Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1388

Cập nhật lúc: 2025-12-05 16:54:47
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn, kẻ trần như nhộng, đến cũng vội mà cũng vàng, thoáng chốc xuất hiện, , mặc quần .

 

Phần của vẫn để trần, cơ bắp lồng n.g.ự.c săn chắc, từng đường nét căng tràn cảm giác mạnh mẽ, nước da ngả màu đồng cổ.

 

Mái tóc dài phiêu dật của búi lên một cách tùy tiện, để lộ gương mặt vô cùng tuấn mỹ, một vẻ nam tính với ngũ quan đoan chính.

 

Vân Tranh kỹ , bất giác cảm thấy vài phần giống với vị thiên kiêu ở Dao Quang đại lục , chỉ giống ở vẻ ngoài, mà ngay cả cảm giác cũng tương tự.

 

Vân Tranh bỗng truyền âm hỏi Chung Ly Vô Uyên.

 

“Chung Ly, ngươi thấy giống ai ?”

 

Chung Ly Vô Uyên hiển nhiên cũng cảm nhận , đôi mày khẽ chau sâu hơn, “Giống kẻ ở Dao Quang đại lục…”

Vân Vũ

 

Còn đợi hết lời, kẻ trần cất tiếng.

 

“Ta là đại tướng Quỷ tộc, Từ Bất Cuồng.”

 

Từ Bất Cuồng? Từ Cuồng?!

 

Vẻ mặt Vân Tranh khẽ ngưng , “Ngươi là Từ Cuồng của Dao Quang đại lục ở ngoại vực phía Đông?”

 

Hắn ngước mắt chăm chú Vân Tranh, trong đầu chợt hiện lên vô hình ảnh quen thuộc, đôi mày khẽ nhíu , gật đầu thừa nhận: “Phải, nhớ các ngươi, thiên kiêu của Khung Thiên đại lục, Vân Tranh và Chung Ly Vô Uyên.”

 

“Vì ngươi xuất hiện ở nơi ?” Vẻ mặt Vân Tranh vẫn điềm tĩnh, bởi theo lẽ thường, Từ Cuồng thể nào trong vòng hai năm ngắn ngủi leo lên chức đại tướng Quỷ tộc, hơn nữa dung mạo còn đổi.

 

Chuyện chắc chắn điều gì đó khác thường.

 

Có lẽ, tình cảnh của Từ Cuồng cũng tương tự như Bạch Liên Dạ, đều là phân hoặc là hóa của một trong tam hồn của Từ Bất Cuồng.

 

Từ Bất Cuồng nhớ ngày ở ngoại vực phía Đông, Vân Tranh đối xử với tệ, bèn kiên nhẫn từ tốn giải thích: “Ta với bên ngoài là bế quan tu luyện, nhưng thực chất đó một vị Ma Đế nào đó đả thương nặng, dẫn đến tam hồn ly tán. Trong đó, Nhân Hồn vô thức phiêu dạt ở ngoại vực phía Đông suốt trăm năm, cuối cùng nhập một hài nhi c.h.ế.t, trở thành Từ Cuồng. Chuyện xảy đó, chắc các ngươi cũng hiểu đôi phần.”

 

Nghe một tràng , Vân Tranh và Chung Ly Vô Uyên cũng tin vài phần.

 

Chỉ khi tấn thăng lên Thần Minh mới sở hữu tam hồn, như , thực lực của Từ Cuồng… , của Từ Bất Cuồng hẳn ở cấp bậc Thần Minh.

 

Chung Ly Vô Uyên cất tiếng hỏi: “Bây giờ ngươi nhớ chúng ? Có vì Từ Cuồng ở Dao Quang đại lục xảy chuyện gì ?”

 

“Ừm.” Từ Bất Cuồng gật đầu, giọng điệu nhẹ bẫng, “C.h.ế.t .”

 

Vân Tranh tuy đoán đôi phần, nhưng khi chính miệng vẫn khỏi ngạc nhiên, “C.h.ế.t ? C.h.ế.t như thế nào?”

 

Nghe , Từ Bất Cuồng khẽ híp mắt , trong ánh dường như thoáng qua một tia sát khí, thong thả đáp: “Bị giẫm c.h.ế.t.”

 

Vân Tranh: “...”

 

Chung Ly Vô Uyên: “...”

 

Cái c.h.ế.t … quả là chút ngoài sức tưởng tượng.

 

Từ Bất Cuồng chậm rãi kể , “Là một vị lão tổ gia tộc ở Dao Quang đại lục cướp hung thú Cửu Anh mà khế ước, nên tìm đến . Sau đó, và lão giao chiến kịch liệt suốt năm trăm chín mươi mốt hiệp, cuối cùng lão một cước giẫm c.h.ế.t.”

 

“Thì là…” .

 

Vân Tranh còn dứt lời, đồng t.ử của Chung Ly Vô Uyên co rụt , ngay lập tức nhanh như chớp đưa tay lên che mắt nàng, vẻ điềm tĩnh chút rạn nứt, sắc mặt lạnh như băng trong nháy mắt, trầm giọng cảnh cáo: “Từ Bất Cuồng! Ngươi mặc quần cho t.ử tế!”

 

Chỉ thấy chiếc quần của Từ Bất Cuồng tuột xuống, để lộ vài thứ nên để lộ.

 

Từ Bất Cuồng thế, cúi đầu liếc một cái, thành thục kéo quần lên, thậm chí còn thắt đai lưng thành hai nút c.h.ế.t, mới từ từ ngẩng đầu lên, “Xin .”

 

Bấy giờ Chung Ly Vô Uyên mới lạnh mặt, hạ cánh tay đang che tầm mắt của Vân Tranh xuống.

 

Vân Tranh: “...”

 

Từ Bất Cuồng nghiêm mặt , ánh mắt sâu thẳm chằm chằm hai Vân Tranh, “Thật , xuất hiện ở đây chỉ để hàn huyên với các ngươi, mà còn vài chuyện, đích hỏi các ngươi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1388.html.]

“Có các ngươi khuân sạch thứ trong Quỷ Phong Điện ? Phong Vân Tiểu Đội của các ngươi và Quỷ Tổ rốt cuộc quan hệ gì? Ánh sáng trắng bí ẩn cùng với lôi kiếp ở hậu sơn Quỷ Cung là thế nào?”

 

Mấy lời thốt , bầu khí giữa hai bên bỗng chốc căng như dây đàn, tưởng chừng như chỉ một khắc thể lao sống mái với .

 

Vân Tranh khẽ mỉm , "Bọn quả thật khuân sạch sành sanh thứ trong Quỷ Phong Điện. Còn về vị Quỷ Tổ đại nhân , mối quan hệ giữa bọn và ngài , Từ Bất Cuồng, chẳng ngươi tận mắt chứng kiến ? Về phần tình hình ở hậu sơn Quỷ Cung, tất cả đều bắt nguồn từ sức mạnh của Quỷ Tổ. Chuyện , tư cách tiết lộ."

 

Từ Bất Cuồng , gật gật đầu tỏ vẻ hiểu.

 

Hắn quả thật thể cảm nhận sự đối đãi đặc biệt của Quỷ Tổ đại nhân dành cho nhóm bọn họ. Quỷ Tổ đại nhân g.i.ế.c họ, còn đưa họ đến hậu sơn Quỷ Cung, đó chính là minh chứng rõ ràng nhất.

 

Bởi vì hậu sơn Quỷ Cung, suốt mấy trăm vạn năm qua, một ai thể đặt chân đến.

 

Đối với những việc mà Quỷ Tổ đại nhân đích xử lý, quả thật nên hỏi han quá nhiều, nếu thì chính là vượt quá phận sự .

 

Từ Bất Cuồng ngước mắt, "Câu hỏi cuối cùng, Quỷ Tổ đại nhân hiện đang ở nơi nào?"

 

Hắn đích bái kiến Quỷ Tổ đại nhân.

 

Vị thần minh của thời đại viễn cổ

 

Vân Tranh nhẹ nhàng lắc đầu, "Ta cũng rõ hành tung của Quỷ Tổ đại nhân, e là giúp ngươi ."

 

Chuyện Lộc Giác vẫn lạc, vẫn thể để bọn họ .

 

Ánh mắt Từ Bất Cuồng khẽ d.a.o động, hiểu rõ tính cách của Vân Tranh, chuyện mà nàng thì một ai thể ép buộc . Hơn nữa, nàng là 'thượng khách' của Quỷ Tổ đại nhân, dĩ nhiên thể tay bức ép.

 

Hắn khẽ thở dài một , ánh mắt chợt trở nên sắc bén, "Đồ đạc trong Quỷ Phong Điện, các ngươi thể lấy hết, nhưng trừ một thứ — Ma Hạch."

 

"Giao Ma Hạch đây."

 

Sắc mặt Chung Ly Vô Uyên khẽ biến, ngờ mục đích cuối cùng của Từ Bất Cuồng là nhắm Ma Hạch, phen phiền phức to .

 

Nếu là Từ Cuồng của ngày , lẽ còn thể đ.á.n.h bại , nhưng bây giờ…

 

Hắn là một trong những đại tướng của Quỷ tộc, Từ Bất Cuồng!

 

Vị đại tướng Quỷ tộc Đế Bất Lạc đó mạnh đến mức kinh khủng , thì thực lực của Từ Bất Cuồng chắc chắn cũng ngang tài ngang sức với Đế Bất Lạc, hoặc thậm chí còn hơn một bậc.

 

Vân Tranh : "Từ Bất Cuồng, bọn cần Ma Hạch."

 

Sắc mặt Từ Bất Cuồng lạnh , "Ma Hạch liên lụy vô cùng sâu rộng, thứ cho thể đáp ứng."

 

"Ngươi mặc quần ."

 

Một câu bất thình lình của Vân Tranh khiến ánh mắt Từ Cuồng khẽ đổi, cúi đầu xuống, quả nhiên chiếc quần của chính x.é to.ạc trong lúc vô thức. Hắn mặc nó .

 

Chung Ly Vô Uyên vốn định che khuất tầm mắt cho Vân Tranh, thấy nàng thản nhiên như : "Không , cũng chỉ là một bộ phận cơ thể thôi mà."

 

Sắc mặt Chung Ly Vô Uyên cứng đờ.

 

"Nếu Dung ca mà chuyện…"

 

Vân Tranh thấy thế, vội vàng nép lưng Chung Ly Vô Uyên, còn thấy bóng dáng của Từ Bất Cuồng nữa.

 

"Đừng cho ."

 

Vân Tranh khẽ ho một tiếng, nàng chút chột . Nếu A Thước mà chuyện, chắc chắn sẽ nổi cơn ghen, một hờn dỗi.

 

thì, nàng còn thấy của

 

Đều tại cái tật của Từ Bất Cuồng!

 

Đàn ông con trai bình thường, ai khoe của quý giữa thanh thiên bạch nhật như thế chứ

 

--------------------

 

 

Loading...