----
Giao tiếp với động vật mấy chục năm, ông cũng coi như hiểu chút thú ngữ, nhưng phần lớn đều thông qua động tác, ánh mắt, biểu cảm nhỏ, vân vân.
Khi ông  rõ lý do đến đây, Lương Cẩm Tú cũng  cự tuyệt nhiệm vụ.
Trịnh Phương tự diễn thêm, vẻ mặt ân cần: "Nhất định  chú ý an , con đừng hành động một  – các vị lãnh đạo, con gái  giao cho các vị ."
Lương Cẩm Tú: "......”
Vừa  là ai bảo cô một    núi tìm chim, thỏ gì gì đó hỏi?
"Mẹ Lương, cô yên tâm ,    các đồng chí bộ đội đặc chủng hộ tống mà." 
Vườn trưởng Đinh vẻ mặt tươi  chỉ nhưng  mặc đồ màu xanh lá cây phía , "Ngoài  còn  , cùng với các vị tinh thông tập tính của hổ,  nuôi Đông Phong cũng tới. Cô yên tâm , nếu nó   con gái cô  thương, trừ phi chúng  đều  nó ăn hết ."
Trịnh Phương hướng ống kính mỉm  gật đầu, thể hiện một màn phong phạm đương gia chủ mẫu.
Việc   nên chậm trễ, còn mấy giờ nữa là tối .
Đi  khỏi cửa, Vườn trưởng Đinh giới thiệu với Lương Cẩm Tú phương án bắt hổ  : "Các đồng chí trong tổ máy bay   lái  xuất phát  một chút, tất cả các thôn làng lân cận cũng  thông báo..."
Dãy núi dài mấy chục km,  là mùa hè cây cối tươi ,  tìm  Đông Phong chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Bởi vì bước đầu tiên của kế hoạch  là xác định phạm vi lớn,  đó từng bước thu nhỏ , cuối cùng là bao vây trong  nhỏ.
Lương Cẩm Tú  thể  ngắt lời: "Thật   cảm thấy  cần phiền phức như thế.”.
Vườn trưởng Đinh ánh mắt sáng lên, kính lể : "Cô  biện pháp  hơn ?"
Lương Cẩm Tú gật đầu, tựa như ca sĩ sắp lên sân khấu  micro : "Xin cho  cái loa, công suất càng lớn càng .”
Vườn trưởng Đinh: "......”
 lầm của ông là  suy tính theo lối mòn.
Dù máy bay   lái nhiều hơn nữa thì cũng  nhiều bằng động vật  núi.
Động vật lớn như hổ  núi chắc chắn  kinh động đến những động vật kahc  đường .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-72.html.]
Nhiệt độ trong núi thấp hơn bên ngoài  nhiều, gió cũng lạnh, vô  tiếng chim hót từ bốn phía truyền đến.
Người bình thường  vui vẻ thoải mái, cảm thán thiên nhiên  .
Mà Lương Cẩm Tú    như .
"Tìm vợ thôi, tìm vợ thôi, em gái em xem cái ổ của   to  , bên trong mềm mại... em gái ,  hứng thú cùng  đẻ trứng ?"
“ vô cùng khỏe mạnh,  xem lông vũ của  xinh  cỡ nào, ơ ơ,  em  bay  .”
“ mổ c.h.ế.t , nghiền c.h.ế.t .”
“........”
Ồn ào  chết.
Loa lớn hô lên hiệu quả áp âm của một con chim tiến  Lâm Bách Điểu: "Mọi    thấy con hổ nào , ai  thể  cho  ,  hứa sẽ  hậu tạ.”
Thanh âm líu ríu trong nháy mắt biến mất, khi  vang lên thì   đổi nội dung.
“Trời ơi,     thể  hiểu nhân loại  chuyện.”
"Hổ, cô  đang  về hổ ?"
“Không thấy  thấy, phiền  chết, tiếng của cô  quá lớn,   giật .”
“.......”
Lương Cẩm Tú bình tĩnh thu hồi loa, tiếp tục  về phía .
Những năm gần đây nhà nước đề xướng núi vàng núi bạc chính là con đường phát triển của núi xanh nước biếc, trừ chuột , hầu như tất cả các loài động vật, chim chóc đều  đưa  danh sách bảo vệ động vật.
Đã từng    lưới bắt chim nhưng giờ cũng  còn nữa. Đương nhiên cũng  còn ai dám  săn. Nếu  thì hẳn là sẽ nhanh chóng  cục cảnh sát uống nước chè .
Động vật dần dần nhiều lên,   nhiều loài  đây hiếm thấy, thậm chí cho rằng những loài động vật tuyệt chủng bắt đầu xuất hiện.
Âm thanh từ loa lớn  thể xuyên qua vài km, quan trọng là nó  thể truyền bốn phương tám hướng. Cho nên Lương Cẩm Tú giống như một radar di động, cô  qua nơi nào tìm xem  dấu vết của con hổ  thì cũng chỉ cần  mà  cần .
Động vật cuối cùng vẫn sợ con .