----
 kích động cả  cũng nóng lên, cô   sấp  sàn  đưa nó ,  nhớ tới bản   rửa tay, vì thế vội vàng  lên chạy  nhà vệ sinh.
Thu Thu nhanh chóng  theo, nó  bao giờ kêu lên hoảng loạn như : "Meo ô, meo ô.”
 dở  dở , nó mới  , cái gì cũng  , đứa nhỏ  mới sinh   mặc kệ ném qua một bên.
 cô   ngờ tới, đây là  cuối cùng cô   thiết với Thu Thu  khi Nhảy Nhót lớn lên.
Thu Thu nhanh chóng thích ứng với  phận  , biến đứa con gái một  trở thành tâm can của , ngay cả  vệ sinh cũng vô cùng lo lắng, gần như một tấc cũng cũng  rời, Nhảy Nhót  rầm rì vài tiếng, nó  trở nên vô cùng khẩn trương.
Tuy nhiên,  đó nó  còn  những chuyện ngọt ngào nữa, buổi tối cũng  nhào bột,  bộ thời gian nó đều dùng để chăm sóc con.
 nghĩ đây là chuyện  thể hiểu , nó   , đây là chuyện bình thường thôi.
Nhảy Nhót cũng giống như tên gọi, luôn   nhảy nhót, đặc biệt  thích khám phá thế giới, trong nhà   nơi nào là nó  thể , bao gồm cả cái đầu ngọt ngào của cô, nó  thể leo lên đó dọc theo ống quần.
Nguy hiểm thì nơi  cũng , cho dù là ở trong nhà.
Một con mèo nhỏ như ,  cho dù  cẩn thận thế nào, vẫn là nhiều  suýt giẫm .
Tai họa luôn tới bất ngờ  kịp đề phòng.
  vệ, từ khi  con, nó  còn chờ cô  bên ngoài nhà vệ sinh nữa, lúc cô     thấy Thu Thu đang lo lắng tìm con  khắp phòng, cô   nghĩ nhiều, mở cửa rđi  như bình thường.
Một tiếng kêu thảm thiết xé lòng vang lên.
Nhảy Nhót   từ khi nào  đến bên ,  lẽ ngửi thấy mùi của cô ,  dùng móng vuốt cào cửa, đúng lúc cô  mở cửa .
Móng vuốt nhỏ  kẹt  khe hở giữa cửa và sàn nhà, trong nháy mắt m.á.u thịt mơ hồ.
Lương Cẩm Tú: "Chuyện  đó…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-335.html.]
Nghe đau lòng thật.
Thu Thu chạy tới nhanh như gió.
Cục cưng của   đau khiến cô  rưng rưng nước mắt, một bên kiểm tra móng vuốt của Nhảy Nhót một bên nghẹn ngào xin : "Thật xin , Thu Thu, chị thật sự   cố ý, chị   nó ở bên ngoài."
Nhảy Nhót chỉ  đau ở móng vuốt, nhưng chỗ cô  đau chính là trái tim.
Dù  con bé cũng còn nhỏ như .
 thật  vả mạnh  miệng  một cái, nhưng cô   phát hiện, ánh mắt Thu Thu từ hoảng loạn khiếp sợ  trở nên phẫn nộ, đợi khi cô  nhận  cũng  muộn, Thu Thu giống như một con báo nhỏ, lập tức nhào tới  cào  cắn cô .
 đương nhiên sẽ  đánh trả, hoảng sợ bảo vệ chỗ quan trọng  chạy  nhà vệ sinh, khóa trái cửa kiểm tra vết thương,  đùi   thêm vết móng vuốt  sâu, m.á.u thịt mơ hồ.
Lương Cẩm Tú: "...”
Mọi  trong phòng livestream: [...]
[Thật sự   nên  gì.]
[Thu Thu như  cũng là bình thường,  gì    nào  thấy con   thương  thờ ơ, nhưng   cũng   , đó là quan xúc phân yêu nó sâu sắc, nó xuống tay như  cũng quá nặng .]
 kéo móng vuốt nhỏ tới gần ống kính, đau lòng : "Là  đáng  đánh.”
Nhảy Nhót dường như vẫn còn đắm chìm trong bi thương    đánh, biểu cảm như thể  còn gì luyến tiếc, một trong những ngón chân của nó  thiếu một cái, rốt cuộc  thể mọc   nữa.
Đổi  là , cũng coi như là một khuyết tật nhỏ, ảnh hưởng đến việc thành gia lập nghiệp  bao nhiêu.
 mà Thu Thu bảo vệ con như , lúc  yêu thương bao nhiêu sủng, bây giờ  tàn ác bấy nhiêu.
 thở dài: "Đôi khi  cố ý giả vờ nhảy nhót  mặt nó, vẻ mặt nó  lạnh lùng, một chút phản ứng cũng  ."
[Đây là  đầu tiên cô nuôi mèo, tuy rằng mèo là thú cưng nuôi trong nhà, nhưng cũng  tập tính  khi bảo vệ một thời gian sẽ đuổi mèo con , mèo con lớn lên  đuổi khỏi lãnh địa là chuyện  bình thường.]