Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1507

Cập nhật lúc: 2025-12-09 17:01:42
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vân Tranh đảo mắt khắp bốn phía, chẳng hề phát hiện bóng dáng của nam mỹ nhân ngư trong lời đồn, kẻ Trọng Nhị Gia của Ám Thành lòng đất bắt về từ bên ngoài Đông Vực.

 

Nàng thu hồi tầm mắt, hướng về phía chiếc lồng giam đang nhốt Nam Cung Thanh Thanh và Phong Hành Lan, bên lồng giam phủ một tầng phong ấn. Dù kịp chạm đến, nàng cảm nhận sức mạnh kinh tỏa từ lớp phong ấn .

 

Nàng truyền âm hỏi Thập Tam Tổ: “Nếu phá giải phong ấn lồng giam, kinh động đến ma tộc cường giả đang tọa trấn ở một nơi nào đó tầng sáu, ngươi mấy phần nắm chắc?”

 

Thập Tam Tổ: “Bát thành.”

 

Nghe , trong đáy mắt Vân Tranh ánh lên một vệt lấp lánh, Bát thành nắm chắc cao . Chỉ cần phá giải kết giới phong ấn của lồng giam, nàng thể ngay lập tức đưa Thanh Thanh Mỹ Nhân Nhi và Lan Phượng Tinh gian, như , khả năng trốn thoát khỏi nơi sẽ tăng lên gấp bội.

 

Kế hoạch thứ hai để giải cứu hai Thanh Thanh, tuy tỷ lệ thành công cũng cao, nhưng nàng thể đoán chắc vị Xích Vĩ trưởng lão thật sự sẽ dốc lực để đấu giá . Nếu trong lúc đấu giá, đột nhiên xảy sự cố ngoài ý , để cho ma tộc khác trả giá cao hơn mà đoạt hai Thanh Thanh, thì tình cảnh của hai họ sẽ càng thêm hiểm nguy.

 

“A Tổ, cho mượn sức mạnh.” Ánh mắt Vân Tranh trĩu nặng, nàng truyền âm cho Thập Tam Tổ.

 

Ngay lúc Vân Tranh đang Ngưng tụ sức mạnh, chuẩn phá vỡ kết giới của lồng giam thì…

 

“Tỷ tỷ, cứu chúng con với…” một giọng nữ nhi non nớt khô khốc vang lên.

 

“Tỷ tỷ…”

 

“Cầu xin tỷ, cứu chúng con!”

 

“Đừng bỏ rơi chúng con, hãy để chúng con rời khỏi cái địa ngục ma quỷ …”

Vân Vũ

 

“Tỷ tỷ!”

 

Những tiếng kêu cứu cuồng loạn bất chợt vang lên, trong khoảnh khắc khiến một bộ phận nô lệ nhân tộc lấy chút tỉnh táo, gương mặt họ vẫn trơ vẻ c.h.ế.t chóc, ánh mắt m.ô.n.g lung trống rỗng quanh.

 

Nàng phát hiện ?

 

Thần sắc Vân Tranh kinh biến, nàng xoay , theo tiếng gọi mà sang, chỉ thấy một bé gái phủ đầy vết m.á.u dơ bẩn, đang bò lết mặt đất, khó nhọc trườn về phía . Tứ chi của cô bé vặn vẹo đến biến dạng, còn mềm oặt, một cảnh tượng khiến mà tim run lên từng hồi.

 

Cô bé khó khăn ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy sâu thẳm đang Vân Tranh chớp, đôi môi khô nứt khẽ mấp máy.

 

“Tỷ tỷ, cứu con! Cứu chúng con!”

 

Giọng cô bé khản đặc, xen lẫn tiếng nức nở.

 

Thế nhưng, gương mặt bẩn thỉu của cô bé dường như lấy một gợn cảm xúc, trông bình tĩnh đến đáng sợ, nhưng tiếng kêu cứu của cô bé trái ngược với thần thái và cảm xúc .

 

Thần sắc Vân Tranh sững .

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một luồng uy áp vô hình hùng mạnh ập tới.

 

Tựa như ngọn Thái Sơn đè nặng đỉnh đầu, áp bức đến mức khiến thở nổi.

 

Không , kinh động đến vị ma tộc cường đại đang trấn thủ tầng sáu!

 

“A Mẫu, chúng mau rời !” Giọng của Thập Tam Tổ vang lên trong thức hải của nàng.

 

Vân Tranh đầu Nam Cung Thanh Thanh và Phong Hành Lan vẫn đang hôn mê, ánh mắt do dự trong thoáng chốc. Ngay khi nàng chuẩn chạy trốn, giọng của cô bé , tựa như tiếng kêu cứu của một con thú non lúc cận kề cái c.h.ế.t, một nữa vọng tới.

 

“Tỷ tỷ, đừng bỏ rơi chúng con!”

 

“Tỷ tỷ, chúng con đau đớn quá, tỷ g.i.ế.c chúng con !”

 

Ánh mắt Vân Tranh Trầm xuống, nàng đột ngột quét mắt về phía cô bé .

 

Ánh mắt nghiêm nghị của nàng, trong phút chốc trấn trụ cô bé, khiến cô bé nhất thời thốt nên lời.

 

Lúc , một tiếng quát giận dữ long trời lở đất vang lên.

 

“Kẻ nào cả gan tự tiện xông Nô Lệ Các?!”

 

Luồng uy áp hùng mạnh cuồn cuộn nghiền ép tới, trong khoảnh khắc phá tan lá ẩn phù của Vân Tranh, khiến hình nàng hiển lộ mắt . Vân Tranh quyết đoán ngay tức thì, gọi một tiếng.

 

“A Tổ!”

 

Tiếng dứt, sức mạnh trong cơ thể Vân Tranh tăng vọt, một luồng thú lực khổng lồ từ bên trong thể nàng bùng nổ ngoài.

 

Ầm ầm ầm…

 

Vân Tranh lập tức giơ tay tung một chưởng về phía .

 

Bùng!

 

Một tiếng nổ vang lên, tức thì phá vỡ một phần kết giới phong ấn của lồng giam.

 

Ánh mắt nàng lạnh lẽo, gã đàn ông ma tộc tên Tỉnh Phụng đột ngột xuất hiện. Gã đàn ông cao gầy, lưng gù, đôi đồng t.ử màu tím của đang ghim chặt Vân Tranh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1507.html.]

 

“Ngươi là ai?”

 

Vân Tranh lặng im đáp.

 

Tỉnh Phụng một cách khinh miệt, "Không cũng chẳng , bởi kẻ tự tiện xông Nô Lệ Các, chỉ một con đường c.h.ế.t! Ta hà cớ gì ngươi là ai?"

 

Dứt lời, liền lao về phía Vân Tranh mà tấn công, luồng ma lực kinh hoàng dường như ngưng tụ thành thực thể, khiến những chiếc lồng giam bốn phía cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội.

 

Vân Tranh lách , trực diện nghênh chiến Tỉnh Phụng.

 

Nàng nhấc tay tung một chưởng, thú lực viễn cổ hùng hậu tức thì cuộn trào ngoài.

 

Hai luồng chưởng lực va , tức thì tạo một tiếng nổ kinh thiên động địa.

 

Rầm!

 

Toàn bộ tầng sáu đ.á.n.h cho tan hoang!

 

Phần lớn phong ấn các lồng giam đều phá vỡ, những chiếc lồng sắt lăn lông lốc, một vài Tu Thần Giả của Nhân tộc giam cầm bên trong cũng theo đó mà ngã nhào ngoài.

 

Cũng chính vì lẽ đó, bộ Ma tộc trong lầu đấu giá lập tức kinh động, vẻ mặt ai nấy đều sững sờ, kinh hãi thốt lên: "Trên đó xảy chuyện gì?!"

 

Ngay khoảnh khắc , đám thị vệ Ma tộc của lầu đấu giá đồng loạt xuất động.

 

Ngay cả Đặng Mãnh đang trong phòng bao ở tầng năm cũng bật dậy ngay tức khắc, ánh mắt trở nên âm u, vội vã lao lên tầng sáu.

 

Mà lúc , Vân Tranh thu chưởng , lùi một cách xa.

 

Thời gian cấp bách, Vân Tranh dùng tinh thần lực truyền tin cho Yến Trầm một câu, "Mau rút lui, đưa của Xích Nguyệt Ma tộc rời khỏi nơi ."

 

Vân Tranh truyền tin xong, khóe mắt nàng liếc thấy chiếc lồng giam đang nhốt Nam Cung Thanh Thanh và Phong Hành Lan, ánh mắt nàng khẽ nheo trong một thoáng.

 

Nàng chút do dự tung một chưởng về phía Tỉnh Phụng.

 

"Long Diễm Chưởng!"

 

Một ngọn hắc diễm tức thì bổ nhào về phía Tỉnh Phụng, ngọn lửa đen tựa như một con Mặc sắc Cự Long bá đạo, hiểm nguy, sâu lường , cuồn cuộn cuốn theo khí thế kinh hoàng.

 

Ầm!

 

Vân Tranh nhanh như chớp lướt đến vị trí của Nam Cung Thanh Thanh và Phong Hành Lan, năm ngón tay siết thành quyền, một quyền đ.ấ.m nát kết giới phong ấn, ‘rầm’ một tiếng, đó hai tay tóm lấy cánh tay của hai họ.

 

Khoảnh khắc tiếp theo, hai họ nhanh chóng biến mất tại chỗ.

 

Cả hai Vân Tranh đưa gian Phượng Tinh.

 

Ngay lúc , Tỉnh Phụng cũng phá tan chiêu thức Long Diễm Chưởng của Vân Tranh, mà Đặng Mãnh cùng một đám đông thị vệ Ma tộc cũng chạy tới nơi.

 

Lớp lớp vòng vây siết chặt lấy Vân Tranh.

 

Tầng sáu là một bãi chiến trường tan hoang, màu m.á.u đỏ tươi đập mắt đến kinh , vô lồng giam gần như phá vỡ, nhưng phần lớn nô lệ Nhân tộc căn bản còn sức lực để chạy trốn.

 

Đặng Mãnh thấy cảnh tượng , hai mắt như nứt , trầm giọng gầm lên: "Thứ ch.ó má to gan, dám phá hủy Nô Lệ Các của Địa Hạ Ám Thành !"

 

Phần lớn nô lệ Nhân tộc mất hết tay chân, tu vi cũng phế bỏ, khi thấy Vân Tranh, họ dường như thấy hy vọng, nhưng điều họ cầu xin cứu, mà là cầu c.h.ế.t, "...G.i.ế.c... chúng ! Cầu... cầu ngươi, hãy g.i.ế.c chúng !"

 

Họ thà c.h.ế.t, chứ sống lay lắt ở cái chốn quỷ quái .

 

Huống hồ, họ chẳng còn hy vọng gì để sống sót, bộ dạng của họ bây giờ, , quỷ quỷ!

 

Được thấy ánh mặt trời nữa, đối với họ, lẽ là một sự giày vò còn sâu sắc hơn.

 

Tuy nhiên, vẫn một bộ phận nô lệ Nhân tộc đang khổ sở cầu cứu, họ sống!

 

Vân Tranh cúi đầu lướt mắt qua bọn họ, ánh mắt nàng dừng cô bé trong giây lát.

 

Tỉnh Phụng nheo mắt chằm chằm Vân Tranh, quả quyết : "Ngươi là Nhân tộc!"

 

Ma khí Vân Tranh nhạt , đó là linh lực đang hừng hực dâng trào.

 

Vẻ mặt nàng chút sợ hãi, khẽ một tiếng, "Ta là Nhân tộc, tên là Phong Vân Giả. Sau các ngươi hẳn sẽ nhớ là ai, bởi vì ..."

 

"Sẽ phá hủy bộ tòa lầu đấu giá ."

 

Cái nơi rác rưởi tựa như địa ngục ác quỷ , vốn nên tồn tại.

 

--------------------

 

 

Loading...