Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1369

Cập nhật lúc: 2025-12-05 16:53:49
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngay khoảnh khắc Tôn Đông Linh thấy tiếng , nàng sững sờ ngẩng đầu, trong tầm mắt nhòa lệ m.ô.n.g lung của nàng, thấp thoáng hiện một thiếu nữ hồng y đeo mặt nạ đen tuyền.

 

Vân Tranh cúi mắt nàng, "Hôm nay , gặp cảnh tượng thế , thì nữa. Ra ngoài rèn luyện, bao giờ chỉ đơn thuần là để tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, mà còn rèn giũa cả đảm lược, như mới thể gặp chuyện hoảng loạn, bình tĩnh ứng phó."

 

"Hiểu ?"

 

Giọng của nàng nghiêm nghị, khiến cảm thấy quá gay gắt.

 

Tôn Đông Linh sững , cổ họng nàng nghẹn , nước mắt càng tuôn rơi như mưa.

 

Tôn Đông Linh nức nở : "Ta… hiểu , sư tỷ… hu hu hu."

 

Vân Tranh khẽ thở dài trong lòng, đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng.

 

Thân Tôn Đông Linh cứng đờ .

 

khi nàng ngẩng đầu , Vân Tranh xoay rời , chỉ để một bóng lưng thanh cao lạnh lùng, ngạo nghễ.

 

Ngay khoảnh khắc , đầu óc Tôn Đông Linh như thể thứ gì đó gõ mạnh một cái, khiến nàng lập tức bừng tỉnh. Nàng khẽ hé môi, nhất thời nên lời, trong lòng càng dâng lên một nỗi phức tạp khó tả.

 

Vân sư tỷ…

 

Giờ đây, khi mây mù tan , nàng mới rõ bản trong cuộc, là một kẻ đố kỵ và ích kỷ. Phải , ngẫm kỹ thì, một mạnh mẽ, xinh , tỉnh táo lý trí như Vân sư tỷ,… Nguyệt Châu sư của hiện tại quả thực xứng.

 

Vậy mà Vân sư tỷ thích sẽ là như thế nào?

 

Tôn Đông Linh rũ mắt, nàng từ từ đưa tay lên, áp lồng ngực.

 

Đái Tu Trúc bỗng nhiên lên tiếng: "Vân sư ban nãy sai, mấy ngày gần đây vì tiến Thần Hội Chi Sâm nên mới sợ hãi như ? Tâm trạng mới chút nóng nảy bất an?"

 

Quen Đông Linh lâu như , thể cảm nhận rằng mấy ngày nay, Đông Linh đối với Vân sư thiện cho lắm.

 

Lẽ nào là vì…

 

Tôn Đông Linh c.ắ.n môi, vội vàng lắc đầu, "Không, , Đái sư , là vì trở nên xa, trong lòng nảy sinh những cảm xúc tà ác, thể khống chế bản . Xin , xin , sẽ như nữa."

 

"Có thể cho sư nguyên do ?"

 

Tôn Đông Linh , viền mắt đỏ hoe, im lặng một hồi.

 

"Xin , … khó mà mở lời."

 

Đái Tu Trúc trong lòng cảm khái vạn phần, dậy, chậm rãi một câu: "Đông Linh đây là một cô nương , cũng sẽ là một cô nương ."

 

Tôn Đông Linh ngẩn .

 

Nàng rưng rưng đáp , "Vâng." Muội sẽ .

 

Ánh mắt của Tôn Đông Linh dừng thiếu nữ hồng y, trong lòng nàng còn đố kỵ với Vân sư tỷ nữa, mà đó là sự kính phục.

 

Nàng ngước mắt về phía Nguyệt Châu, chỉ thấy đầy thương tích, thế nhưng… trái tim nàng dường như còn xao động bất an như nữa.

 

 

Bên ngoài Thể Thuật Cổ Bảo.

 

Một đoàn mười hai bước .

 

Không ít Tu Thần Giả đeo mặt nạ đều đưa mắt đoàn của họ, nguyên nhân là vì y phục của họ dính đầy m.á.u tươi, còn rách bươm tả tơi, trông như thể trải qua một trận chiến vô cùng kịch liệt.

 

Vân Tranh nhớ Tinh Ngọc mà thu bên trong Thể Thuật Cổ Bảo, tất cả đều cất gian trữ vật của nàng, nhiều vô kể.

 

Ước chừng một tỷ một trăm triệu Tinh Ngọc.

 

Khóe môi nàng vương một nụ nhẹ, đợi đến nơi rèn luyện tiếp theo, nàng sẽ chia Tinh Ngọc cho họ !

 

Vân Tranh chợt nhớ điều gì, bèn về phía Chung Ly Vô Uyên.

 

Nàng truyền âm cho Chung Ly Vô Uyên: "Ma Hạch ở phương nào?"

 

Chung Ly Vô Uyên truyền âm đáp : "Ta cũng rõ, vị trí phương hướng cụ thể, nhưng thể chắc chắn một điều, Ma Hạch đang ở ngay trong Thần Hội Chi Sâm .”

 

Vân Tranh , ánh mắt khẽ ngưng .

 

Nàng giơ tay ngọc lên, một cây Quái Toán Ngọc Bút dần dần hiện trong lòng bàn tay nàng.

 

Dưới ánh mắt mờ mịt khó hiểu của mấy Đái Tu Trúc, Vân Tranh nhanh chóng dựng nên bốn điểm quẻ trong hư , đó phác họa một pháp trận đồ đằng quẻ toán.

 

Rất nhanh đó, pháp trận đồ đằng giữa hư nhanh chóng tụ một chỗ.

 

Hội tụ thành một chữ.

 

Ánh mắt Vân Tranh chợt ngưng đọng, chỉ nàng mới hiểu hàm nghĩa của chữ .

 

Tôn T.ử kìm bèn hỏi: "Vân sư tỷ, đây là gì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1369.html.]

 

"Quái Toán."

 

"Vân sư tỷ, tỷ còn cả Quái Toán ?!"

 

"Biết một chút."

 

"Chỉ một chút thôi ?" Tôn T.ử gãi gãi đầu.

 

Vân Tranh khẽ "ừm" một tiếng, nàng nghiêng , ánh mắt dường như thăm thẳm xuyên qua Thể Thuật Cổ Bảo, về phía lưng nó.

 

Nàng chậm rãi cất lời: "Chuyến rèn luyện của chúng vẫn kết thúc, cứ tiếp tục về phía thôi."

 

Đái Tu Trúc đầu Vân Tranh, cất lời: "Nghe càng sâu trong, sẽ càng lúc càng nguy hiểm."

 

"Không nguy hiểm, thể gọi là rèn luyện ?"

 

Lời khiến cõi lòng Đái Tu Trúc chấn động mạnh, Vân sư sai chút nào, nhiều tu thần giả sở dĩ mãi mà thể phá vỡ gông cùm của tu vi, chính là vì dám thử đến một nơi tràn ngập những hiểm nguy để rèn luyện, cứ mãi loanh quanh luẩn quẩn tại chỗ.

 

Đái Tu Trúc thấm thía sâu sắc lời , bởi vì mấy ngày rèn luyện ở Thể Thuật Cổ Bảo, , Nguyệt Châu, Đông Linh và Tôn T.ử đều củng cố thực lực, còn mơ hồ dấu hiệu sắp đột phá đến cảnh giới tiếp theo!

 

Đái Tu Trúc cất tiếng: "Vân sư , Viện trưởng để dẫn dắt đội ngũ, quả là một lựa chọn thể nào đúng đắn hơn."

 

Vân Tranh kinh ngạc liếc một cái.

 

Bấy giờ, Mộ Dận : "Đái sư , bây giờ con mắt của tinh đời hơn đấy, giống như mắt mọc đỉnh đầu nữa."

 

Đái Tu Trúc , bèn ngượng ngùng giật giật khóe môi.

 

"Thế mới gọi là 'cải tà quy chính' chứ."

 

"Đi thôi." Vân Tranh lên tiếng.

 

 

Đoàn vòng qua Thể Thuật Cổ Bảo, tiến sâu bên trong.

 

Trong thời gian , ngày càng nhiều tu thần giả để mắt đến nhóm của họ, bởi vì những việc họ trong Thể Thuật Cổ Bảo lan truyền ngoài.

 

"Vân Phong Hắc Sứ chính là bọn họ ? Mặt nạ họ đeo đen thui kìa..."

 

"Là bọn họ! Nghe Phó viện trưởng của Thất Diệu Tiên Viện c.h.ế.t t.h.ả.m trong tay Sứ trưởng của 'Vân Phong Hắc Sứ'!"

 

"Không nha, vị Hồng y Sứ trưởng lợi hại đến thế. Hê hê, điều, nàng thể tung hoành ngang ngược trong Thể Thuật Cổ Bảo, chứ chắc thể tiếp tục ngông cuồng phách lối ở bên ngoài !"

 

"Ta xem thử bộ mặt thật của bọn họ là gì?"

 

"Ta càng chiếm tài vật bọn họ hơn."

 

"..."

 

Từng câu từng chữ tương tự như thế đều lọt tai Vân Tranh.

 

Vân Tranh khẽ nhướng mày, nàng ngẩng đầu về phía , đập mắt là hai ngã rẽ, mỗi ngã rẽ đều một lớp sương mù dày đặc bao phủ, nhưng thể lờ mờ trông thấy đường nét mơ hồ của hai pho tượng hình , thể rõ chi tiết.

 

Bên cạnh ngã rẽ dựng bia đá.

 

Hai tấm bia đá, từ trái sang lượt đề chữ: Thần Hội, Chi Sâm.

 

Nối chính là — Thần Hội Chi Sâm.

 

Rất nhiều tu thần giả đều dừng bước bia đá, dám tùy tiện bước một trong hai ngã rẽ .

 

Vân Tranh hỏi: "Đái sư , từng qua lời đồn nào về hai ngã rẽ ?"

 

"Có thì ." Đái Tu Trúc nhíu mày, "Nghe những trong đó, khi ngoài đều sẽ mất ký ức về những chuyện xảy bên trong, dù cố thế nào cũng nhớ . Có một bộ phận nhận cơ duyên tuyệt hảo ở bên trong, tu vi cũng sẽ tăng tiến, nhưng cũng một bộ phận bỏ mạng trong đó. Vân sư , chúng ?"

 

Vân Tranh đăm chiêu hai ngã rẽ thêm vài .

 

Ngay lúc nàng đang đắn đo cân nhắc, giọng với ngữ khí nặng nề của Đại Quyển bỗng vang lên trong thức hải của nàng.

 

"Chủ nhân, cảm nhận khí tức đến từ Đồng Thuật Tàn Hiệt."

 

Lúc , Viễn Cổ Tổ Long cũng lập tức nối lời: "A Mẫu, bên trong dường như… một luồng thần lực quen thuộc đến lạ kỳ đang hấp dẫn ngô."

 

Vân Vũ

"Vân Tranh con kiến..." Cùng Kỳ vẻ mặt kinh ngạc, nửa chừng thì vội im bặt, đó chau mày, ngữ khí phần nghi hoặc : "Lão t.ử cảm thấy hình như từng đến đây , bên trong hình như còn bảo bối của lão t.ử nữa!"

 

Thao Thiết nghiêng nghiêng đầu, "Là một trăm con thần thú mà ngươi nợ đó hả?"

 

Cùng Kỳ nghẹn họng, "... Không ."

 

"Vậy bảo bối của ngươi là gì?"

 

--------------------

 

 

Loading...