----
Nhìn  bên trong nơi   đang , cô phát hiện thêm một  gian khác.
“Còn  bếp nữa”.
Con đập giữa bếp và hành lang nhỏ hơn và   bằng nồi, chảo.
Không cần  suy nghĩ về mấy thứ , chắc chắn là do hải ly con  .
Nhân viên của trung tâm bảo vệ xách chiếc lồng từ ban công xuống, thấy ba  phát hiện thì lập tức cất , cô  suy sụp : “Mọi  mau mang nó  ,  phát điên lên vì nó.”
“ là tra tấn  khác.”
Sau khi nhận nhiệm vụ lãnh đạo giao, cô  cảm thấy vinh dự và tự hào.
Việc  chăm sóc động vật  bảo vệ cấp một chứng tỏ khả năng  việc của cô   cấp  công nhận.
Để chăm sóc  cho chú hải ly nhỏ, cô   tham khảo ý kiến của các chuyên gia động vật thủy sinh của vườn thú, chẳng hạn như kỹ thuật vỗ và xoa bóp cho nhóc khi  mắc nghẹn lúc ăn,  thể  cho dù    con thì cũng  tỉ mỉ  thế .
 cô   ngờ rằng đây  là một nhóc hải ly nghịch ngợm còn  phá hoại.
Hải ly hoang dã  thích cái lồng , cứ đập  đó,   thích ở trong căn phòng đóng cửa nên nên  mở tất cả cửa , kể cả phòng ngủ.
Buổi tối  khi cho nó uống sữa xong, cô  ngủ   và  một giấc mơ kỳ lạ, gối của cô  sắp chạy mất.
Gối mà   thì cô  lấy gì  ngủ, bèn gioe tay kéo thật mạnh.
Không ngờ chiếc gối mềm mại   khá chắc chắn, kéo mãi   nên cô tỉnh dậy, chiếc gối thật sự - đang  nhóc hải ly cắn, lôi .
Đó chỉ là một chiếc gối thôi, nếu nhoc  thì cứ đưa cho nhóc.
Nhân viên  suy nghĩ nhiều, định  ngủ tiếp,  đó, hải ly nhỏ   trở ,   nó  lấy chăn của cô nhưng   thể  , bởi vì tách biệt ngôn nghỉ, hải ly giật lấy và chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-244.html.]
Cô nhân viên cũng  nhận   điều gì đó  đúng, bèn   ngoài phòng khách
Chiếc đập trong phòng khách bắt đầu  thành hình.
Con hải ly nhỏ nhận  chăn trông  vẻ nghiêm túc và dường như đang suy nghĩ  thế nào để sắp xếp đồ vật cho cái đập  chắc chắn hơn.
Các nhân viên lấy điện thoại di động ,  video, chụp ảnh gửi cho lãnh đạo  WeChat Moments, vui quá, hải ly xứng đáng là những kiến trúc sư kiệt xuất của thiên nhiên, với tài năng về cơ sở hạ tầng chảy trong máu.
“ thật sự  ngu ngốc.” 
Ánh mắt nhân viên dần dần đờ đẫn, lẩm bẩm: “ dần dần phát hiện  nó  biến nhà của  thành nhà của nó, còn  thứ trong nhà, đều   nó di chuyển  thành cái đập.
Cô  chỉ nghĩ đó là sở thích của hải ly nhỏ, nhưng hôm , khi cô  bắt tay  dọn dẹp, để  thứ trở về như cũ, thì nhóc hải ly  lôi , cứ thế rơi  một vòng luẩn quẩn.
Cô thu , thì hải ly nhỏ  lôi   tiếp thậm chí còn bày tỏ sự vui mừng  hành động của cô.
Cũng  thể la mắng nó như một con mèo  con chó.
Sắc mặt của nhân viên đột nhiên trở nên hung dữ, hai tay vung vẩy điên cuồng: “Toàn bộ cuộc sống của      đảo lộn, tại  nó  xây đập nước .”
Lương Cẩm Tú  lùi  một bước, cẩn thận an ủi cô : “Cảm ơn em, em vất vả , bây giờ bọn chị sẽ mang nó .”
“Không  gì, đây là việc em nên .”
Nhân viên hít một  dài như  cứu khỏi mạng,  trở thành một  cứu hộ động vật hiền lành và đáng yêu, cô  chỉ về hướng phòng tắm : 
“Nó đang tắm.”
Nước trong bồn tắm màu trắng, hải ly nhỏ  với vẻ mặt thoải mái như con , thỉnh thoảng  vỗ nhẹ  con vịt nhỏ màu vàng đang nổi  mặt nước.
Nghe thấy tiếng bước chân, nó cũng  ngẩng đầu lên, giống như một thiếu gia kiêu ngạo, hất cằm về phía phòng tắm  món đồ  đó.
Trên đó  một bình sữa rỗng.
Nhân viên nghiến răng nghiến lợi : “Nó kêu em thêm sữa .”