giữ nguyên tư thế  lâu.
Trong chiếc xe im lặng, tim  còn đập thình thịch.
10
Vừa bước  nhà, ôm bộ đồ mới  phòng tắm thì Giang Dư Bạch cũng về.
Không hiểu  lúc đó  cảm thấy  như con chuột rúc  cống, sợ   phát hiện.
 nín thở lắng .
Cánh cửa tủ giày khép mở,   giày ở cửa. Tiếng bước chân đến gần,  tiến về phòng ngủ. Tủ quần áo mở ,  lấy đồ để . Bước chân  gần hơn,  nắm lấy tay cầm cửa phòng tắm.
 vội  to: “Em đang tắm!”
Anh  đáp, bước chân lùi dần, chắc  sang phòng tắm khác.
 thở phào, bật nước nóng.
Tắm nhanh xong,  đỏ mặt mặc bộ đồ mới.
Nhìn  thấy chật, mặc  càng ôm sát, chiếc áo sơ mi khiến n.g.ự.c  gần như lộ.
   gương,  nước đọng, phản chiếu hình một cô gái tóc xoăn dài, mắt long lanh,  hình uyển chuyển như một đóa hồng.
 hít thở sâu trấn tĩnh .
Tắt đèn phòng ngủ, chỉ để  đèn ngủ đầu giường với ánh sáng dịu. Tiếng nước ngoài  ngừng,  lâu  cửa phòng tắm mở,  bước chân tiến  gần.
 nép bên cạnh cửa, tim đập thình thịch.
Cửa mở.  nhón chân, từ phía  chụp hai tay lên mắt .
Bản năng cảnh sát khiến cơ bắp lưng  căng lên, nhưng khi ngửi  mùi hương quen thuộc,  thở phào, thả lỏng ,  yên.
 khẽ thở  tai , cảm nhận  run nhẹ, tay  vuốt dọc lưng  đến vai.
Anh vươn tay chụp lấy cổ tay , giọng cứng: “Em  gì đấy?”
 buông tay che mắt , ngón tay trượt nhẹ từ sống mũi xuống môi .  ngẩng lên, nháy mắt: “Em đến xin   mà!”
Giang Dư Bạch cúi xuống, hàng mi dài che ánh mắt, cảm xúc trong mắt  mơ hồ, như báo hiệu một cơn bão sắp tới.
Sự bình thản của  khiến  lo lắng.
 cố  vẻ bình tĩnh, vỗ n.g.ự.c , giả vờ hờn dỗi: “Không thích thì thôi.” Rồi  .
Ngay lập tức  kéo mạnh, đưa   lòng.
Anh cúi xuống, một tay ôm chặt eo , tay  nâng cằm,  mưa nụ hôn dồn dập.
Anh thở gấp, tiếng khàn quyến rũ: “Học ở  đấy?”
Nước mắt  rưng rưng, chẳng trả lời nổi.
Anh ôm eo , nhấc bổng,  quàng chân quanh hông , tay ôm cổ, bây giờ chúng  ngang tầm, thậm chí  còn cao hơn một chút.
Giang Dư Bạch  ngửa mặt, khẽ hôn lên cằm   trêu: “Ai dạy em thế hả? Hửm?”
Cơ thể chúng  sát ,  ấm và mùi sữa tắm hòa quyện,  khí trở nên mập mờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-xe-sai-cho-bat-duoc-nguoi-tham-yeu/chuong-8-dau-xe-sai-cho-bat-duoc-nguoi-tham-yeu.html.]
 đặt tay lên gáy , cúi : “Anh  thích ?”
Ánh mắt  lóe lên  bật .
Chẳng mấy chốc    quăng lên giường,  đè lên : “Thích, thích đến phát điên…”
Anh ôm chặt, siết đến mức  gần nghẹt thở, như  hòa tan    .
Anh    chủ, dẫn dắt từng cơn run.
Giữa cơn mê, khi  mơ màng,  chậm , một tay vuốt tóc , tay  để  eo, thong thả hỏi: “Anh  là ai?”
 nỉ non: “Là …”
Đêm đó  say đến quên hết, chẳng nhớ gì, nên khi   trả lời như ,  cho rằng  lừa dối.
Anh hừ, cúi xuống cắn nhẹ vai  như trút giận: “Nhóc lừa …”
“Em từng thích  , đúng ?”
 chẳng nghĩ  nhiều, chỉ ừ ừ đáp, tay nắm cổ tay : “Anh đừng giận…”
Có vẻ  càng tức, từng đợt sóng cảm xúc dâng lên như  nhấn chìm .
Anh hỏi trầm: “Giờ còn thích ?”
 sắp , lắc đầu liên tục: “Không…  nữa… chậm  …”
Anh giữ cằm ,  đầu, hôn nhẹ khóe môi, giọng như lời hẹn ước: “Chỉ  thích  thôi, hiểu ?”
 gật đầu, ậm ừ.
Anh vuốt má , cuối cùng hài lòng, khẽ gọi: “Ngoan nào, bé cưng…”
Sau chuyện đó chúng   ăn ý,  ai nhắc  nhật ký  “ bí ẩn”.
Mối quan hệ ngày càng gần, cử chỉ  mật càng tự nhiên.
Gần cuối năm, công việc ở đội  nhiều sẵn ,   vụ lừa đảo mạng,  theo manh mối lôi  cả chuỗi tội phạm và trang web, cả đội  thêm giờ.
 cũng bận,  quanh xưởng thiết kế, công trường và chợ vật liệu.
Thế là chúng   thời gian ít gặp  hơn. Có khi  bận  ngủ  ở đội, về nhà lúc nửa đêm, tắm xong  nhẹ nhàng chui  chăn.
Nhiều   tỉnh giữa đêm thấy   ôm chặt, nhưng sáng    .
Mỗi khi rảnh,  nhắn tin cho ,  mấy tin vu vơ, báo cáo  , ăn gì, gặp ai.
  hiểu,  đây chúng  chẳng  thiết, giờ  như thật sự yêu , thời kỳ yêu nồng nàn đến tự nhiên và êm đềm.
Tối nay Giang Dư Bạch hiếm về sớm, chúng  ăn cơm, định  sofa xem phim nhưng ngủ quên.
Anh  cởi váy  thì điện thoại  reo liên tục.
Anh giữ c.h.ặ.t t.a.y : “Đừng để ý.”
 lo công việc, cố  xem.
Cuối cùng  giữ  , tự  dậy với lý do: “Sàn lạnh, để  lấy cho.”
  dậy, thấy  cầm điện thoại,   bắt máy: “Mẹ ?”