----
Mọi  trong phòng phát sóng trực tiếp đều thót tim,  chằm chằm  màn hình vì sợ bỏ lỡ điều gì đó, tuy hai  đó  đưa  lựa chọn nhưng họ vẫn hy vọng  một kết thúc viên mãn.
[Làm ơn,  ơn, nhất định  viên mãn đấy.]
[ , và những con ch.ó cũng .]
[Biểu cảm của chủ thớt  gì đó  đúng, hình như cô  càng ngày càng nghiêm túc. Đừng dọa .]
[  sợ  xuống.]
[...]
Cuộc trò chuyện giữa Lương Cẩm Tú và Labrador kéo dài trong vài phút.
Trong video,  và Quân Dương tay trong tay   ghế sofa, họ dường như  còn quan tâm đến những gì Lương Cẩm Tú  và   chằm chằm.
Chờ đợi một lúctương đối lâu, Lương Cẩm Tú dừng .
[Chủ thớt,  nhanh,  nhanh.]
[Chờ một chút, để  hít một  thật sâu.]
[Uuuuuuuuuuuuuuuuuu chủ thớt, cô  thể kể cho    chuyện   ? Nếu đó   là kết quả  mong , hãy đợi đến khi  rời  thì hẵng .]
[...]
Ánh mắt  dịu dàng: “Chủ thớt cứ  , dù thế nào  nữa,  cũng  thể chấp nhận.”
Đã lâu  cô   cảm thấy dễ chịu như . Giống như tảng đá nặng   nhấc ,  suy nghĩ, trăn trở đều tan biến trong giây phút đó.
Cơn mưa lớn vẫn còn đọng trong lòng nhưng  tạnh.
Trong suốt quãng đời còn  của , cô     Quân Dương.
Lương Cẩm Tú  khổ: “Câu trả lời là,   đáp án.”
Hoàn cảnh của Labrador cũng tương tự như .
Từ khi sinh  nó   một nỗi ám ảnh mãnh liệt, nó  tìm  ai đó, đó là sứ mệnh của nó.
 tại  và nó đang tìm kiếm ai thì nó  .
Nó chỉ  tìm thôi.
Sau khi trốn thoát hết   đến  khác, nó ngửi thấy một mùi quen thuộc trong mưa.
Nó tưởng rằng  chính là  nó đang tìm kiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-201.html.]
Mãi đến tám năm ,  cơn mưa đó,  gốc cây thường xuân, nó mới ngửi  mùi quen thật sự.
Thì  Quân Dương chính là  đó.
Về phần tại  lúc hai  hôn  nó  sủa là vì nó lo lắng. Tuy  tìm   thật nhưng nó vẫn   xa , nó  thể cảm nhận  bức tường trong lòng .
Nó  hai  ở bên  mãi mãi.
Không  câu trả lời, nhưng câu trả lời   sẵn trong trái tim cô .
Nếu con  thực sự đầu thai thì  lẽ linh hồn trung thành và con ch.ó trung thành  uống canh Mạnh Bà nên  còn nhớ về quá khứ.
Anh   mất  ký ức kiếp ,   là   nhưng  khác, nhưng    trở , kéo dài hai mươi năm và thế giới âm dương bao la.
Nó cũng   .
Lương Cẩm Tú tin rằng đây là câu trả lời thực sự.
. . . .
Người chiến thắng cuối cùng: .
[Này, tên  còn kiêu ngạo hơn .]
[  xem cô   đến mức nào.]
Khi video  kết nối,   trong phòng phát sóng trực tiếp đều câm nín: "..."
Người đó  hề lộ mặt.
Cô  đeo một chiếc mặt nạ to, đôi mắt sáng,  thể đoán  cô   20 tuổi.
 kiêu ngạo  với ống kính: “  phản ứng của   sẽ như thế mà. Hehe,  sẽ  cho   cơ hội đánh giá  ”.
Mọi  trong phòng phát sóng trực tiếp: "......"
Trước khi gây phẫn nộ cho dư luận, Lương Cẩm Tú  lên tiếng : "Xin chào, thú cưng của bạn ?"
Bối cảnh trong video dường như đang ở bên ngoài và  thấy thú cưng nào cả.
" vẫn   thú cưng." 
 như thể đang  gây chiến với   nhưng   Lương Cẩm Tú cắt ngang, cô bất đắc dĩ liếc  khu vực bình luận, nghiêm túc giải thích mục đích của : "  nhận nuôi một chú chó hoang." 
Lương Cẩm Tú  đồng tình: "Cũng ,  cô gặp  vấn đề gì?"
Việc nhận nuôi một con vật nhỏ  lạc  thể   là điều gì to tát đối với con , nhưng đối với những loài động vật nhỏ thì đó  là một sự  đổi lớn về  phận.
“  chọn Xuyên Xuyên, nó  ngoan ngoãn.”