đình ở đó nhưng thật nó thuộc quyền sở hữu của nhà máy. Nếu cô tiếp nhận công việc của bố thì vẫn thể ở, nhà máy sẽ lấy .
cô nên trong nhà máy trao đổi với cô . Nếu cô công việc thì thể ở căn nhà nữa. Trước đây một nhà ba thế hệ ở thành vấn đề, bây giờ cô công nhân viên chức nhưng chiếm lấy, ngoài nhiều xếp hàng xin nhà chằm chằm, ai chịu để một cô gái mồ côi độc chiếm mấy phòng trong căn nhà chứ.
Kiều Vi Vi lựa chọn kết hôn, khi hẹn hò một tuần thì nhận giấy đăng ký kết hôn, thu dọn đồ đạc chồng mới cưới đón từ thành phố Lâm đến trấn Hạ Hà Khẩu.
Kiều Vi ôn đoạn ký ức , dừng một chút : “Vậy cũng đừng dính đến chuyện nhà .”
Nghiêm Lỗi do dự.
Kiều Vi thấy hỏi: “Có chuyện gì ?”
Nghiêm Lỗi Kiều Vi, dè dặt : “Bên đại viện đang trống một căn nhà. Chính là… Căn nhà trả … Bây giờ vẫn nhiều . Nếu tháng Tiểu Lý kết hôn thì thể giúp một chút…”
Nhà ở hạn, doanh trưởng liên quan đến việc để lộ bí mật nhất định cuốn gói rời . Ngôi nhà sẽ bỏ trống. Bây giờ nào , Nghiêm Lỗi nắm chặt cơ hội .
Qua cái thôn còn nhà trọ khác.
Bỏ lỡ cơ hội , nếu Lục Mạn Mạn và đại đội trưởng Lý nộp đơn xin nhà thì chỉ những ngôi nhà cũ ở khu cũ.
“Vì nhà ở mà kết hôn…” Kiều Vi cảm xúc lẫn lộn.
Nghe vẻ buồn nhưng cuộc sống vốn là , chỉ thể dựa điều kiện khách quan thôi.