Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1391
Cập nhật lúc: 2025-12-05 16:54:50
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hư ảnh của Lộc Giác chợt hiện, ngoại trừ Vân Tranh , một ai khác thể thấy.
Vân Tranh thần sắc thoáng sững sờ, nàng đang suy ngẫm, liệu lúc trở thành Thần Chủ, nàng quá đỗi lạnh lùng, mới khiến Lộc Giác lầm đường lạc lối chăng?
Tâm trạng của nàng ngổn ngang trăm mối, xen lẫn một thoáng u buồn.
Trong gian Phượng Tinh, Đại Quyển chậm rãi cất lời: "Chủ nhân, đừng đau lòng, đây lẽ chính là kiếp của và Lộc Giác. Hắn đang chuộc lầm nhất thời của , còn cũng vì lầm nhất thời của Lộc Giác mà để Ma Thần cơ hội sát hại. Trong cõi u minh, nhân quả tuần , lẽ tất cả sớm định đoạt."
Vân Tranh , hàng mi khẽ run.
Nàng cụp mắt xuống, che nét u ám thoáng qua, trong lòng âm thầm hạ một quyết tâm.
"Ừm." Vân Tranh khẽ đáp một tiếng.
Nhờ cơ duyên mà Lộc Giác ban tặng, đám trẻ của nàng gần như đều nhận kỳ ngộ, thực lực cũng nhờ đó mà tăng tiến vượt bậc.
Giờ đây, chỉ còn A Dận và Tề Phách là tỉnh .
Yến Trầm nhạy bén nhận tình trạng của Vân Tranh lúc , lo lắng cau mày hỏi: "Tranh Tranh, những luồng bạch quang đang chui cơ thể ngươi, liệu vấn đề gì ?"
Lời thốt , lập tức thu hút sự chú ý của Phong Hành Lan và những khác.
Chỉ thấy những luồng bạch quang đang điên cuồng tụ , tựa như một vòng xoáy, ngừng cuồn cuộn rót trong cơ thể Vân Tranh.
Vân Tranh nhẹ nhàng lắc đầu: "Không ."
Những luồng bạch quang cũng là một luồng sức mạnh, càng tinh thuần hơn, cũng chính là Lôi Thần chi lực mà Lộc Giác đặc biệt để cho nàng.
Bảy sợi xích phong ấn trong đan điền của nàng đứt gãy sáu sợi, sợi xích sắt phong ấn thứ bảy vẫn còn đó một cách ngoan cố, nhưng lờ mờ xuất hiện những vết rạn, chẳng đến khi nào mới thể phá giải.
Lôi Thần chi lực tích trữ trong đan điền của nàng, cho phép nàng tùy ý điều động. Chỉ điều, luồng Lôi Thần chi lực vô cùng hạn, thể sử dụng một cách vô tận.
Vì , nếu đến thời khắc quan trọng, nàng sẽ dễ dàng dùng đến nó.
Yến Trầm và , đều thở phào một nhẹ nhõm.
Không là .
"Mau kìa!" Đột nhiên, giọng kinh ngạc của Tôn T.ử vang lên, mặt mày thất sắc vì kinh hãi, giơ tay chỉ thẳng lên trời.
Ầm ầm ầm!
Hai đạo lôi kiếp cường hãn cuối cùng dữ dội giáng xuống, khiến cơ thể Mộ Dận và Tề Phách bùng lên một luồng ánh sáng chói lòa, thứ ánh sáng rực rỡ đến mức nhức mắt.
Uy áp quỷ lực hùng hồn trong khoảnh khắc càn quét tứ phía, ép cho đám Quỷ tộc lùi liên tục.
Sắc mặt Từ Bất Cuồng biến đổi, lập tức giơ tay ngưng tụ kết giới, hòng chống luồng uy áp .
Rầm!
"Mau lui !" Từ Bất Cuồng trầm giọng gầm lên.
Đám Quỷ tộc kinh hãi thét lên, cuống cuồng bò lê bò càng mà tháo chạy.
Rất nhanh đó, luồng uy áp quỷ lực càng lúc càng mạnh, nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, nó đột ngột biến mất.
Mọi lúc mới dịp về phía Mộ Dận và Tề Phách, nhưng ngay khoảnh khắc trông thấy Mộ Dận, đồng t.ử của tất cả đều đột ngột co rút .
"Sao thể chứ?!"
"Hắn… …"
"Không thể nào!" Cẩu Bất Chúc gào lên giận dữ, hai mắt như nứt !
Mộ Dận và Tề Phách tỉnh gần như cùng một lúc, cả hai đều ngơ ngác quanh, đôi mắt chớp chớp đầy mờ mịt.
Ký ức trong đầu họ một trống kéo dài vài giây.
Cả hai còn kịp định thần, phía bỗng xuất hiện một gã đàn ông đầu trọc, hình cao lớn béo ú phì nộn. Hắn một tay xách cái đùi thú to tướng bóng loáng mỡ màng, nhồm nhoàm nhai ngấu nghiến, nheo đôi mắt đầy nguy hiểm chằm chằm Mộ Dận và Tề Phách.
Tề Phách thấy mới đến, sợ tới mức hai mắt trợn trừng.
Mộ Dận chau mày, lòng dâng lên cảnh giác, ánh mắt đầy đề phòng kẻ mặt. Cùng lúc đó, khóe mắt đang liếc tìm bóng dáng của Vân Tranh và .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1391.html.]
Gã đàn ông cao lớn béo ú bỗng há miệng, mà nuốt chửng cả cái đùi thú bụng.
Tề Phách kinh hãi: "!!!" Thật đáng sợ!
Gã đàn ông béo ú tiến lên hai bước, ánh mắt kinh ngạc của cả lẫn quỷ, dứt khoát vén áo choàng, quỳ một gối xuống mặt Mộ Dận. Hắn mở miệng, liền ợ một tiếng thật dài.
"Ợ~"
"Phỉ Bất Tư tham kiến tân nhiệm Quỷ Thần đại nhân."
Lời dứt, cả đám Quỷ tộc lập tức xôn xao náo loạn.
Đại tướng Phỉ Bất Tư đột ngột hiện , chính là vì tôn một con lên Quỷ Thần đại nhân mới!
Trong phút chốc, đám Quỷ tộc khó lòng chấp nhận sự thật , dẫu cho giữa đôi mày của vị thiếu niên tóc đuôi ngựa cao quả thực một hình xăm Quỷ Thần...
Từ Bất Cuồng thấy thế, sắc mặt chợt tối sầm , nhưng vẫn lách đến bên cạnh Phỉ Bất Tư, quỳ một gối xuống, chắp tay hành lễ: “Ta, Từ Bất Cuồng, tham kiến tân Quỷ Thần đại nhân.”
Cả hai vị Đại tướng đều công nhận Quỷ Thần mới, cảnh tượng càng khiến cho đám Quỷ tộc c.h.ế.t lặng tại chỗ.
Sắc mặt Cẩu Bất Chúc tái mét vì giận, gầm lên thể kìm nén: “Bản Đại tướng đồng ý! Hắn là Quỷ Thần của Quỷ tộc chúng ! Tên tiểu t.ử chẳng qua chỉ may mắn nuốt chửng sức mạnh của Quỷ Thần Bắc Kỳ mà thôi! Hắn căn bản xứng Quỷ Thần! Các ngươi thấy ? Tên tiểu t.ử dù nuốt chửng sức mạnh của Quỷ Thần, thì tu vi cũng chỉ mới là Quân Thần Cảnh, ngay cả cảnh giới Thần Minh còn chạm tới!”
“Bản Đại tướng đây còn sức mạnh Thần Minh, một kẻ ngay cả cảnh giới Thần Minh thấp nhất cũng đạt tới như , thì tư cách gì trở thành Quỷ Thần của Quỷ Vực chúng !”
Lúc , Đại tướng Nhàn Bất Liêu cũng sa sầm nét mặt, gằn giọng phẫn nộ: “Chúng phục!”
Trong phút chốc, khắp nơi vang lên tiếng oán thán của đám Quỷ tộc.
Tề Phách cũng hồn trở , ban nãy còn ngỡ hai đang bái lạy , giật nảy cả . khi đến ba chữ ‘Quân Thần Cảnh’, liền bừng tỉnh, hóa , mà là đang Mộ Dận.
Bởi vì...
Tu vi hiện giờ của vẫn là Ngụy Thần Cảnh nhị trọng!!!
Tề Phách liền tại chỗ ôm mặt, đau đớn tuôn lệ, nước mắt lã chã chảy qua kẽ tay.
Vân Vũ
Mộ Dận thoáng chút ngạc nhiên, nhưng khi đối diện với từng cặp mắt oán độc và đằng đằng sát khí của đám Quỷ tộc, vẫn khỏi rùng một cái.
Bất chợt, khóe mắt liếc thấy bóng dáng của Vân Tranh và đang hư cách đó xa.
Ngay lúc mừng rỡ định cất tiếng gọi Vân Tranh, thì trong thức hải bỗng vọng giọng của nàng: “Ngươi, giờ là tân Quỷ Thần.”
Mộ Dận sững sờ, biến thành Quỷ Thần ?!
Hắn là con cơ mà! Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?
Vân Tranh truyền âm: “A Dận, ngươi trưởng thành , nên tự gánh vác một phương.”
Mộ Dận ngẩn , sang Phong Hành Lan và mấy , thấy họ vẫn dửng dưng chút động tĩnh, nhưng trong ánh mắt ánh lên một thông điệp rõ ràng: ‘Tự ngươi giải quyết ’.
Mộ Dận khẽ chau mày, dần nhớ tiến một ảo cảnh, còn gặp một vị lão giả gần đất xa trời. Vị lão giả đích dạy cách vận dụng Quỷ lực, cách khống chế Quỷ lực.
Trước lúc tan biến hư , vị lão giả từng : Ngôi vị Quỷ Thần, tặng cho ngươi đó, ngươi nhất định san sẻ gánh lo cho A tỷ của ngươi. Bởi vì ngươi là một trong những mà A tỷ quan tâm nhất cõi đời ...
Lòng Mộ Dận chấn động mạnh, vành mắt bất giác đỏ hoe.
Bởi vì thể cảm nhận tất cả những cảm xúc của vị lão giả : là ngưỡng mộ, là mất mát, là bi thương, là cô độc, là nuối tiếc, và hơn hết là sự hối hận khôn nguôi.
Vị lão giả , lẽ nào là năm xưa của A Tranh?
Mộ Dận ngước mắt, từ xa sâu mắt Vân Tranh một lúc, khi đám Quỷ tộc đang náo loạn, ánh mắt bỗng trở nên u ám và tàn độc, đường nét gương mặt thiếu niên dường như cũng trở nên sắc lạnh hơn.
Vân Tranh và những bạn đồng hành thấy thế, đều đặt trọn niềm tin và hy vọng Mộ Dận.
A Dận nhất định sẽ !
Thế nhưng ngay khoảnh khắc , khi câu của Mộ Dận, tất cả suýt chút nữa khống chế nổi linh lực mà trượt chân, ngã nhào khỏi hư .
“Ta, Mộ Dận, chính là tân Quỷ Thần đây, phục thì cứ ngon nhào vô đ.á.n.h !”
--------------------