Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1488
Cập nhật lúc: 2025-12-08 16:19:13
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộ Dận dứt lời, liền lập tức vác Ôn Bạch lên vai, đoạn : "Chúng mau thôi!"
Mọi gật gật đầu, nhanh như chớp rời khỏi nơi .
Chẳng bao lâu , vài bóng hiện tại nơi , bọn họ đưa mắt cảnh tượng mắt, con ngươi bất giác khẽ co rụt .
Quả ngoài dự liệu, nơi đây chính là đích đến của trận thú triều bạo động.
Một vị lão giả trong họ cúi , nhặt lên một tấm lệnh bài từ trong vũng máu, ánh mắt hạ xuống liếc , chỉ thấy đó điêu khắc đồ đằng của ma hồ, cùng với mấy chữ lớn hiện rõ mồn một: Xích Nguyệt Ma.
Ánh mắt lão giả chợt sâu , "Tộc Xích Nguyệt Ma..."
…
Mà lúc , nhóm Vân Tranh vẫn ngừng lướt , nhanh chóng rời xa.
Vân Tranh lấy Quái Toán Ngọc Bút để xác định phương hướng, cả nhóm liền nhằm thẳng phía U Minh Bí Cảnh mà , khí tức bám riết theo dường như biến mất.
Sắc trời cũng dần dần tối sầm .
Bọn họ dường như đến một chốn hoang vu hẻo lánh, chẳng thấy bóng dáng một ma tộc nào.
Vân Tranh ngước mắt sắc trời, đoạn lên tiếng đề nghị: "Trời tối , chúng tạm thời nghỉ chân ở đây một lát ."
"Được." Mọi chẳng ai ý kiến gì.
Bọn họ đầu tiên cẩn trọng dò xét cảnh xung quanh một lượt, đó mới yên tâm tìm một nơi tương đối bằng phẳng để dừng chân.
Màn đêm ở Ma giới, tăm tối lạ thường.
Mấy Mạc Tinh loanh quanh nhặt nhạnh một ít củi khô về nhóm lửa, ánh lửa le lói mới miễn cưỡng soi sáng bốn bề.
Còn Ôn Bạch trói chặt như một cái bánh chưng, quẳng ở một góc xa đống lửa, chỉ thấy gương mặt vốn thanh tú của nhuốm một tầng màu tím nhàn nhạt, đôi môi càng thâm sì.
Vừa trúng độc sâu.
Ước chừng một canh giờ , Ôn Bạch dần dần ý thức, nhạy bén cảm nhận cơ thể đang vấn đề, tê dại rã rời, thêm cảm giác hô hấp vô cùng khó khăn, ma lực trong dường như cạn kiệt sạch sành sanh, cách nào vận dụng .
Hắn còn ngửi thấy một mùi thịt nướng thơm lừng.
"Ưm..." Ôn Bạch đau đớn rên khẽ một tiếng, khó nhọc mở mí mắt nặng trĩu, cảnh vật mắt chút nhòe , dần dần, hiện rõ nét.
Chỉ thấy mấy Tu Thần Giả của Nhân Tộc đang quây quần bên đống lửa, mấy chiếc ghế đẩu nhỏ trông vẻ sơ sài, bọn họ đang nướng thịt.
Thỉnh thoảng họ cất tiếng chuyện.
Ôn Bạch chẳng thể thấy bất cứ âm thanh nào.
Hẳn là bọn họ bố trí kết giới.
Ôn Bạch nhận thức rõ ràng tình cảnh của lúc , cố gắng giãy giụa thoát khỏi dây thừng, nhưng cơ thể mềm nhũn chút sức lực, căn bản thể nào thoát .
Một tia lạnh lẽo lóe lên trong đáy mắt , ngờ mấy tên Tu Thần Giả của Nhân Tộc bắt trói.
Rốt cuộc bọn họ mục đích gì?
Ngay lúc đó, mấy Vân Tranh đang bên đống lửa lập tức phát giác Ôn Bạch tỉnh, bèn đưa mắt một cái.
Yến Trầm mỉm ôn hòa, "Hắn tỉnh , thể tiến hành sưu hồn ."
"Trầm ca, nụ của trông đáng sợ quá." Mộ Dận bất giác rùng một cái.
Sắc mặt Yến Trầm vẫn hề đổi, giơ tay xoay xoay giàn thịt nướng, đoạn thản nhiên hỏi: "Còn ăn thịt nướng nữa ?"
Mộ Dận chớp chớp mắt, "Có bỏ độc ạ?"
Yến Trầm , liền lấy một chiếc bình ngọc từ trong gian trữ vật, bật nắp bình, rắc một ít thứ bột lạ lên miếng thịt nướng vàng ươm.
Bấy giờ Yến Trầm mới ngước mắt Mộ Dận, "Ngươi thì sẽ ."
"Đừng mà!" Thân hình Mộ Dận cứng đờ, đáp nhanh như chớp, gương mặt tuấn tú mếu máo van nài: "Trầm ca, đừng cho uống t.h.u.ố.c xổ với bột gây ngứa nữa nhé!"
Yến Trầm gật đầu, "Ừ, cho nên đây là bột gia vị."
Vân Vũ
Mộ Dận lúc mới thở phào một nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1488.html.]
"Ha ha ha..." Mọi đều nhịn mà bật thành tiếng.
Vân Tranh dở dở , nàng dậy, với : "Ta sưu hồn đây."
Nam Cung Thanh Thanh cũng dậy, yên tâm mà dặn dò: "Ngươi cẩn thận một chút, thực lực của là Ma Giả, tinh thần lực tuy phong bế, nhưng khó mà đảm bảo còn át chủ bài hậu chiêu nào khác."
Vân Tranh , bèn khẽ gật đầu.
"Ta chừng mực mà."
Nam Cung Thanh Thanh lòng yên, bèn cùng Vân Tranh bước đến mặt Ôn Bạch. Những bạn đồng hành khác thấy cũng lượt tiến gần, chỉ riêng Yến Trầm là ngoại lệ.
Bởi vì còn để mắt trông chừng lửa nướng thịt.
Sắc mặt Ôn Bạch tệ vô cùng, dù ngã sõng soài mặt đất nhưng vẫn ngẩng cao đầu, ánh mắt găm chặt họ: "Các ngươi ý đồ gì?"
Vân Tranh khom xuống, ánh mắt lạnh lùng của nàng thẳng .
"Bọn ý đồ gì, ngươi sẽ sớm thôi."
Dứt lời, Vân Tranh liền giơ tay, hờ hững đặt đỉnh đầu Thiên Linh Cái của , một luồng sức mạnh bắt đầu ngưng tụ trong lòng bàn tay, chuẩn thi triển thuật Sưu Hồn.
Ôn Bạch thấy thế, ánh mắt khẽ lóe lên một tia sáng, dường như đang mong chờ Vân Tranh tay Sưu Hồn .
Vậy mà, qua hai nhịp thở, Ôn Bạch vẫn cảm nhận luồng sức mạnh Sưu Hồn ập tới.
Trong lòng Ôn Bạch dấy lên một nỗi nghi hoặc, ngước mắt về phía Vân Tranh, bắt gặp đôi phượng mâu đen láy sâu thẳm tựa như thấu tận tâm can khác của nàng, khiến tim khẽ run lên.
Cảm giác giống hệt như thể mưu kế của vạch trần.
Vân Tranh chẳng chẳng rằng, chậm rãi thẳng dậy.
"Cứ giữ hai ngày ."
Nói xong, Vân Tranh cùng nhóm bằng hữu trở về chỗ cũ.
Còn Ôn Bạch bỏ một , ánh mắt chợt trở nên sâu thẳm hơn vài phần.
Tu Thần Giả của Nhân tộc cả thuật Sưu Hồn, nhưng nàng hề thi triển, lẽ nào thấu tâm cơ ẩn giấu của ?
Hồn phách của Lão Tổ bảo vệ, nếu nàng dám Sưu Hồn , phân của Lão Tổ chắc chắn sẽ xuất hiện, và khi đó, nàng nhất định sẽ gánh chịu nỗi đau đớn từ sự phản phệ gần như hủy diệt. Đến lúc , Lão Tổ sẽ tình cảnh của bây giờ và chắc chắn sẽ đến cứu !
Thế nhưng…
Suy tính của , dường như thiếu nữ Nhân tộc thấu .
Một nét u ám lướt qua đáy mắt Ôn Bạch, nhanh chóng tìm cách thoát . may mắn là thiếu nữ Nhân tộc sẽ giữ hai ngày, điều đó nghĩa là bọn họ tạm thời sẽ g.i.ế.c .
Chắc chắn bọn họ thứ gì đó hoặc lợi lộc gì đó từ .
Trong hai ngày , sẽ giả vờ phục tùng, khiến bọn họ lơi là cảnh giác, chỉ như mới cơ hội thoát .
Nghĩ đến đây, nhanh chóng cảm nhận tình trạng cơ thể , âm thầm vận chuyển một bộ tâm pháp truyền thừa, cố gắng đẩy kịch độc trong ngoài.
…
Mộ Dận đặt m.ô.n.g phịch xuống chiếc ghế đẩu, nghiêng đầu Vân Tranh, khó hiểu hỏi: "A Tranh, ngươi dừng thuật Sưu Hồn? Có cảm thấy gì đó ?"
"Thuật Sưu Hồn thể dùng ."
Vân Tranh đáp: "Ta sơ suất một điểm. Hắn gọi là ‘Thiếu Quân’, địa vị ở Ma giới chắc hẳn thấp, cho nên thể một đạo phân của cường giả bảo vệ. Nếu Sưu Hồn , thể sẽ phản phệ, hơn nữa còn đẩy chúng tình thế nguy hiểm."
Ánh mắt Vân Tranh trở nên sắc bén. Nếu vì Ôn Bạch Thiếu Quân vẻ mặt bình tĩnh đến lạ thường như , e rằng nàng cũng thể cảnh giác kịp thời.
Nàng vẫn là quá khinh địch .
Mạc Tinh gật đầu tán thành: "A Vân sai, những t.ử quan trọng của các gia tộc Nhân tộc hầu như đều cường giả bảo vệ, Ma tộc chắc cũng ngoại lệ."
Mộ Dận hau háu miếng thịt nướng giá, thèm đến mức nuốt nước bọt ừng ực. "Ôn Bạch Thiếu Quân cứ để sang một bên , chúng ăn thịt nướng ! Thịt nướng của Trầm ca quả thực thơm nức mũi, ngoài giòn trong mềm, thôi thấy ngon chảy nước miếng ."
Vân Tranh chợt mỉm : "Thịt nướng của Lan ca nhà ngươi cũng tệ ."
Sắc mặt Phong Hành Lan cứng : "...Cũng tàm tạm."
--------------------