----
Cha  hải ly đang lo lắng cuối cùng cũng nhận  đối phương  thể hiểu   đang  gì,  khi   bộ câu thoại chuyên dùng để đánh lừa động vật, họ ngừng hung dữ và cầu xin: “Cầu xin   hãy tìm  con của chúng .”
Khi rừng mọc lên, cũng sẽ  những con chim lạ xuất hiện và khi  quá nhiều động vật nhỏ xuất hiện, thì sẽ  kẻ phản bội.
Hai con hải ly   sinh  một đứa con kỳ lạ
Nhóc hải ly khi còn nhỏ  vui vẻ, nó trốn trong một ngôi nhà khô ráo và tiện nghi,   việc gì  ngoài ăn và ngủ, khi chán nó sẽ bơi trong nước hoặc trèo lên mái nhà để phơi nắng. 
 ai  cũng sẽ lớn lên.
Khi lớn lên sẽ gặp rắc rối.
Hải ly con mất  hai năm để trưởng thành  , lúc  sẽ  đuổi  khỏi tổ và  tự  tìm vùng nước mới để đắp đập, xây nhà và tìm bạn đời để sinh con.
Một tháng , khi các chú hải ly nhỏ  nửa tuổi, hải ly ba và bốn chú hải ly con bắt đầu học kỹ năng đầu tiên - chặt cây.
Chặt cây là công đoạn đầu tiên và cũng là việc quan trọng nhất trong  công việc,  thể   đơn giản, đó là dùng những chiếc răng để gặm những cây phù hợp.
Tỷ lệ tử vong trong công việc  cũng  cao!
Nếu lực   kiểm soát  lực và canh góc sai, cây  thể đổ ngã bất cứ lúc nào, còn  những cơn gió khó lường,  thể chỉ mới gặm  một nửa,  một cơn gió lạnh, thì cây sẽ ngã sớm.
Ông của hải ly  thiệt mạng do  cây đổ.
Hải ly ba tìm  một cái cây nhỏ đủ để cho bốn nhóc hải ly trú, như  cho dù   ngã trúng cũng chỉ đau một chút,  nguy hiểm đến tính mạng.
Bốn chú hải ly con xếp thành một hàng theo kích thước và  phiên  tấn công cái cây nhỏ, đứa lớn nhất, thứ hai và thứ ba giống như những học sinh giỏi, nhát c.h.é.m đầu tiên chúng   , những chiếc răng nhai  chuẩn xác,  nhanh   thành việc do ba giao phó.
Một cây bốn hướng, đến lượt đứa con thứ tư.
Kết quả là xảy  tai nạn, ba đứa đầu dùng sức  quá, đứa thứ tư  cắn  vài miếng thì   một cái cây nhỏ đổ xuống đập  đầu.
Đứa thứ tư rên rỉ đau đớn,  thể dỗ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-242.html.]
Sau đó,  của hải ly  hôn và ôm nhóc một lúc thì nhóc mới ngừng .
Có thể  đây chỉ là một tai nạn nhỏ trong lớp sinh tồn nhưng  ngờ  để  bóng ma tâm lý cho nhóc hải ly.
Khi ba hải ly   điều , ông tâm sự với Lương Cẩm Tú: 
“Nó  rằng nó  thể sẽ ngất xỉu khi  thấy một cái cây. Cây lớn  cây nhỏ  quan trọng.  cắn là ngất xỉu. Trời ơi, cô    đến chuyện  bao giờ ? Nó  bệnh ?”
Lương Cẩm Tú: “...”
Cô    nhiều   say xe, say sóng, nhưng thực sự đây là  đầu tiên   say cây.
Người lãnh đạo thì vẫn là  lãnh đạo,  một cách  chuyên nghiệp: “Đó  thể là phản ứng cơ thể do  sợ hãi quá độ.”
Dừng một chút, cô nhẹ giọng : “May mà   chóng mặt.”
Hải ly ba  tiếp: “  cố gắng thuyết phục, đánh đập và mắng mỏ nó, nhưng cũng vô ích nên   tạm thời bỏ cuộc và để nó học cách xây nhà từ  nó."
“Con  cần  nhai cây để xây nhà.”
Mẹ hải ly dạy con theo cách riêng.
“Bước đầu tiên là lặn xuống nước và đào bùn lên.”
“Mùa thu đang đến, mùa đông  còn xa nữa, nhà  cần thêm bùn để cách nhiệt.”
“Nó đào hai , móng vuốt của nó  thứ gì đó trong bùn cào xước.”
“Nó đau lớn kêu lên, bảo  gì cũng  .”
Vết thương đó chẳng là gì đối với một chú hải ly  việc vất vả quanh năm, cũng giống như một ông chú nông dân ngày nào cũng  việc ngoài đồng và  đứt tay, đó là điều hết sức bình thường.
Nghĩ rằng đứa trẻ vẫn còn nhỏ,  của hải ly  nhiệt tình an ủi nó và cho nó nghỉ dưỡng bệnh.
Ngày hôm, vết thương của nó lành  cho nó học tiếp, nhưng mà chú hải ly nhỏ  mắc một chứng bệnh mới: chóng mặt vì bùn.
Lương Cẩm Tú: “...”