Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1585: Tây Dã Duy Dung
Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:10:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộ Dận cả kinh, vội đưa tay lên sờ sờ khóe miệng , phát hiện chẳng gì cả.
Hắn căn bản là hề chảy nước miếng!
Mộ Dận tức tối trừng mắt Úc Thu, "Thu ca! Ta chảy nước miếng chỗ nào chứ?!"
"Ta nhầm ." Úc Thu nhẹ bẫng đáp một câu.
Mộ Dận tức điên lên: "!!!"
Lúc , Chử Minh Lỗi triệu hồi một chiếc tiểu linh chu vô cùng xa hoa, linh chu lơ lửng tầng mây, phất tay một cái, "Xin mời, chư vị."
Mấy Vân Tranh gật đầu đáp , đó tung đáp xuống boong linh chu, đợi khi đông đủ, linh chu liền bắt đầu lướt .
Càng tiến gần ba tòa đảo, càng phát hiện chúng cách xa, hơn nữa, mỗi đảo những với trang phục khác biệt đang canh giữ.
Mà trong lúc Chử Minh Lỗi dẫn đoàn Vân Tranh về Chử gia đảo, cũng thám t.ử của hai gia tộc còn thu tầm mắt.
Tin rằng lâu , nội bộ của Mặc Sĩ gia tộc và Hô Diên gia tộc đều sẽ nhận tin tức.
…
Khoảng một khắc , linh chu tới rìa Chử gia đảo, t.ử Chử gia bờ thấy tới là Chử Minh Lỗi, liền lập tức khởi động cơ quan nào đó cột đá cao chót vót.
'Soạt' một tiếng, một chiếc thang trời từ bờ hạ xuống, vặn chạm tới linh chu, đó gắn chặt .
Vân Tranh và Dung Thước đều phát hiện kết giới phòng ngự của Chử gia đảo chút d.a.o động, mà nguồn gốc của sự d.a.o động chính là cơ quan thang trời .
E rằng chỉ qua chiếc thang trời mới thể tiến Chử gia đảo.
Bọn theo Chử Minh Lỗi thuận lợi tiến Chử gia đảo, khi bọn , các t.ử Chử gia xung quanh đều chằm chằm bọn với thần sắc khác , tò mò, đ.á.n.h giá, dò xét, chán ghét, khinh thường…
"Minh Lỗi thiếu gia." Lúc , một t.ử trẻ tuổi hình cao lớn bỗng nhiên lên tiếng, gương mặt phần cay nghiệt, nhưng lúc đối đãi với Chử Minh Lỗi vẫn xem như kính trọng, tiếp: "Mấy vị chính là... thiên tài đồn thổi ầm ĩ mấy ngày nay ?"
Hai chữ 'thiên tài', cố tình nhấn mạnh.
Chử Minh Lỗi nhíu mày một cái, "Thành Văn, vô lễ với khách quý."
Chử Thành Văn , sắc mặt càng thêm vui, nhưng biểu hiện ngoài. Trước đó chuyện của Mặc Sĩ gia tộc và Thiên Xu Tiên Viện, cũng Chủ Thượng ý mời chào mấy đại sư tỷ của Thiên Xu Tiên Viện , hơn nữa còn thể phá lệ đề bạt bọn lên t.ử tam đẳng!
Cấp bậc t.ử của Chử gia tộc chia từ nhất đẳng đến thất đẳng, nhất đẳng là cao nhất, thất đẳng là thấp nhất.
Hừ, , Chử Thành Văn, ở Chử gia hơn ba mươi năm, nỗ lực leo lên như , mới chỉ là t.ử tứ đẳng, mấy kẻ hạ đẳng đến từ Ngũ Châu bọn dựa cái gì mà thể thăng cấp nhanh như ?
Trong lòng chính là khó chịu!
"Minh Lỗi thiếu gia, thách đấu bọn , nếu như bọn thể đơn đấu thắng , sẽ tâm phục khẩu phục, cũng sẽ tâm phục khẩu phục!"
Nói đến đây, Chử Thành Văn dang rộng hai tay, quanh bốn phía trầm giọng hỏi: "Mọi ?"
Sắc mặt các t.ử Chử gia xung quanh chút vi diệu, e dè sự mặt của Minh Lỗi thiếu gia, đồng thời trong lòng chút bất bình.
Chử gia bọn cũng thiếu thiên tài, tại Chủ Thượng mời chào thiên tài từ bên ngoài?
Đây là đang vả mặt bọn ?
Nếu như t.ử của Mặc Sĩ gia tộc và Hô Diên gia tộc , bọn họ nhất định sẽ nhạo.
Cái gọi là kim đ.â.m ai, đó sẽ thấy đau, nhưng bây giờ bao nhiêu cây kim đ.â.m bọn , bọn thể đau ?
"Thành Văn sai!"
"Minh Lỗi thiếu gia, ngài cứ để Thành Văn thách đấu bọn !"
" , chỉ là luận bàn một chút thôi mà, các ngươi sẽ để ý chứ?" Câu cuối cùng là với mấy Vân Tranh.
Sắc mặt Chử Minh Lỗi trầm xuống, "Càn rỡ!"
Uy áp Thần Minh lập tức phóng , hướng về phía đám t.ử Chử Thành Văn, trực tiếp ép bọn lùi mấy bước.
"Khách quý do chính Chủ Thượng điểm danh mời tới, há thể để các ngươi thách đấu là thách đấu, luận bàn là luận bàn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1585-tay-da-duy-dung.html.]
Chử Minh Lỗi sa sầm mặt , toát vẻ uy nghiêm, ánh mắt sắc lẹm của đảo qua một lượt chúng tử, những t.ử hễ chạm ánh của liền sợ hãi cúi gằm đầu, chẳng dám đối diện.
Chử Thành Văn trong lòng bực dọc, nhưng cũng chỉ thể c.ắ.n răng nhịn xuống.
Chử Thành Văn liếc mấy Vân Tranh một cái đầy ghen ghét căm hận.
Vân Vũ
Bốn phía tĩnh lặng như tờ, thể thấy phận và thực lực của Chử Minh Lỗi vẫn đủ sức trấn áp bọn .
Chử Minh Lỗi hướng về phía Vân Tranh : "Đệ t.ử trong tộc chút hành sự bồng bột, mong hãy lượng thứ."
"Không ." Vân Tranh khẽ .
Nàng nhận thấy phẩm tính của Chử Minh Lỗi cũng khá .
Nàng ngước mắt liếc Chử Thành Văn một cái, gương mặt khắc bạc của đối phương đang nhuốm vẻ âm trầm, vẫn còn đang gườm gườm nàng.
Dường như nàng chuyện gì thương thiên hại lý lắm .
Vân Tranh khẽ mỉm với Chử Thành Văn, cất giọng cố tình chọc tức : "Tròng mắt của ngươi sắp lọt cả ngoài kìa."
"Ngươi cái gì?!" Chử Thành Văn giận đến cực điểm, vốn ngứa mắt Vân Tranh, bây giờ càng thêm chướng mắt.
Vân Tranh tỏ vẻ kinh ngạc, "Tiếng , ngươi hiểu ?"
"Tiểu tiện nhân! Ngươi c.h.ế.t!" Chử Thành Văn siết chặt quả đấm, ngay lúc sắp lao đến tấn công Vân Tranh thì Chử Minh Lỗi lóe chặn ngang.
"Chử Thành Văn!" Giọng điệu Chử Minh Lỗi ẩn chứa lời cảnh cáo, sắc mặt rõ ràng phần nổi giận, "Ngươi bất kính với quý khách, lập tức đến Phạt Thưởng Đường lĩnh phạt!"
Chử Thành Văn xong, còn kịp phản ứng, Chử Minh Lỗi dùng thần lực trói , cả 'rầm' một tiếng nện thẳng xuống đất.
Chử Thành Văn giãy giụa, nhưng chẳng thể phá vỡ thần lực đến từ Chử Minh Lỗi.
"Minh Lỗi thiếu gia, vì ngươi thiên vị đám ngoài ? Con tiện nhân đang sỉ nhục , chính là đang sỉ nhục Chử gia chúng ? Một kẻ hạ đẳng mọn mọn từ Ngũ Châu, đáng để Minh Lỗi thiếu gia ngươi che chở như ?" Chử Thành Văn c.ắ.n răng, căm hận .
Lời , sắc mặt của đám t.ử xung quanh đều biến đổi.
Vẻ mặt của chúng t.ử càng lúc càng phức tạp, thậm chí mấy t.ử trong lòng chút bất mãn với Chử Minh Lỗi.
Chử Minh Lỗi cũng tức đến nghẹn họng, nghĩ đến Chử Thành Văn ngu xuẩn đến thế, chọn đúng lúc để gây sự!
Trong đầu Chử Minh Lỗi chợt nghĩ đến một , ánh mắt tối , chắc chắn là do đường Chử Minh Bạch của xúi giục đám t.ử đến đối phó với mấy Vân Tranh.
Người đường Chử Minh Bạch của vốn dĩ thích nhằm , hơn nữa còn bài ngoại.
oái oăm đây là mệnh lệnh của Chủ Thượng, Chử Minh Bạch căn bản thể chống , cho nên chỉ thể dùng thứ thủ đoạn bẩn thỉu để đối phó với và mấy Vân cô nương.
Bởi vì Chử Minh Lỗi , mấy Vân cô nương vẫn đồng ý gia nhập Chử gia...
Chử Minh Lỗi trực tiếp dời ngọn núi lớn 'Chủ Thượng', trầm giọng : "Việc , sẽ bẩm báo sót một chữ cho Chủ Thượng, kết quả , sẽ do Chủ Thượng định đoạt."
Chúng t.ử xong, lập tức phần sợ hãi.
Vẻ oán hận mặt Chử Thành Văn càng sâu hơn.
Chử Minh Lỗi xong, đang định dẫn đoàn Vân Tranh tiến nội thành đảo, nhưng chính lúc , một giọng nam trầm hùng truyền tới.
"Minh Lỗi, xảy chuyện gì ?"
Mọi đưa mắt theo tiếng , chỉ thấy một nam nhân trẻ tuổi vận cẩm bào màu tím nhạt đang bước tới, hình cao lớn, mái tóc của dài đen nhánh, từng lọn tóc bay phất phơ trong gió, trông phiêu dật mà tiêu sái, bên cặp mày kiếm là một đôi mắt ánh ôn nhuận, đuôi mắt điểm vài nếp chân chim, gương mặt trông còn phần tiều tụy và trắng bệch.
Nam nhân trông trạc ba mươi tuổi, toát một khí chất nho nhã, ngạo nghễ khó lòng che giấu.
Chử Minh Lỗi lộ vẻ kinh ngạc, do dự một thoáng cất tiếng gọi.
"Dượng."
Người tới chính là Tây Dã Duy.
--------------------