----
Hiện tại ngày nào cô cũng nhận  mấy ngàn tin nhắn riêng. 
Nội dung kiểu gì cũng : tìm kiếm hợp tác, vay tiền,  kết bạn, tùm lum tùm la nên dứt khoát bỏ qua.
Chị Lưu gật đầu, lấy điện thoại , xin ý kiến, “Cô Lương,   thể phát sóng trực tiếp ?”
Chẳng mấy khi gặp  chuyện hot thế .
Sau khi  qua một chút về sự việc, lượng truy cập  vượt quá mười triệu,  nhiều  livestream  tin  chạy đến hiện trường phát sóng trực tiếp. 
 hai năm trôi qua,  lẽ cảm giác chuyển động dần dần nhạt ,  quan tâm càng ngày càng ít.
Chuyện của chị Lưu  qua  lâu  đó mới phát sóng trực tiếp.
Cô  chủ nhân của Điểm Điểm, cũng  Điểm Điểm,  nghĩ tới chú chó bình thường tầm như nó  hiểu nhân tính như .
Lương Cẩm Tú  đường tới  hiểu  những điều , sảng khoái đồng ý.
“Các  chị em, dẫn chương trình Lương tới .” Chị Lưu nhắm ống kính về phía Lương Cẩm Tú, mặt mày hớn hở ," Điểm Điểm của chúng , hôm nay rốt cuộc cũng đợi  cứu tinh.”
Hai năm trôi qua, cô và  thực sự quan tâm đến Điểm Điểm kiên trì đến bây giờ  trở thành bạn bè, lập thành một nhóm. Khi  phóng viên mời Lương Cẩm Tú đến, cô lập tức phát thông báo.
Không quá nhiều , chỉ hơn một ngàn , nhưng  khí đoàn kết náo nhiệt.
[Oa, thật sự là cô Lương, mỗi  cô phát sóng trực tiếp  đều  xem,  nào cũng tham dự rút thưởng, đáng tiếc là  trúng thưởng.]
[Nói  cũng , ai mà  tham dự rút thưởng.]
[Mọi  đừng quấy rầy cô Lương nữa, mau  việc chính .]
[........]
Hơn một ngàn  trải rộng khắp các ngành các nghề,  ít   điều kiện  tới hiện trường  nhận nuôi Điểm Điểm.
  chỉ cần rời khỏi phế tích, Điểm Điểm sẽ nức nở  ngừng. Sau đó dường như nó sợ  mang ,  thấy  liền tránh xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/chuong-78.html.]
Bây giờ, chỉ  chị Lưu là  thể đến gần hơn một chút.
Chị Lưu giơ điện thoại  phía  dẫn đường, một con ch.ó màu vàng đất miệng ngậm nửa cái bánh bao xuất hiện trong ống kính, nó  chị Lưu, vui vẻ vẫy vẫy đuôi chào hỏi.
Chị Lưu nhẹ giọng giới thiệu: "Đây là con trai út của Điểm Điểm.”
Khi sự việc xảy , Điểm Điểm   mặt ở nhà, sinh  ba đứa con ở nhà của trưởng làng bên cạnh.
Nó đợi thật lâu cũng  thấy chủ nhân về,  sinh xong  chút gian nan  tới siêu thị. Nó tựa hồ hiểu  phát sinh cái gì, giống như đứa bé nức nở kêu rên, điên cuồng  đào  bới.
Chờ   phát hiện, bốn móng vuốt  m.á.u thịt mơ hồ.
Chị Lưu thở dài  với nó chủ nhân  qua đời , nó   hiểu, móng vuốt đỡ hơn một chút  tiếp tục đào vị trí bàn thu ngân mà chủ nhân thường .
Cứ tiếp tục như    là cách, nó còn ba đứa con đang chờ, vì  chị Lưu tìm  đến hỗ trợ, nó  đào chỗ nào liền giúp nó đào chỗ đó.
Tất cả những chỗ quen thuộc đều đào hết   thấy ,  khi phát hiện chủ nhân, nó  đào nữa, đưa theo ba con non sống luôn ở đống đổ nát.
Trong  thời gian đó,  nhớ mong chủ nhân  nuôi thêm ba đứa con, Điểm Điểm gầy như một tờ giấy.
Ba đứa con, đứa lớn  xe  qua đường đè chết, đứa con gái thứ hai   tung tích, chỉ còn  đứa con trai út.
"Mẹ hiểu nhân tính, con trai cũng ."
Chị Lưu thở dài.
 "Mấy năm nay Điểm Điểm  những  livestream  cho sợ hãi,  dám  ngoài tìm thức ăn, ngày đêm trốn trong đống đổ nát    cả. Còn chị   ,  đó  chăm sóc  già  bệnh, chờ chị trở về mới phát hiện con trai út mỗi ngày  ngoài tìm thức ăn cho ."
Lương Cẩm Tú nhẹ nhàng gật đầu.
Những phóng viên  đều  cho cô , cũng chính vì thế mà cô mới lập tức chạy đến.
Những chú chó trung thành như  thật đáng thương.
Sắc trời  tối, trông đống đổ nát càng thêm thê lương.
Chị Lưu mang theo đèn pin.