----
Người phụ nữ điên   bán   tất nhiên cũng  thể mang  .
Trong sân cách đó  xa, Diệp Yến  thấy tiếng kêu thảm thiết, sợ hãi rúc  góc tường, ôm chặt hai chân. Nếu  thể, bà  nguyện ý chui  đêm tối vĩnh viễn   .
Hai  em nhà bên uống say khướt  tiếng chạy  ngoài,  nhanh  trở về, tiếp tục tranh chấp  .
“Em  nhiều tiền,  ,  cứ để em tới  .”
“Em cũng  gọi  là , em còn trẻ,     nhiều thời gian,   thể đợi thêm nữa, còn kéo dài thời gian thì  sẽ  đợi  tới lúc con trai trưởng thành.”
Diệp Yến là    hai  em  mua .
Cô  là một cô gái nông thôn, vốn luôn  việc ở thị trấn, nhưng tiền lương quá thấp,   đồng hương tìm cho cô  một công việc  trong thành phố - trông con cho  .
Chị Nguyệt  nổi tiếng, một tháng hơn mấy ngàn còn  cần  sắc mặt chủ mà sống.
Nghe  trong lòng cô  tràn đầy ước mơ ảo tưởng, nghĩ rằng  cần  quá lâu,  một hai ba năm cộng thêm tiền tiết kiệm, thiếu chút nữa  thể tiết kiệm  một khoản tiền đặt cọc ở thị trấn.
Bây giờ kết hôn,   nhà sẽ    , dựa theo phong tục, nhà cửa xe  nhà gái  cần  quan tâm, nhưng cô  vẫn cảm thấy tuy là  như  nhưng chờ tới lúc gả  thì sẽ  ngẩng đầu lên ,  chuyện   trọng lượng.
Cô   ngược , để cho đàn ông ở trong nhà của , sống một thế giới hai  chân chính, cha  chồng  thể thỉnh thoảng đến ở nhờ,  thể thường trú.
Nếu   theo    đuổi  khỏi cửa sẽ là  đàn ông.
 đáng tiếc, còn  chạm tới góc áo của ước mơ thì   bán đến nơi .
Cả đời cô  coi như xong .
Diệp Yến sờ sờ sợi xích lạnh lẽo  chân, cô  chỉ còn một thứ còn  thể  chủ, đó là cái chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-290.html.]
Hai  em vét sạch của cải,  cô  phiên sinh con.
Phòng bên cạnh truyền đến tiếng đĩa  bát vỡ, hai  đàn ông động thủ.
Diệp Yến càng thêm sợ hãi, hai ngày  cô   bán tới, bởi vì hai  em  tranh chấp mới tránh  một kiếp, nhưng mà đêm nay, đêm mai thì sẽ   đây?
Tiếng đánh  càng lúc càng lớn, tựa hồ ai đó chảy máu,  trai đau đớn kêu thảm thiết, tiếp theo tới lượt em trai kêu rên.
Đánh c.h.ế.t mới !
Cửa sổ rách nát bỗng nhiên  gõ nhẹ vài cái.
Một con chim to bằng chim khách bay tới.
Sao   chim  ban đêm?
Diệp Yến nheo mắt , hình như là một con quạ nhỏ, cô    tiếp tục  cách vách đánh , bỗng nhiên ý thức    quên cái gì đó,  thể run rẩy kịch liệt,  về phía cổ con quạ nhỏ.
Trên đó  treo một cây bút và một tờ giấy mỏng.
“Chiêm chiếp.”
Quạ thông nhỏ nhẹ nhàng kêu một tiếng, tựa hồ  biểu đạt cái gì, nó theo cửa sổ chui , nâng cổ lên, ý bảo cô  tự  tới xem.
Tờ giấy  một hàng chữ nhỏ xinh .
"Đừng sợ, hãy  tên của bạn và  điện thoại của gia đình bạn, cảnh sát sẽ đến cứu bạn tối nay. Chú ý, đừng chống cự khi  đàn ông đưa bạn lên núi."
Diệp Yến kích động  bám chặt  tường mới  thể  vững.
Có  cứu cô ,   tới cứu cô !
Cảnh sát  đến cứu cô !