Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1483
Cập nhật lúc: 2025-12-08 16:19:08
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ngươi... ngươi gì? Ta tiền, quyền, cũng chẳng thực lực, cầu xin ngươi đừng g.i.ế.c !" Tề Phách thất kinh cất tiếng van xin tha mạng.
Ông Tẫn khẽ nheo mắt, "Ngươi một bộ thể xác, thế là đủ ."
Tề Phách xong, trong lòng kinh hãi tột độ, định mở miệng cầu cứu Liên Bì Hậu viện trưởng thì bỗng phát hiện chẳng thể nào cất nổi thành lời. Thân thể đột nhiên một luồng ma lực trói chặt, ma lực ngừng xâm chiếm da thịt, khiến đau đớn đến tột cùng.
Hắn đến cả cơ hội để hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết cũng .
Vân Vũ
Ông Tẫn Ma Đế từ cao xuống , lạnh lùng cất lời: "Tề Phách, bản Đế tìm ngươi lâu lắm , ngờ ngươi hấp thu Quỷ Lực từ . Luồng Quỷ Lực cũng xem như tạm chấp nhận , như cũng , bớt một chuyện phiền toái."
Sắc mặt Tề Phách đau đớn hoang mang, hiểu nổi những lời Ông Tẫn Ma Đế !
Rốt cuộc gì?
Tề Phách ngừng giãy giụa. Giờ phút , chẳng khác nào một con cá nhỏ giữa đại dương bao la, cho dù quẫy đạp cách mấy, cuối cùng vẫn sẽ chìm nghỉm giữa biển khơi, vĩnh viễn tài nào thoát .
Bất thình lình, lưng Ông Tẫn Ma Đế hiện một thông đạo gian đen ngòm.
Thông đạo gian chính là con đường dẫn tới Ma Giới.
"Cũng đến lúc ngươi phát huy tác dụng của ." Ông Tẫn Ma Đế khẩy một tiếng.
Tề Phách trợn trừng hai mắt, trong lòng điên cuồng gào thét gọi Lão Đại nhà : Lão Đại, cứu mạng á á á á á!
Thế nhưng, chẳng thể nào chờ Vân Tranh đến, cùng Ông Tẫn Ma Đế biến mất tăm.
Ở một nơi khác, Liên Bì Hậu đang ung dung thưởng , lão nhấp một ngụm, sắc mặt đột nhiên căng thẳng, phắt một cái về một hướng nào đó.
Lão vội đặt chén xuống, bật dậy, bước khỏi gian nhà chính.
Trong nháy mắt, lão liền khuếch tán linh thức của , dò xét khắp Thiên Xu Tiên Viện một lượt, nhưng chẳng phát hiện điều gì khác thường. Chẳng lẽ cảm ứng sai?
Liên Bì Hậu chau mày, chắp tay lưng ở ngưỡng cửa một lúc, mới trở về chỗ cũ, xuống tiếp tục thưởng .
"Trà ngon, ngon!" Liên Bì Hậu cất giọng vui vẻ, tâm trạng càng thêm khoan khoái.
"Ha ha ha, bao giờ uống loại nào ngon đến thế !"
…
…
Bên trong đường hầm gian tối đen tựa vực thẳm, bóng dáng của bảy đột ngột hiện , tất cả đều đang ngừng rơi xuống.
Luồng khí trong gian cuộn trào, ẩn chứa đầy hiểm nguy.
Áp lực từ những luồng khí xung quanh vô cùng mạnh mẽ, mạnh đến mức khiến cảm thấy ngạt thở, nếu nhờ tấm lá chắn thần lực bảo vệ do hai vị thần minh dựng nên, e rằng bọn họ bước đây lập tức thương.
Vân Tranh lấy cây Quái Toán Ngọc Bút Mộc Thần Khanh Yên cải tiến, đó đưa thần thức của trong đó, để cảm nhận xem lộ trình tiếp theo nên về hướng nào.
Mọi đương nhiên tin tưởng khả năng phán đoán của Vân Tranh, vì chút do dự mà theo lưng nàng.
Trong suốt thời gian , họ trao đổi với quá nhiều.
Thời gian từng chút một trôi , càng sâu trong đường hầm gian, họ càng cảm nhận uy áp ngày một cường đại, dường như một thế lực nào đó đang ngừng đẩy họ xa, khiến họ thể nhanh chóng tiến về phía .
Mộ Dận đột nhiên lên tiếng, "Ta cảm nhận sự tồn tại của ma khí ."
Vân Tranh cúi đầu Quái Toán Ngọc Bút, "Lối chắc là gần lắm ."
Yến Trầm nghiêng đầu sang Vân Tranh, "Chúng là Tu Thần Giả, tiến địa bàn của Ma Tộc, là gây chú ý quá ?"
Mạc Tinh : "Yến Trầm sai, nhưng vấn đề là chúng thể ngụy trang thành của Ma Tộc . Người của Ma Tộc, đồng t.ử thường màu tím, hơn nữa họ sẽ tỏa ma khí, sức mạnh sử dụng cũng là ma lực, còn chúng một khi sử dụng sức mạnh, linh lực sẽ phát hiện ngay..."
"Nói như , chẳng chúng chỉ thể xuất hiện với phận Tu Thần Giả thôi ?" Mộ Dận nhíu mày.
Vân Tranh suy nghĩ một lát : "Tu Thần Giả thể tiến Ma Giới tuy ít, nhưng là , cho nên chúng cần ngụy trang nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1483.html.]
Mọi đều ý kiến gì khác.
Một khắc , ma khí lẫn trong đường hầm gian ngày càng trở nên đậm đặc.
Điều báo hiệu Ma Giới ngày một gần kề!
Vân Tranh cảm nhận lộ trình bên trong Quái Toán Ngọc Bút, phượng mâu loé lên một tia u quang, nàng khẽ ngẩng đầu, cất lời: "Nếu đoán lầm, chừng nửa khắc nữa là tới nơi."
Nam Cung Thanh Thanh ngước mắt lên, "Ma Giới chia thành Tứ Khu Tam Đảo, mỗi khu hoặc mỗi đảo đều một Ma Đế trấn giữ. Chẳng chúng sẽ rơi nơi nào của Ma Giới đây?"
"Bất kể là nơi nào, chúng đều lập tức phòng ngay." Chung Ly Vô Uyên siết nhẹ tay Nam Cung Thanh Thanh, thần sắc vẫn điềm tĩnh lạ thường.
Mộ Dận tò mò hỏi: "Liệu chúng giao chiến ngay khi đặt chân đến Ma Giới ?"
Nghe thấy , Phong Hành Lan chỉ lẳng lặng siết chặt chuôi trường kiếm trong tay.
"Khả năng đến chín phần." Mạc Tinh hề hề.
Vân Tranh đầu, ánh mắt lạnh nhạt liếc qua hai họ, "Hai ngươi im ."
Hai kẻ đúng là miệng quạ đen mà.
"Tại chứ?" Mộ Dận chút bất bình.
Mạc Tinh đáp lời: "A Vân, Tu Thần Giả thể cần ăn cơm, nhưng thể chuyện . Nếu , sống đời thì còn gì là thú vị nữa!"
Vân Tranh: "...Thôi ."
Nàng thuyết phục.
Nghe , Mạc Tinh tủm tỉm bắt đầu lải nhải, "Sắp đến Ma Giới mà chẳng thấy nguy hiểm nào khác xuất hiện, chúng hình như quá thuận buồm xuôi gió thì . Haiz... giá mà bây giờ chút hiểm nguy ập tới, chúng còn thể rèn luyện thêm một phen."
Giọng điệu của tràn đầy tiếc nuối.
Khóe môi Vân Tranh giật giật, trong lòng nàng dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Phía , dị biến đột ngột phát sinh!
Một luồng uy áp kinh hoàng ập đến, ép bọn họ bất giác lùi một đoạn.
Định thần kỹ, chỉ thấy ma khí đậm đặc trong gian thông đạo đang nhanh chóng ngưng tụ thành từng bóng ảnh mờ ảo. Dưới ánh sáng lờ mờ, hình dáng của chúng chỉ thấp thoáng ẩn hiện.
Ánh mắt Vân Tranh chợt đổi, nàng dùng Huyết Đồng rõ những '' do ma khí ngưng tụ thành . Những '' trông giống những tàn niệm tạo nên từ oán hận, căm thù và sát ý hơn.
Chúng hẳn là tàn niệm, tàn hồn do những kẻ ngã xuống để , chẳng rõ vì trôi dạt đến gian thông đạo . Theo thời gian, oán niệm của chúng ngày một sâu đậm, cuối cùng ma hóa, biến thành Tàn Niệm Hung Linh ghi trong cổ thư.
Bất thình lình, vô những tiếng gào thét cuồng loạn, điên dại hòa lẫn đột ngột vang lên.
"C.h.ế.t !"
"Không Nga, lão phu g.i.ế.c ngươi!"
"Ngươi từng sẽ yêu , tại lừa dối ?! Tại g.i.ế.c cả tộc của ? Ta hận ngươi! Ta ngươi c.h.ế.t!" Một tiếng thét chói tai, xé lòng xé phổi vang lên, nhức nhối đến độ khiến đầu đau như búa bổ.
"C.h.ế.t , tất cả c.h.ế.t hết !"
"Cha ơi, tại g.i.ế.c con? Tại lấy đầu của con để đá lót đường cho ?... Hahaha, chính là kẻ lòng lang sói, chính là kẻ tàn nhẫn độc ác, chính nhẫn tâm g.i.ế.c con ruột của ! Ta nguyền rủa các c.h.ế.t t.ử tế!"
Những lời lẽ độc địa và trút giận tương tự như thế ngừng quanh quẩn bên tai nhóm Vân Tranh, khiến tâm cảnh của họ ít nhiều cũng d.a.o động.
Sắc mặt nhóm Vân Tranh khẽ biến, đây xem là một đòn công kích tinh thần!
Những âm thanh mang theo oán hận và căm thù tột độ, ngừng rót tai họ, thậm chí còn khiến họ nảy sinh một tia ý nghĩ tự sát.
--------------------