ĐÂU CÓ NĂM THÁNG TĨNH LẶNG CHỈ LÀ NGƯỜI KHÁC GÁNH TRƯỚC THAY BẠN - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-03-31 02:23:30
Lượt xem: 140

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Múc một muỗng thổi nguội cho miệng. Kiều vi ngạc nhiên: “Mảnh quá.”

Sợi bánh mảnh mà nhỏ, khi nấu kỹ chỉ ngon mà hương vị còn đậm đà.

Nghiêm Lỗi : “Lúc đổ nước bột thì đổ từng chút một, đổ khuấy như bánh mới nhỏ. Kiểu đổ ào ào như em đều bánh to, ăn ngon .”

Kiều Vi nghĩ thầm, may mà cô lắm lời thừa thãi, thể lộ ở những chi tiết nhỏ như .

Thực cô cũng bánh canh, do cô dạy . Nói chung là xào cà chua cho đến khi mùi thơm, đó thêm nước, muối, xì dầu và trứng gà luộc cùng sợi bánh. Điểm đặc sắc ở đây là cô sẽ thêm một ít thịt gà băm nhuyễn để tăng hương vị, thêm đồ ăn mặn thì bánh canh sẽ càng thơm.

Mà rõ ràng hiện tại điều kiện để chuẩn thịt gà băm nhuyễn. Ở chợ kiểu gì cũng gà nhưng là gà sống. Mỗi ngày Kiều Vi đều thấy nhưng dám mua.

Không giết, cũng dám giết.

Lần hỏi xem ở chợ cho g.i.ế.c gà .

Mặc dù thịt gà băm nhuyễn nhưng Nghiêm Lỗi bánh canh cũng ngon.

Miệng Kiều Vi tinh, đoán ngay khi nếm thử: “Anh cho mỡ lợn ?”

Nghiêm Lỗi thán phục: “Cái miệng của em thật nhạy.”

Anh : “Cái chậu em chiên đó, trời nóng nên mau chóng dùng .” Không tủ lạnh thật sự .

Kiều Vi sân hỏi: “Chúng nên đào một cái hầm ?” Không ở nông thôn đều hầm ? Rất thoáng mát mà còn thích hợp để trữ rau củ thực phẩm. Một blogger về cuộc sống ở nông thôn mà Kiều Vi theo dõi lúc đều đào hầm. Đào một cái hầm thể thành mấy tập video liền, hút xem. Phải rằng bao nhiêu thành phố 996 đều đang hướng về nông thôn.

ăn bánh canh sân , tha hồ nghĩ ở chỗ nào thích hợp đào hầm. Nên thấy khi cô câu đó, Nghiêm Lỗi giật ngước mắt cô.

Khựng một chút mới hỏi: “Muốn đào ?”

Kiều Vi đầu sang hứng thú : “Anh đào , nếu thì chúng đào một cái .”

Nghiêm Lỗi “ừ” một tiếng cúi đầu ăn sáng, gì nữa.

Anh nhớ rõ năm đó khi đào hầm, Kiều Vi Vi vứt cho một câu “Đừng mấy cái việc nhà quê đó, nhớ là công nhân viên chức ”.

Ý tưởng đào hầm của cô dập tắt.

Không thể trách Kiều Vi sơ suất . Thật việc cũng chỉ là một câu ,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-co-nam-thang-tinh-lang-chi-la-nguoi-khac-ganh-truoc-thay-ban/chuong-61.html.]

cho dù bản Kiều Vi Vi sống chắc nhớ . Trong trí nhớ của cô, những nội dung cô nghĩ đến đều đưa qua bộ lọc màu xám, thậm chí trong những nội dung nghĩ đến đó đều nhỏ bé đáng kể, trực tiếp cho quên lãng .

Trong tâm trí Kiều Vi bất kỳ tin tức nào về “đào hầm”, tìm cũng tìm .

Kiều Vi rõ chuyện Nghiêm Lỗi trồng rau, ủ phân chọc giận Kiều Vi Vi như thế nào. Bởi vì chuyện nguyên chủ vô cùng tức giận, là một việc lớn ấn tượng sâu sắc.

Cô đắn đo : “Em thấy rau trong sân nhà đoàn trưởng Triệu , em nghĩ , nếu ủ phân thì em cũng thể chấp nhận .”

Cô còn cố tình nhắc đến chuyện ủ phân để cường điệu là “Kiều Vi Vi”. “Nếu chúng dọn dẹp sân trồng rau.” Cô : “Em còn đào một cái hố nhỏ ở chỗ đó, đổ đầy cát bên trong hố cát cho Tương Tương chơi.”

Đứa trẻ tầm tuổi chắc chắn thích nghịch cát. “Anh trồng rau, em trồng hoa.” Cô .

Hoa cũng , rau cũng thế, trong mắt cô chúng đều là sự sống, chỉ cần chúng xanh thì cô đều thích.

Cô còn thích cơ bắp khỏe mạnh của đàn ông và nụ thuần khiết mặt của bé.

chúng dọn dẹp những thứ , em thấy đằng phòng còn chỗ trống là chất hết phía , mắt thấy thì phiền.”

Giữa phòng ở và tường vây để dư một gian rộng một mét, đồ linh tinh dùng thể chất đống đấy, sân sẽ gọn gàng và sạch hơn nhiều.

Kiều Vi ăn bánh canh đưa mắt sân bừa bộn, mặc sức tưởng tượng để biến nó thành một sân nhà nông xinh . Nghiêm Lỗi ngước mắt cô.

Khóe miệng cô khẽ , tia sáng chiếu lên mặt, ánh mắt sân vườn như thể đang cảnh nào đó.

Nghiêm Lỗi thể dời mắt dù chỉ một giây.

Bữa sáng nhà đoàn trưởng Triệu tồi, sáng nay bánh bột ngô nướng. Không ngờ đứa cháu gái ngoại từ quê lên của sành ăn, mà cô thêm đường cùng với bột mì trong bánh bột ngô, khi ăn sẽ cảm giác giống bánh nướng bình thường, đưa hương vị của nó lên một tầm cao mới.

Đoàn trưởng Triệu đặt hai cái bánh nướng trong cặp lồng. Lâm Tịch Tịch trông thấy hỏi: “Vẫn đủ ăn ạ?”

vẻ khá đắc ý.

Loại bánh nướng mà thời ăn vẫn là kiểu truyền thống, thô ngon. Vẫn xuất hiện khái niệm “ngũ cốc nguyên hạt và ngũ cốc tinh chế” như thời đại . Cô tay, quả nhiên khiến ngạc nhiên.

Đoàn trưởng Triệu : “Món ngon, mang hai cái chia cho khác, để bọn họ cũng thưởng thức.”

Cô tỉ mỉ nếm thử.

Loading...