Bây giờ cũng nữa.
Một hôm, ngay cả bí thư Mạnh cũng bắt đầu mặc quân phục . Mới tinh, hiển nhiên cũng mới sắm.
Cán bộ lãnh đạo ai cũng mặc quân phục màu xanh lục, chỉ những dịp hoạt động chính thức mới mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn.
Hàng ngày đều sống trong biển màu xanh lục.
Trời lạnh, lúc sương muối, chị Dương chạy đến chỗ Kiều Vi để giải tỏa bực bội.
“Bắt cắt tóc!” Chị : “ bao nhiêu tuổi , đầu kiểu cách mạng chỉ các cô gái trẻ mới cắt .”
Chị Dương vẫn luôn để kiểu tóc búi truyền thống, đoàn trưởng Triệu bảo chị cắt đầu kiểu cách mạng, chị ngại, thấy già mà còn giả vờ trẻ.
Kiều Vi giải thích cho chị : “Bây giờ là phá bỏ những thứ cũ. Kiểu tóc mà chị chải đây đều là tàn dư của phong kiến, vì cắt bỏ. Chị xem các cô gái trẻ cũng mặc váy nữa.”
Chiếc áo khoác len màu đỏ tía mà Lục Mạn Mạn mặc năm ngoái khi kết hôn, năm nay cũng dám mặc nữa, cất đáy rương.
Cô cũng cắt mái tóc dài đen nhánh của .
Chị Dương : “ luôn cảm thấy bên ngoài như đang mơ . Sao bất thình lình xuất hiện đủ thứ chuyện, rốt cuộc là chuyện gì xảy ? cũng chả hiểu.”
Thực lúc nhiều đang ở trong trạng thái như .
Đều rốt cuộc là chuyện gì mà thành như . nhà nào cũng như , bản cũng thể khác .
Kiều Vi : “Để cắt cho chị nhé.”
Lúc chủ tiệm cắt tóc là phụ nữ mà là đàn ông. Chỉ một phụ nữ thời thượng ở thành phố mới đến tiệm cắt tóc. Phần lớn phụ nữ đều thể tự cắt tóc ở nhà.
Kiều Vi dùng kéo giúp chị Dương cắt kiểu tóc cách mạng.
Cô thợ cắt tóc nhưng tóc của đều do nhà tự cắt, vì cũng gì cả.
Dù Kiều Vi cũng tỉa tóc, cầm kéo cắt thẳng, xử lý phần đuôi tóc trông tự nhiên. Không giống như kiểu tóc cách mạng của hầu hết , cắt bằng phẳng, đơ đơ.
Chị Dương soi gương thấy hài lòng nhưng thấy một đoạn tóc dài sàn nhà, vẫn đau lòng: “Đã để nhiều năm như .”
Chớp mắt đến năm mới, một năm qua , chuẩn đón Tết. Trong bầu khí căng thẳng hòa lẫn niềm vui. Nhiều cầm theo giấy giới thiệu của đơn vị xếp hàng dài để mua vé tàu.
Lúc vé tàu một tờ vé thể in tất cả thông tin. Giống như khi Đại đội trưởng Lý và Lục Mạn Mạn về nhà, một cầm năm sáu tờ giấy phiếu.
Vì , ngay cả nhân viên bán vé thành thạo nhất, bán vé cho một cũng mất vài phút. Nếu một mua vé cho cả gia đình, thể mất đến mười mấy phút.
Đội ngũ dài chậm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-co-nam-thang-tinh-lang-chi-la-nguoi-khac-ganh-truoc-thay-ban/chuong-220.html.]
Còn đến, nhân viên bán vé nào cũng nóng tính. Thời gian chính là như .
Trên tường các nhà hàng quốc doanh đều dán: Không đánh đập khách hàng.
Đằng quy định vô lý nào đó chắc chắn đều những sự kiện vô lý, thể những gì xảy đây từ các quy định dán tường nhà hàng.
Nhiều xếp hàng dài mới mua vé tàu chuẩn về quê đoàn tụ với .
Nhiều đang mua sắm đồ Tết.
Nhiều đang trang trí đơn vị, trang trí nhà cửa. Nhiều đang tập dượt tiết mục chuẩn biểu diễn.
Tóm , mặc dù mây đen kéo đến nhưng ai thể ngăn cản khí Tết.
ngăn cản, thời đại , những như bí thư Mạnh nhận chiều gió nên bắt đầu thu liễm, cũng những nhận mây đen kéo đến nên nhân cơ hội nhảy loạn hoặc nổi tiếng hoặc chỉ đơn giản là nhân cơ hội gì đó…
Nhìn thấy sắp đến Tết, một công nhân của Nhà máy thủy tinh cơ khí Thượng Hải thư cho báo Nhân dân.
“Tết Nguyên Đán là cái gì!”
“Tại Tết Nguyên Đán nhất định nghỉ lễ!” “Đây là tàn dư của phong kiến!”
“Nên đón một cái Tết cách mạng!”
Năm đó, Tết Nguyên Đán hủy bỏ tạm thời, tất cả trở vị trí, tiếp tục việc.
Nhiều chen chúc đến ga xe lửa để trả vé, suýt nữa thì xảy sự cố giẫm đạp.
Câu đối đỏ kịp dán cuộn cất tủ. Không đốt pháo.
Các tiết mục tập dượt hủy bỏ, còn liên hoan nữa.
Chuyện , khi xuyên , Kiều Vi thực sự , vốn dĩ đoạn lịch sử đó mơ hồ, chỉ là quần ma loạn vũ, ngờ loạn đến mức như .
Đây chính là Tết Nguyên Đán!
Đêm giao thừa, Kiều Vi và đều việc ở văn phòng.
Không chỉ hôm nay, mà còn ngày mai, ngày , ngày nữa, ngày nữa nữa.
Sau còn Tết Nguyên Đán nữa.
Kiều Vi là bình tĩnh, theo chủ nghĩa phật hệ*, điềm đạm như , cũng nhịn mà trong lòng thầm mắng một câu…
Ngu ngốc!
* Phật hệ: liên quan đến tôn giáo, dùng để chỉ giới trẻ theo đuổi lối sống an nhiên và buông thả trong nhịp sống đô thị hối hả