Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1372: Sức mạnh phong ấn

Cập nhật lúc: 2025-12-05 16:53:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh hào quang màu đỏ sẫm từ pho tượng bỗng chốc lan tỏa tứ phía, tốc độ nhanh đến nỗi bọn họ còn kịp bất kỳ phản ứng nào. Chẳng cần đến một khoảnh khắc, luồng sáng đỏ thẫm bao trùm lấy tất cả.

 

Vân Tranh ánh mắt thoáng kinh ngạc, nàng trầm giọng hô lên: "Tất cả tụ đây!"

 

Những đồng đội liền ăn ý xích gần phía Vân Tranh, trong khi đó Thanh Phong và Mặc Vũ mỗi một tay xách bốn của Đái Tu Trúc, nhanh chóng di chuyển đến vị trí của nàng.

 

Tề Phách chứng kiến cảnh tượng , khỏi ngây sững sờ.

 

Hắn khó tin lẩm bẩm, "Không thể nào..." Chẳng lẽ gây họa ?!

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, thức hải của Tề Phách chợt đau nhói, tựa như một thứ gì đó đang cưỡng ép chui , ngừng khuấy đảo bên trong, khiến rên lên một tiếng đau đớn.

 

Tề Phách hai tay ôm chặt lấy đầu.

 

Tề Phách dùng thần thức để dò xét xem rốt cuộc thứ gì xâm nhập thức hải, thế nhưng, thần thức còn kịp tiến một luồng sức mạnh tinh thần kinh khủng ‘ầm’ một tiếng, giáng một đòn chí mạng.

 

"Phụt—"

 

Tề Phách đau đớn phun một ngụm m.á.u tươi, lúc mắt, mũi, tai của đều rỉ máu, nếu Vân Tranh túm lấy cổ áo , lẽ sớm yếu ớt ngã vật xuống đất .

 

Mộ Dận nhận sự khác thường của Tề Phách, kinh hãi kêu lên: "A Tranh, Tề Phách thế?!"

 

Sắc mặt Vân Tranh biến đổi, nàng lập tức lệnh, "Thanh Phong, dựng lên màn chắn linh lực phòng ngự."

 

"Vâng, Đế Hậu!"

 

Thanh Phong tức thì theo.

 

Hắn triệu hồi quyền trượng của , vận chuyển linh lực hùng hậu tụ quyền trượng, dùng một tay vẽ một pháp ấn giữa hư .

 

Vù!

 

Một màn chắn linh lực phòng ngự vững chắc ngay lập tức ngưng tụ và mở , dần dần ngăn cách những luồng sáng màu đỏ sẫm ở bên ngoài.

 

Chỉ điều, những luồng sáng đỏ sẫm còn sót bên trong màn chắn từ đó cách nào xua tan , và lúc chúng đang lặng lẽ tụ , đó ồ ạt tràn về phía trán của Tề Phách.

 

Vân Tranh thấy cảnh , liền lập tức giơ tay đ.á.n.h tan luồng sáng kỳ quái .

 

Tề Phách hôn mê bất tỉnh.

 

"Hắn ?" Yến Trầm bước tới, về phía Vân Tranh.

 

Vân Tranh lắc đầu, "Ngươi xem giúp tình hình của ."

 

Yến Trầm , liền cảm thấy chuyện hề đơn giản, e rằng đây là một vấn đề nan giải mà ngay cả Tranh Tranh cũng thể giải quyết . Từ chút nghi ngờ về Tề Phách, bởi vì cảm thấy khí tức của Tề Phách phần kỳ lạ.

 

Hắn gật đầu, xổm xuống, bắt mạch cho Tề Phách.

 

Mà mấy Đái Tu Trúc thấy Tề Phách đột nhiên ngất , trong lòng kinh ngạc lo lắng.

 

Nguyệt Châu nhíu mày, "Tề sư pho tượng kỳ quái thương ?"

 

"Mười phần thì chắc đến tám chín phần ." Vân Tranh cúi đầu liếc Tề Phách một cái.

 

"Quỷ Vực trong truyền thuyết quả nhiên đáng sợ như , chúng mới thôi mà Tề sư thương một cách khó hiểu..." Tôn T.ử mặt mày trắng bệch, sợ hãi đến mức thể chút run rẩy, tiếp: "Tề sư nhất định sẽ là hiền gặp lành thôi!"

 

Đột nhiên, giọng của Yến Trầm bỗng trở nên nghiêm trọng lạ thường.

 

"Tranh Tranh, ngươi mau tới xem!"

 

Vân Tranh , lập tức xổm xuống, đó cũng bắt mạch cho Tề Phách, nàng truyền linh lực của , dò xét tình trạng cơ thể hiện tại của , nhưng phát hiện...

 

Trong cơ thể một nữa xuất hiện tình trạng khí tức hỗn loạn giống như ở trong Dị Hóa Chi Cảnh đó, trong cả linh lực, thần lực, ma lực, yêu lực, thú lực, thậm chí còn … quỷ lực! chỉ dừng ở sáu loại đó, mà còn vài loại sức mạnh thần bí khác mà hiện tại nàng tài nào .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1372-suc-manh-phong-an.html.]

Yến Trầm hiển nhiên cũng dò xét điểm , nhưng mấy luồng sức mạnh mà thể dò ít hơn so với Vân Tranh, chau mày, ngước mắt Vân Tranh, dường như câu trả lời từ miệng nàng.

 

Vân Tranh ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng lắc đầu : "Ta cũng rõ nữa."

Vân Vũ

 

tình trạng hiện giờ của Tề Phách, chắc chắn là do pho tượng thần bí nguy hiểm gây .

 

Ngay khi Vân Tranh định tiếp tục kiểm tra kỹ lưỡng cơ thể của Tề Phách một nữa, sắc mặt nàng đột nhiên biến đổi, nàng cúi đầu, gắt gao chằm chằm Tề Phách.

 

"Hắn... ngừng thở ." Ánh mắt Yến Trầm ngập tràn vẻ khó tin.

 

"Cái gì?!"

 

"Chuyện gì thế ? Tề Phách ... cứ thế mà c.h.ế.t ?"

 

Mộ Dận và những khác đều lộ vẻ mặt khó thể tin nổi, bọn họ lo lắng xổm xuống, quây quần bên cạnh Tề Phách.

 

Mộ Dận thậm chí còn vén mặt nạ của Tề Phách lên, đưa ngón tay dò thử thở của , kết quả khiến sắc mặt Mộ Dận tái , trong lòng khó mà chấp nhận nổi.

 

"Tề sư !" Sắc mặt Đái Tu Trúc đột ngột biến sắc, giơ tay vỗ mạnh lên má của Tề Phách.

 

Bốp! Bốp! Bốp!

 

"Tề sư , ngươi đừng dọa bọn , ngươi mau tỉnh ! Ngươi thể c.h.ế.t ! Là sư bảo vệ cho ngươi, xin ..." Mắt Đái Tu Trúc cay, vẻ mặt vô cùng áy náy.

 

Sắc mặt Phong Hành Lan căng thẳng, "Tranh Tranh, chắc là c.h.ế.t nhỉ?"

 

Tất cả đều về phía Vân Tranh.

 

Thật , Vân Tranh cũng ngây , nàng từng thấy ai c.h.ế.t một cách lãng xẹt như , trong đầu nàng cứ lởn vởn một dấu chấm hỏi.

 

Nàng luôn cảm giác Tề Phách c.h.ế.t, vì nàng chẳng hề cảm thấy đau buồn chút nào.

 

Nàng cũng tại thế. Có điều, liên hệ với tất cả những chuyện trải qua đây, Tề Phách tuy đặc biệt xui xẻo và thê thảm, nhưng vẫn từng c.h.ế.t. Trong lòng nàng, Tề Phách chính là một con gián thể đ.á.n.h c.h.ế.t.

 

Lúc Vân Tranh thể trả lời chính xác câu hỏi của bọn họ, mà chỉ im lặng tiếp tục thăm dò thể của Tề Phách.

 

Mà trong mắt mấy Đái Tu Trúc, Vân Tranh ngầm thừa nhận .

 

những bạn đồng hành và Thanh Phong hiểu Vân Tranh đang nghĩ gì, dù cũng ở bên nhiều năm như , nên bọn họ cũng gì, chỉ lẳng lặng chờ đợi kết quả.

 

Tôn T.ử lập tức nước mắt giàn giụa, liền 'phịch' một tiếng quỳ xuống bên cạnh Tề Phách, lạy đau thương lóc: "Tề sư , ngươi c.h.ế.t t.h.ả.m quá ! Sao ngươi chỉ đập đầu một cái c.h.ế.t ? Ngươi c.h.ế.t vì mất m.á.u quá nhiều ? Hu hu hu, m.á.u của ngươi ít như chứ... nếu thể, thể chia cho ngươi một ít, như ngươi sẽ c.h.ế.t nữa hu hu hu..."

 

"Ngươi yên tâm, bọn nhất định sẽ mang t.h.i t.h.ể của ngươi về, còn lập cho ngươi một ngôi mộ thật ở hậu sơn của Thiên Xu Tiên Viện. Tuy chúng quen lâu, nhưng ngươi sẽ mãi mãi là sư của !"

 

Tôn T.ử ngừng dập đầu lạy Tề Phách.

 

Tôn Đông Linh cũng quỳ theo, viền mắt nàng đỏ hoe, hiển nhiên cũng đau lòng.

 

Đái Tu Trúc và Nguyệt Châu hai cũng quỳ xuống, lưng thẳng tắp.

 

Ánh mắt Đái Tu Trúc đượm buồn, "Tuy bọn là sư sư tỷ của ngươi, nhưng c.h.ế.t là lớn nhất. Cái lạy , hy vọng ngươi đường xuống Hoàng Tuyền sẽ còn xui xẻo như nữa."

 

Mấy Phong Hành Lan: "..." Nếu bọn họ quỳ theo, hình như chút lạc lõng thì ?

 

Thế nhưng, biểu cảm của Tranh Tranh, Tề Phách chắc là c.h.ế.t.

 

Nếu Tề Phách c.h.ế.t, bọn họ quỳ cái gì chứ?!

 

Mà lúc , Vân Tranh đang tập trung thăm dò thể của Tề Phách, và , nàng thực sự phát hiện điều gì đó. Nàng phát hiện các loại sức mạnh trong cơ thể Tề Phách đang hỗn loạn, nhưng một luồng quỷ lực cưỡng ép chiếm thế thượng phong, đó áp chế tất cả các luồng sức mạnh khác.

 

Vân Tranh còn phát hiện bên trong thức hải của Tề Phách một phong ấn cực kỳ mạnh mẽ và đáng sợ.

 

--------------------

 

 

Loading...