ĐÂU CÓ NĂM THÁNG TĨNH LẶNG CHỈ LÀ NGƯỜI KHÁC GÁNH TRƯỚC THAY BẠN - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:51:25
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thì là thế.

Mặc dù Kiều Vi thường xuyên nhắc nhở bản chú ý đến tính chất thời đại, nhưng dù cô cũng đến từ thời đại internet, kỹ thuật phát triển, hàng hóa vô cùng phong phú.

Cô vẫn khó khăn trong việc nắm bắt “Mức độ” sử dụng vật phẩm.

ở hiện đại, bông thế bởi vải dệt, gần như ai đắp chăn bông, mặc áo bông nữa.

Quá khó để nắm bắt mức độ.

Kiều Vi cảm kích ông lão nhắc nhở cô, khẽ “Cảm ơn” đó rời .

khỏi tiệm may nhưng về nhà, lúc Kiều Vi và Nghiêm Tương ngoài, ngoại trừ cầm vải còn cầm theo thùng.

Nghiêm Tương giơ xẻng nhỏ lên: “Mẹ, thôi!” Kiều Vi: “Đi thôi!”

Đã hôm nay sẽ nhặt đá cuội.

Hai con ôm một thùng, Nghiêm Tương cầm xẻng nhỏ của … Khi cùng bố sông móc bùn, xẻng nhỏ của tác dụng.

Hôm qua khi chợ, Kiều Vi thấy trong sông đá cuội.

Hai con đến bờ sông, mặt trời chiếu xuống dòng sông nhỏ ánh lên sóng nước lấp loáng. Nơi đây ở ngoài trấn, thể thấy đồng ruộng xanh mơn mởn ở đằng xa.

Dưới ánh nắng, Kiều Vi vén tóc mai tai, cảm thán phong cảnh đồng quê, còn gì hơn thế nữa.

Cô tìm nơi nước cạn thể thấy đáy và lội xuống sông. Cô dẫn theo con nên độ sâu nguy hiểm.

Hai cởi giày, kéo ống quần xuống sông, xoay nhặt đá cuội. “Vì gọi hòn đá là đá trứng ngỗng ạ?” Kiều Vi : “Vì trông giống quả trứng, con hình dạng của hòn đá , giống trứng ngỗng , cho nên gọi là đá cuội trứng ngỗng.”

Cậu bé kiến thức mới, vui vẻ xoay tìm đá. Kiều Vi dặn bé: “Phải tìm hòn đá nhé.”

Hòn đá xinh là thế nào, cần dạy, mắt sẽ tự . Những hòn đá màu nhạt, gần như trong suốt hoặc là màu vô cùng tinh khiết là . Không cần Kiều Vi dạy, Nghiêm Tương cũng thể nhặt .

Lúc ánh nắng nóng nhưng nước sông mát lạnh, ngâm chân sông dễ chịu.

Kiều Vi hết kỳ kinh nguyệt nên sợ nước lạnh. Cô còn đội mũ rơm mua ở chợ phiên hôm qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-co-nam-thang-tinh-lang-chi-la-nguoi-khac-ganh-truoc-thay-ban/chuong-88.html.]

Mũ rơm vốn là mũ của nông dân, nếu thể buộc dây lụa xinh và thắt nơ bướm thì hợp để biển.

như quá giống giai cấp tiểu tư sản, hơn nữa cũng dây lụa . Kiều Vi cắt vải thô màu lam buộc một vòng, cột nơ bướm.

Thậm chí miếng vải thô còn viền, tưa nhiều chỉ. Dùng để trang trí tự nhiên đơn giản.

Người chỉ thể đồng chí nữ sửa soạn, thích chưng diện, thể đồng chí là giai cấp tiểu tư sản, sa đọa lả lơi .

Hai con nhặt đá vô cùng vui vẻ, tốn nhiều thời gian nhặt đầy một thùng.

Bọn họ ở tảng đá bên sông hong khô chân, mang giày chuẩn thắng lợi trở về. Kiều Vi xoay xách thùng…

Không, cầm lên .

đánh giá bản quá cao, đành dở dở .

Cuối cùng còn cách nào, cô đổ nửa thùng đá cuội, chất ở cạnh tảng đá lớn ôm nửa thùng về.

Lúc mặt trời lên đỉnh, Kiều Vi : “Đợi buổi chiều chúng tiếp.” Nghiêm Tương: “Vâng!”

Theo thói quen ăn cơm trưa xong sẽ ngủ.

Ngủ trưa đúng là thói quen , ngủ một giấc dậy lười biếng ánh nắng bên ngoài. Giờ phút cảm thấy thế gian còn gì bận rộn, lo lắng hốt hoảng nữa.

Chỉ nhắm mắt tiếng ve kêu. Chờ khi tỉnh táo rửa mặt.

Nghiêm Tương cũng tỉnh, bé ngủ trưa dậy vô cùng tỉnh táo: “Mẹ, thôi.” Kiều Vi vui vẻ: “Ừm!”

Hai đến bờ sông xách nửa phần đá cuội còn về nhà, đặt chung với đá cuội mang về buổi trưa, ngâm thùng nước.

“Mẹ, đủ ?” Trong mắt Nghiêm Tương vẻ mong chờ hỏi. Kiều Vi : “Còn thiếu nhiều.”

Cô cầm gậy nhỏ, vẽ hai đường thẳng song song từ cổng đến cửa nhà: “Con xem, con đường , trải đá cuội lên đủ.”

Nghiêm Tương vỗ tay: “Đi thôi, chúng tiếp.”

“Hôm nay đủ , đá nặng quá, chúng Ngu Công dời núi, mỗi ngày một chút là .” Kiều Vi .

Loading...