Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1365
Cập nhật lúc: 2025-12-05 16:53:45
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ầm!
Hai chưởng chạm, một tiếng nổ kinh hoàng lập tức vang lên.
Tất cả những mặt tại đây đều kinh hãi biến sắc, thiếu nữ áo đỏ mà thể trực diện đón đỡ một chưởng Thực Thần Độc Chưởng ! Thậm chí còn hề đẩy lùi dù chỉ nửa bước.
Vân Tranh chớp mắt ngẩng lên, nhân lúc lão già còn đang thất thần, nàng lập tức vung nắm đ.ấ.m tay trái, tung một đòn sấm sét giáng thẳng giữa mặt .
Rầm!
Rắc rắc rắc——
Chiếc mặt nạ màu xám của lão già vỡ tan tành, mảnh vụn rơi loảng xoảng khắp mặt đất, còn đầu của cũng cú đ.ấ.m trời giáng hất văng , m.á.u tươi từ hai lỗ mũi tuôn , sống mũi dường như cũng vẹo hẳn sang một bên.
“Là Lưu Phó Viện trưởng của Thất Diệu Tiên Viện!” Có kinh ngạc thốt lên.
“Không ngờ là Phó Viện trưởng, thảo nào sử dụng Thực Thần Độc Chưởng!”
Trong lúc còn đang kinh hồn bạt vía, lão già, cũng chính là Lưu Phó Viện trưởng, kịp hồn. Sắc mặt u ám giận dữ tột cùng, dán chặt ánh mắt bàn tay của Vân Tranh, bàng hoàng nhận bàn tay của nàng mà hề độc tố xâm thực!
Sao thể như ?!
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?
Ngay khoảnh khắc , lòng bàn tay của Vân Tranh chợt hiện lên một đạo phù văn màu vàng tươi lúc ẩn lúc hiện, và đạo phù văn chính là Trở Ngại Phù Văn tác dụng ngăn chặn độc tố!
Lúc , đạo Trở Ngại Phù Văn bỗng vỡ tan, cháy rụi thành tro tàn.
“Phù văn?! Nàng mà dùng phù văn để chặn đòn tấn công của Lưu Phó Viện trưởng, đạo phù văn trông vẻ cấp bậc cũng cao lắm!”
“Phù văn chỉ tác dụng ngăn cản độc tố, thứ thật sự chống đỡ chưởng lực kinh , chính là thể thuật của tiểu cô nương …”
“Thực lực thể thuật của tiểu cô nương quả là phi phàm!”
Vân Vũ
“Phù văn?” Ngay lúc , Lưu Phó Viện trưởng tức đến bật , ánh mắt tràn ngập sát khí càng thêm sắc lẹm, khẩy một tiếng lạnh lẽo: “Ngươi đỡ một chưởng của , liệu còn đỡ nổi chưởng thứ hai ? E rằng bây giờ ngươi là… nỏ mạnh hết đà chứ?!”
Lời dứt, Lưu Phó Viện trưởng lập tức giơ tay, tung một chưởng nữa về phía Vân Tranh.
Vân Tranh vẫn thẳng Lưu Phó Viện trưởng hề nao núng, nhưng bàn tay ẩn lớp áo bào khẽ run lên một cách khó lòng nhận thấy. Lưu Phó Viện trưởng chỉ đúng một nửa, nàng đỡ một chưởng của , chấn động khiến cả cánh tay tê rần đau buốt, trong chốc lát tài nào dùng sức phản công .
Muốn dùng sức nữa, đợi nửa khắc.
nàng vẫn còn tay trái, và cả…
“Lên!”
Một tiếng lệnh vang lên, mấy đang trộn trong đám đông xung quanh liền đồng loạt xuất hiện, lao đến vây đ.á.n.h Lưu Phó Viện trưởng!
Ngoại trừ Vân Tranh, bốn còn đều đeo mặt nạ màu đen tuyền.
Thân pháp của họ nhanh như chớp, phối hợp vô cùng ăn ý để ghìm chân Lưu Phó Viện trưởng, nhiễu loạn hành động cũng như khả năng phán đoán của .
Hành động ghì , đáy mắt Lưu Phó Viện trưởng dâng lên sát khí ngùn ngụt, gương mặt nhăn nheo của tức đến mức run lên bần bật. Lũ sâu bọ rác rưởi cũng dám mò ghìm chân ư?!
“Muốn c.h.ế.t!”
Lưu Phó Viện trưởng gầm lên một tiếng giận dữ, lập tức vung chưởng bổ về phía Chung Ly Vô Uyên đang ở gần nhất. Chung Ly Vô Uyên liền vẻ như sắp sửa giơ tay đỡ lấy một chưởng Thực Thần Độc Chưởng của .
Lưu Phó Viện trưởng thầm khẩy một tiếng đầy khinh bỉ, một chưởng đủ để lấy cái mạng quèn của ngươi !
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc , đồng t.ử của Lưu Phó Viện trưởng chợt co rút .
Một chiếc đỉnh lò khổng lồ từ trời giáng xuống, hung hãn nện thẳng đầu . Sắc mặt Lưu Phó Viện trưởng kịch biến, đành vội vàng thu chưởng, nhanh chóng lùi . Nào ngờ đúng lúc , Phong Hành Lan và Mộ Dận đồng thời tấn công từ hai phía trái .
“Mèo quào vớ vẩn!” Lưu Phó Viện trưởng khinh khỉnh quát khẽ một tiếng, giơ cả hai tay lên, đồng thời tung chưởng về phía hai họ.
Phong Hành Lan và Mộ Dận hề ham chiến, lập tức lùi để né tránh.
Thấy cảnh , sắc mặt Lưu Phó Viện trưởng sa sầm , bọn đang đùa giỡn với ?! Hắn lập tức khép năm ngón tay thành trảo, chộp thẳng về phía Yến Trầm đang ở gần nhất. Yến Trầm hoảng hốt lùi , vội nhấc chiếc đỉnh lò của lên để chống đỡ.
Lưu Phó Viện trưởng vẻ mặt mất kiên nhẫn, thẳng tay vỗ bay chiếc đỉnh lò!
Rầm!
Chiếc đỉnh lò đ.á.n.h bay văng xuống đất, lăn lông lốc mấy vòng, còn vô tình thương mấy .
Lưu Phó Viện trưởng dùng ánh mắt hung tợn chằm chằm Yến Trầm mặt, “Hôm nay chính là ngày giỗ của các ngươi!”
Ngay khoảnh khắc giơ chưởng định chụp một đòn chí mạng xuống thiên linh cái của Yến Trầm, phía lưng bỗng vang lên một tiếng động khe khẽ, khiến khỏi cảnh giác ngoảnh đầu .
Nào ngờ——
Một cái đỉnh lò to đen ngòm giáng thẳng mặt , một tiếng “bốp” vang dội, cả Lưu Phó Viện trưởng đập dúi dụi xuống đất trong tư thế kịp trở tay.
Lưu Phó Viện trưởng mặt mày đầm đìa m.á.u tươi, trông thê t.h.ả.m hết sức.
Mọi : "!!!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1365.html.]
"Đỡ lấy."
Vân Tranh nhẹ nhàng ném chiếc đỉnh lò trong tay qua trung cho Yến Trầm. Hắn chỉ cần một tay vững vàng bắt lấy, chẳng chẳng rằng, cứ thế xông thẳng về phía Lưu Phó Viện trưởng, giơ cao đỉnh lò, một chút do dự mà nện thẳng xuống.
Lưu Phó Viện trưởng đầu óc choáng váng, mắt nổ đom đóm, nhưng thể vẫn cảnh giác cực độ, vội giơ chưởng lên chống đỡ chiếc đỉnh lò to lớn . Hắn định hất văng chiếc đỉnh thì đột nhiên, từ phía đỉnh lò thêm mấy luồng sức mạnh cùng lúc đè nặng xuống!
Ầm!
Sống lưng của Lưu Phó Viện trưởng cong xuống, thất khiếu của gần như cùng lúc rỉ máu, đôi mắt già nua vẩn đục dần dần lấy tiêu cự, ngẩng đầu lên .
Dù chiếc đỉnh lò che khuất, vẫn thể lờ mờ trông thấy vài bóng .
Lưu Phó Viện trưởng từ đến nay từng mấy đứa nhóc ranh con đè đ.á.n.h như thế . Nếu nơi đây là Thể Thuật Cổ Bảo, chỉ thể dùng thể thuật, thì sớm tung một chưởng đ.á.n.h c.h.ế.t bọn chúng xuống địa ngục !
Dám khiêu khích đến mức ư?
Tốt! Tốt lắm!
Lưu Phó Viện trưởng tức đến lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, gầm lên một tiếng giận thể át: "Các ngươi! là! Muốn c.h.ế.t!"
Ngay khoảnh khắc chữ cuối cùng dứt, chiếc đỉnh lò bắt đầu nứt toác từ bên , những tiếng "rắc rắc" vang lên ngớt.
Chiếc đỉnh lò mà khí tức thể thuật của Lưu Phó Viện trưởng chấn cho vỡ nát!
Mà đám Phong Hành Lan cũng cảm thấy lồng n.g.ự.c tức tối, thở khó khăn ngay trong khoảnh khắc .
Lưu Phó Viện trưởng nhẹ như én, đạp bước bay lên, vung chưởng tấn công về phía đám Yến Trầm. Thân hình nhanh như chớp, ngay lúc sắp đ.á.n.h trúng lồng n.g.ự.c của Yến Trầm thì bỗng một thiếu nữ xuất hiện.
Ánh mắt càng thêm âm u, nghiến răng nghiến lợi, gần như dốc bộ sức mạnh thể thuật mà tung một đòn tàn độc về phía thiếu nữ.
Và , thiếu nữ dùng tay trái, quyền trái.
Một chưởng một quyền va long trời lở đất, mấy gần nhất đều chấn văng xa.
Lưu Phó Viện trưởng thấy nắm đ.ấ.m bên trái của thiếu nữ nhanh chóng độc tố xâm nhập, chuyển thành một màu đen kịt, vẻ mặt âm u của mới dịu đôi chút. Lần , nàng còn cái thứ phù văn ngăn cách gì đó nữa !
Độc tố, sẽ nhanh chóng lan nàng !
Đến lúc đó, nàng sẽ độc phát mà c.h.ế.t!
Vân Tranh bỗng nhiên cúi đầu liếc nắm đ.ấ.m bên trái của , khẽ mỉm , giọng điệu pha mấy phần lơ đãng.
"Ủa, trúng độc ."
Sắc mặt Lưu Phó Viện trưởng tức thì biến đổi, giọng điệu của nàng là ý gì?
Và câu tiếp theo của nàng, khiến tức đến gần như hộc máu.
"Ồ, giải độc xong ."
Vân Tranh còn giơ cả nắm đ.ấ.m trái lên cho xem mấy . Lưu Phó Viện trưởng chứng kiến cảnh , lồng n.g.ự.c càng phập phồng kịch liệt hơn, tài nào hiểu nổi tại con nhãi ranh thể giải độc của !
con nhãi ranh nhất định c.h.ế.t!
lúc , Tĩnh Lung cũng tham gia cuộc chiến, về phía của Lưu Phó Viện trưởng.
Lưu Phó Viện trưởng cảm thấy thể thuật của Vân Tranh mạnh đến mức vô lý, vô cùng kỳ quái. Hắn nheo đôi mắt đầy hiểm ác, trầm giọng : "Ta giá một trăm triệu tinh ngọc, kẻ nào thể g.i.ế.c c.h.ế.t con nhãi ranh , sẽ trao một trăm triệu tinh ngọc đó cho kẻ !"
Lời dứt, ít trong đám đông bắt đầu xôn xao.
Mà ngay lúc , đám Đái Tu Trúc đang c.h.ế.t trân tại chỗ, bọn họ cũng thể ngờ Vân Tranh và những khác dám đ.á.n.h với Phó Viện trưởng của Thất Diệu Tiên Viện!
Đó chính là Phó Viện trưởng của Thất Diệu Tiên Viện đó!
Số g.i.ế.c Vân Tranh ngày một nhiều hơn, những tu thần giả chỉ vì tinh ngọc, nhưng cũng những tu thần giả nhân cơ hội để kết giao với Phó Viện trưởng của Thất Diệu Tiên Viện!
Vân Tranh chậm rãi ngước mắt lên, ánh mắt lạnh nhạt, giơ tay chỉ về một góc nào đó, "Những ai đ.á.n.h , mời các vị đến bên đó tạm, sợ lát nữa sẽ vô tình các vị thương."
"Ha ha, chỉ bằng ngươi ư?"
"Không, bằng chúng ." Vân Tranh vội nôn nóng, mỉm duyên dáng.
Lưu Phó Viện trưởng cất giọng căm phẫn tột độ: "Cáo mượn oai hùm, ngu xuẩn hết chỗ !"
Dứt lời, liền hạ lệnh cho chúng t.ử Thất Diệu Tiên Viện đồng loạt xông tới, nhưng mục tiêu trọng yếu nhất của bọn họ vẫn là Phong Hành Lan.
Mấy Đái Tu Trúc run lẩy bẩy: "..." Bọn thể chuồn ?
Trận thế lớn đến nhường , bọn thật sự chống đỡ nổi mất!
Ngay thời khắc trận chiến sắp sửa bùng nổ, Vân Tranh mới thong thả cất lời một câu.
"Phong Vân thiếu ba, Thanh Phong, Mặc Vũ tạm thời lấp ."
--------------------