----
 cho rằng   lầm: "Hả, Tiểu Béo , đây là nhà của bạn gái ?"
Lương Cẩm Tú cũng  chút mơ hồ: " .”
Hai  cách màn hình mắt to trừng mắt nhỏ, một hồi lâu ,  liên tục xua tay: "Không thể nào,   từng gặp chủ nhà, cũng    đó là ai."
Lương Cẩm Tú cảm thấy khả năng  hiểu của    vấn đề, sửa : "Tiểu Béo , chủ nhà là bạn gái  mới đính hôn của , cũng tính là vị hôn thê .”
Trong phòng phát sóng trực tiếp ai cũng m.ô.n.g lung,   hình như nhận  gì đó.
[Gì , chó  nhà là của nữ chủ nhân, nam chủ nhân  nhà là thuê, rốt cuộc ai đang  dối?]
[Có một khả năng,  và chó đều   dối.]
[Nếu  đoán  sai,  là  nơi khác,  đó tìm một vị hôn thê  bản địa Thượng Hải.]
[.......]
Thật sự quá mức tưởng tượng, đại não sẽ theo bản năng trốn tránh.
  rối loạn, ánh mắt   tan rã,  với   trong phòng phát sóng trực tiếp  như  với chính : ",   nộp tiền thuê nhà gần ba năm.”
Lương Cẩm Tú   nên  gì,   phức tạp. 
Cô là một  dẫn chương trình vật nuôi    dẫn chương trình tình cảm, thậm chí kinh nghiệm tình cảm bằng . 
Cô nhẹ nhàng : "Hẳn là Tiểu Béo   dối."
Động vật dường như  ít  dối, hơn nữa giọng điệu của Tiểu Béo cũng  giống  dối.
Khi nào  thể phất nhanh nhếch miệng,     .
Thật     nghi ngờ từ lâu nhưng chúng vốn như một câu đố phức tạp  thể giải . Giờ bỗng nhiên     đáp án, trong nháy mắt   hiểu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-60.html.]
Anh xuất  từ nông thôn trong gia đình  đơn . Sau khi cha mất  cùng    thêm ở nơi khác,  chút tiền tiết kiệm thì về quê mở một siêu thị nhỏ.
Mặc dù gia đình  giàu , nhưng  thể đảm bảo chi phí cơ bản.
Anh học tập  chăm chỉ, từ tiểu học đến trung học  bao giờ rớt khỏi top 10 của lớp, đáng tiếc thi đại học  thể phát huy , chỉ thi đậu trường 221 bình thường.
Gần  nghiệp,  quyết đoán chọn thi nghiên cứu sinh, thuận lợi thi đậu trường trọng điểm 985,  đó, ở Thượng Hải tìm công việc  và lấy  hộ khẩu.
Vận mệnh  dường như bắt đầu may mắn hơn. Trong một cơ hội ngẫu nhiên,  quen  Tiểu Nhụy.
Tiểu Nhụy là cô gái sinh  và lớn lên ở Thượng Hải, dáng dấp ngọt ngào,  chuyện cũng ngọt ngào. Anh nhất kiến chung tình, Tiểu Nhụy cũng , cô  cô thích khí chất thật thà của thổ dân   , cho cô cảm giác an .
Cha  Tiểu Nhụy  đồng ý.
Lý do  đơn giản, công việc  bằng cấp  coi là tự hào ở quê  chẳng là gì ở Thượng Hải cả.
Tiểu Nhụy vì thế mà cãi  với cha  một trận  dọn  khỏi nhà.
Anh cảm động nhưng cũng kinh sợ.
Công ty  ở ngoại ô, tiền thuê nhà hai ngàn một tháng, Tiểu Nhụy ở nội thành, hai nơi cách   xa, cũng  thể để cho cô vất vả chạy tới chạy lui.
Nhà ở nội thành quá đắt,  xem qua đều  bảy tám ngàn.
Tiền lương một tháng của  cùng lắm  hai mươi ngàn.
Sau đó, Tiểu Nhụy nhờ bạn bè giới thiệu mà tìm  căn hộ hai phòng ngủ , trang hoàng tinh xảo đầy đủ hết, giá chỉ bốn ngàn năm!
Hơn nữa, chỉ cách công ty Tiểu Nhụy hai con đường,  bộ cũng chỉ hơn mười phút.
Còn gì hạnh phúc hơn là   chen chúc  tàu điện ngầm  giờ cao điểm buổi sáng và buổi tối?
Mâu thuẫn duy nhất là ở Tiểu Béo.
Tiểu Nhụy  thích sạch sẽ, mùa đông giá rét cũng  tắm hai . Thế nên Tiểu Béo rụng lông  cho cô phát điên, cảm giác chỗ nào cũng bẩn, kiên quyết  cho Tiểu Béo .
  cầu xin  dỗ dành. Từ nhỏ    cha khó tránh khỏi  bắt nạt, chính Kim Mao luôn tiễn   học đón  về nhà. Trước khi quen Tiểu Nhụy, Tiểu Béo và  nương tựa lẫn , nó là một   khác của .