----
Tất cả đều  bằng chứng ngoại phạm.
 bây giờ, mèo  cung cấp một manh mối lớn,  đàn ông  đến đây ba ,  lẽ   camera theo dõi  !
 cái nặng hơn vẫn còn ở phía .
Hôm nay mèo tam thể mưu mô  thấy mèo hoa ly  ngoài,  tố cáo nhỏ: "Nó sắp  cha ."
Điều  khiến họ cảm thấy  đe dọa  lớn.
Dù nó  giả giọng đáng yêu thế nào  nữa, cũng  thể đáng yêu hơn mèo con mới sinh. Nếu  chủ nhân tương lai phát hiện, chắc chắn sẽ chọn mèo con.
Vợ của mèo hoa ly cũng là một con mèo ở cách đây  xa.
Bởi vì mỗi ngày ông xã đều trộm đồ trong nhà cho nó ăn, đặc biệt là  khi mang thai, tất cả đều là thịt ức gà khô, cá nhỏ ăn ngon,nên nó béo lên thành một quả bóng.
Nghe Lương Cẩm Tú gọi to, nó khó khăn bò  khỏi ổ, bụng to sắp chạm đất .
Nó cũng lo lắng.
Một giờ ,  chồng vội vã xuất hiện,  mang theo đồ ăn ngon, mang đến một tin dữ: Chủ nhân  g.i.ế.c nó.
Nếu  chạy nhanh thì suýt chết.
Con mèo sắp    sợ hãi, nó , gần đây nữ chủ nhân của chồng    ,  lâu  xuất hiện, đến nỗi đồ ăn vặt sắp hết sạch. Cũng may còn hai túi thức ăn cho mèo lớn.
 bây giờ đồng nghĩa với việc thức ăn cho mèo cũng  ,   ăn cái gì?
Tim Lương Cẩm Tú đập nhanh: "Nó   ?"
"Anh   là  tìm nữ chủ nhân!" 
Mèo hoa ly chỉ phương hướng, cẩn thận .
 "Sao nam chủ nhân   g.i.ế.c chồng , là bởi vì phát hiện   vụngtrộm cho  ăn ?"
Nam chủ nhân từ  đến nay  ưa chồng , hôm nay  phát hiện  lúc trong miệng chồng  một miếng đồ ăn cho mèo.
"Không liên quan đến chuyện . Cũng đừng lo lắng về đồ ăn,   chị sẽ chăm sóc em." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-129.html.]
Lương Cẩm Tú vội vàng an ủi mèo  thai vài câu, tay run run báo cáo với Dương Viễn Phong.
Ngô Nhân Tú  g.i.ế.c mèo hoa ly!
Tại  vô duyên vô cớ g.i.ế.c mèo hoa ly?
Chắc chắn con mèo  bí mật gì đó!
Dương Viễn Phong trả lời  nhanh mà dứt khoát: Mau  !
Trong phòng khách  trang hoàng sang trọng, Ngô Nhân Tú thỉnh thoảng lén   ngoài phòng, hôm nay   mặc một chiếc áo sơ mi màu đen cao cấp, thoạt  ít nhất trẻ hơn vài tuổi.
Dương Viễn Phong để điện thoại xuống,  đầy ẩn ý: "Chủ tịch Ngô,  bỗng nhiên nhớ tới một chuyện vụ cướp ngân hàng thời gian     chấn động . 
Hình như   từng bày tỏ với bộ phận  liên quan, dự định  một khoản tiền thưởng dành cho cô gái dũng cảm , đúng ."
Trán Ngô Nhân Tú đột nhiên toát mồ hôi, khó khăn nở nụ : 
" là  chuyện như , nhưng mà   từ chối. Anh hùng  quả nhiên    bình thường, là  tục khí cho rằng tất cả   đều thích tiền giống như ."
Dương Viễn Phong nghiêng  về phía , ngữ khí  mật giống như bạn cũ  chuyện phiếm: 
"Với địa vị của , thị trưởng  thấy cũng  chủ động chào hỏi, cho nên cũng  khó để  cô gái nhỏ   chút năng lực đặc biệt chứ."
“Năng lực đặc biệt? Ha ha ha.” Ngô Nhân Tú né tránh  dám  Dương Viễn Phong, “Đội trưởng Dương,   gì ?”
Cánh cửa nhẹ nhàng mở .
Khuôn mặt Lương Cẩm Tú đỏ bừng, vô thức  về phía Ngô Nhân Tú.
Cùng lúc đó, Ngô Nhân Tú cũng ngẩng đầu lên, giống như  thấy trong nhà  một con quái vật, sợ hãi co  về phía , còn che miệng .
Lương Cẩm Tú thật sự sợ giây tiếp theo  thét lên thành tiếng.
Dương Viễn Phong thản nhiên : " vẫn nên giới thiệu một chút, đội điều tra hình sự vì vụ án vợ ông  bắt cóc, cố ý mời chuyên gia động vật -- cô Lương Cẩm Tú."
Lương Cẩm Tú   tình huống bây giờ là gì, cảm thấy  giới thiệu quá long trọng, đang nghĩ khiêm tốn  vài câu hư thế nào, chỉ thấy bỗng nhiên mặt Dương Viễn Phong trầm như nước: 
"Chuyên gia Lương,  cho chủ tịch Ngô  vì  mèo hoa ly  trốn."
Lương Cẩm Tú   khí cuốn hút, hắng giọng, gằn từng chữ: "Chủ tịch Ngô  g.i.ế.c nó…”