Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1503
Cập nhật lúc: 2025-12-08 16:19:28
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Được." Xích Vĩ trưởng lão chỉ đành nghiến răng đáp ứng.
Ánh mắt Vân Tranh thoáng lướt qua một tia ảm đạm, nàng khẽ mỉm , cất giọng khoan thai: “Vậy thì phiền Xích Vĩ trưởng lão dẫn chúng đến Địa Hạ Ám Thành .”
…
Cứ như , Vân Tranh và những đồng bạn liền theo lưng Xích Vĩ trưởng lão, cùng tiến về Địa Hạ Ám Thành. Phía họ còn một đội Xích Nguyệt Ma Quân, thể là thanh thế vô cùng lừng lẫy.
Suốt chặng đường, các ma tộc ở Xích Nguyệt Ma Đô đều lộ vẻ mặt kinh ngạc chấn động.
Mấy Nhân tộc xuất hiện nữa ?!
Vị lão giả dẫn đầu chính là Xích Vĩ trưởng lão của Xích Nguyệt Ma tộc, định dẫn Xích Nguyệt Ma Quân ?
Dần dần, ma tộc đoán điểm đến của họ.
"Bọn họ chắc là đến Địa Hạ Ám Thành!"
"Không thể nào, Xích Nguyệt Vương Phủ thật sự vì hai tu thần giả Nhân tộc mà đối đầu với Địa Hạ Ám Thành ? Chỉ dựa một Xích Vĩ trưởng lão và đội Ma Quân , e rằng cũng thể đoạt hai Nhân tộc từ tay Địa Hạ Ám Thành !"
" là điên mà! Xích Nguyệt Vương Phủ hành sự như , thật sự nghĩ đến hậu quả ?"
"Mấy Nhân tộc rốt cuộc là ai ?"
Bấy giờ, các ma tộc càng thêm tò mò về phận của nhóm Vân Tranh.
Vân Tranh lờ ánh mắt của đám ma tộc xung quanh, lên tiếng hỏi: “Xích Vĩ trưởng lão, Địa Hạ Ám Thành ở ?”
Xích Vĩ trưởng lão giận mà vẫn toát vẻ uy nghiêm, đáp: “Các ngươi cứ theo là , cần gì hỏi nhiều như ?”
Vân Tranh chẳng hề khí thế của dọa sợ, nhưng để thể thuận lợi đến Địa Hạ Ám Thành, nàng vẫn lên tiếng xoa dịu: “Trưởng lão dạy .”
"Hừ." Xích Vĩ trưởng lão lạnh một tiếng, trong lòng chẳng lấy nửa phần thiện cảm với nhóm Vân Tranh. Nếu Thiếu Quân che chở, thật sự đem tất cả bọn họ bán đến Địa Hạ Ám Thành.
Nghĩ đến Đặng Mãnh ở Địa Hạ Ám Thành, lồng n.g.ự.c Xích Vĩ trưởng lão nhói lên một cái.
Hắn thầm thở dài một trong lòng.
Đặng Mãnh hành sự quỷ dị, nay hề việc theo khuôn phép lẽ thường, ở Địa Hạ Ám Thành thể là kẻ vô pháp vô thiên. Bây giờ chỉ mong Đặng Mãnh thể nể mặt Xích Nguyệt Vương Phủ một phen, mà thả hai Nhân tộc .
Trong lúc Xích Vĩ trưởng lão đang sầu lo phiền muộn, thì những đồng bạn càng thêm lo lắng bất an.
Chung Ly Vô Uyên nay vốn luôn điềm tĩnh và khắc kỷ, mà giờ đây, gương mặt liên tục lộ vẻ lo âu, trong lòng rối như tơ vò.
Vân Tranh nhận sự nóng nảy bất an của Chung Ly Vô Uyên, bèn lập tức truyền âm cho : “Chung Ly, hãy điều chỉnh khí tức, chữa lành vết thương của . Chúng lẽ sắp trải qua một trận chiến cam go đấy!”
"Được." Chung Ly Vô Uyên mím chặt đôi môi.
Vân Tranh ngước mắt về phía , đáy mắt nàng lóe lên một tia lạnh lẽo sâu thẳm.
Đặng Mãnh…
Chẳng mấy chốc, đoàn của họ đến Truyền Tống Các Lâu của Xích Nguyệt Ma Đô. Tòa các lâu trông vẻ đơn sơ mộc mạc, nhưng bên trong ẩn chứa huyền cơ.
Bởi lẽ, tòa Truyền Tống Các Lâu thể dịch chuyển ma tộc đến tất cả các Truyền Tống Các Lâu cố định trong Ma Vực khu thứ tư, và dĩ nhiên, trong đó cũng bao gồm cả Địa Hạ Ám Thành.
Trước khi bước pháp trận dịch chuyển, Xích Vĩ trưởng lão chắp tay lưng, ánh mắt trĩu nặng chằm chằm nhóm Vân Tranh, cất giọng cảnh cáo: “Sau khi Địa Hạ Ám Thành, các ngươi luôn sát bên cạnh bản trưởng lão. Không lệnh của bản trưởng lão thì chuyện thừa thãi! Đừng xía chuyện của khác, càng gây chuyện thị phi, nếu , các ngươi bắt, g.i.ế.c, thì đó cũng là mệnh của các ngươi.”
"Lại đây, đeo mấy cái vòng tay nô lệ ."
Xích Vĩ trưởng lão gọi năm chiếc vòng tay màu đỏ thẫm, vòng khắc ba chữ lớn: ‘Xích Nguyệt Nô’.
Thấy bọn họ vẻ chần chừ, Xích Vĩ trưởng lão liền khẩy một tiếng đầy giễu cợt: “Sao thế? Các ngươi đeo chiếc vòng tay dấu hiệu nhận phận ? Nếu đeo, thì các ngươi đến chín phần khả năng sẽ bỏ mạng ở trong đó đấy.”
Vân Tranh giơ tay nhận lấy, nhanh chóng đeo cổ tay.
Những đồng bạn thấy cũng lượt đeo .
Bấy giờ Xích Vĩ trưởng lão mới thu hồi ánh mắt, lệnh cho thị vệ của Truyền Tống Các Lâu mở pháp trận dịch chuyển.
Ngay đó, tất cả bọn họ cùng bước bên trong pháp trận dịch chuyển.
Truyền tống pháp trận ngưng tụ từ ma lực, vì khi mấy Vân Tranh bước , họ lập tức cảm nhận một áp lực mạnh gấp nhiều , khiến thể thoáng chút khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1503.html.]
Trái , đám Ma tộc chẳng hề hấn gì, tất cả vẫn bình thường như .
…
Một lát , truyền tống pháp trận cuối cùng cũng ngừng .
Và họ cũng đặt chân đến tòa địa hạ ám thành trong truyền thuyết.
Ma khí nơi đây càng thêm đậm đặc.
Vân Tranh ngẩng đầu quanh, đập mắt nàng là một tòa thành trì màu đen sẫm. Dường như vì xây dựng lòng đất nên nơi trông vô cùng tối tăm, một chút ánh sáng, chỉ những ngọn t.ử sắc tinh đăng leo lét soi rọi khắp bốn phía.
Bên trong địa hạ ám thành vô Ma tộc thuộc các chủng tộc khác .
Nơi đây là chốn cuồng hoan của Ma tộc, cũng là nơi chúng giải phóng bản tính của .
Vân Tranh đưa mắt qua thấy mấy cặp nam nữ Ma tộc đang chuyện nam nữ ngay giữa chốn đông . Trông chúng chẳng chút liêm sỉ nào, thể trần trụi buông thả, miệng còn ngừng gào thét điên cuồng.
Mộ Dận thấy cảnh , ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét, vội vàng đưa tay lên che mắt Vân Tranh : “A Tranh, ngươi đừng , ghê tởm quá!”
“Ghê tởm?” Xích Vĩ trưởng lão , bỗng khẩy một tiếng đầy ẩn ý: “Đây là đám Ma tộc hạ đẳng, kiềm chế nổi d.ụ.c vọng của . Chúng dám đối diện thẳng với ham bản , gì mà ghê tởm?”
“Ngươi đây là ngụy biện.” Mạc Tinh sa sầm mặt: “Không kiềm chế d.ụ.c vọng của thì gì ghê tởm, nhưng chuyện đó giữa chốn đông thì chính là ghê tởm.”
Xích Vĩ trưởng lão thế, lười biếng chẳng buồn tranh cãi với bọn họ.
Hắn chỉ lạnh lùng : “Đi thôi, chẳng các ngươi cứu hai tên Nhân tộc ? Nếu sớm một chút, bọn chúng cũng sẽ giống như đám Ma tộc hạ đẳng ‘ghê tởm’ , chuyện âm dương giao hợp ngay mắt bàn dân thiên hạ!”
Lời của Xích Vĩ trưởng lão rõ ràng là cố tình đ.â.m chỗ đau của bọn họ.
Bàn tay giấu lớp áo bào của Chung Ly Vô Uyên đột nhiên siết chặt , trong ánh mắt là sát khí và sự nôn nóng tài nào che giấu nổi.
Yến Trầm nhận cảm xúc của , liền đưa tay nắm lấy cánh tay , vỗ về: “Bình tĩnh .”
Sắc mặt Chung Ly Vô Uyên căng cứng, đáy mắt hằn lên một tia đỏ ngầu.
Nụ của Vân Tranh chẳng hề lan đến đáy mắt: “Vậy Xích Vĩ trưởng lão, chúng thôi. Ta tin rằng ngài thể cứu hai đồng bạn của chúng từ tay tên ma giả Đặng Mãnh đó.”
Vân Vũ
Xích Vĩ trưởng lão khinh khỉnh hừ một tiếng: “Đừng tâng bốc bản trưởng lão, bản trưởng lão chỉ thể cố gắng hết sức mà thôi.”
Nói , Xích Vĩ trưởng lão sải bước lớn về phía .
Ánh mắt Vân Tranh trầm xuống, dù thế nào nữa, nàng cũng cứu cho bằng Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi và Lan.
Ngay lập tức, mấy bọn họ cùng đội Xích Nguyệt Ma Quân cũng vội vã theo .
Đoàn của họ lập tức thu hút sự chú ý của đám Ma tộc trong địa hạ ám thành.
Có một Ma tộc nheo mắt : “Xích Nguyệt Ma tộc? Còn mang theo cả một đội ma quân, huy động lực lượng rầm rộ như , bọn chúng định gì đây?”
“Ha ha ha, thủ hạ của Đặng Tam Gia , Đặng Tam Gia bắt hai tên Nhân tộc ở Xích Nguyệt Ma Đô, tối nay sẽ đem bán đấu giá!”
“Nhân tộc do chính Đặng Tam Gia bắt á? Vậy thì thú vị đây. Nhân tộc mà lọt mắt xanh của Đặng Tam Gia, hoặc là dung mạo bất phàm, thích hợp đỉnh lô tu luyện, hoặc là thực lực phi thường, thích hợp nô lệ.”
“Lạ thật đấy, Xích Vĩ trưởng lão của Xích Nguyệt Ma tộc dẫn ma quân đến thì thôi , tại còn dắt theo mấy tên Nhân tộc nữa?”
“Công nhận một điều, mấy tên Nhân tộc trông ưa thật! Lẽ nào Xích Vĩ trưởng lão cũng đem bọn chúng đến để bán đấu giá? Nếu thì buổi đấu giá tối nay càng thêm thú vị ! Vì còn , Trọng Nhị Gia bắt một cá từ ngoài Đông Vực, tối nay cũng sẽ đem bán đấu giá.”
Khi đến ba chữ ‘ngoài Đông Vực’, Vân Tranh khựng trong giây lát.
Nàng và các đồng bạn chính là đến từ ngoài Đông Vực, còn về cá...
Nàng chỉ từng gặp ở Thánh Khư mà thôi.
Lúc , một Ma tộc khác hào hứng : “Ta , , Trọng Nhị Gia bắt là một nam nhân ngư!”
Nam nhân ngư?
Nghe đến đây, trong đầu Vân Tranh bỗng nảy một suy nghĩ hoang đường, liên tưởng đến một quen.
“Không lẽ nào là Đông Phương Cảnh Ngọc bắt chứ?!” Sắc mặt Mộ Dận chấn động.
--------------------