Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 1590: Lên đường dự yến

Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:10:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Các t.ử Chử gia dùng một phương pháp đặc biệt, từ xa đón lấy tấm bái tay Hô Diên Ngọc Thư, đó dùng tốc độ nhanh nhất đưa về Chử gia.

 

Hồi lâu , Chử gia chủ thượng mới đồng ý cho phép bọn tiến đảo Chử gia.

 

Kết giới mở , đoàn Hô Diên gia tiến đảo Chử gia, ngay đó, bọn các t.ử Chử gia dẫn đường tiến thành trì bên trong đảo.

 

 

Bởi vì cả Mặc Sĩ gia và Hô Diên gia đều cử tới đảo Chử gia, để tiện thể nghênh đón bọn , nên quy mô của bữa tiệc tối hôm nay mở rộng hơn nhiều, nhưng việc canh phòng càng thêm nghiêm ngặt.

 

Thời gian từng chút một trôi , vẻ ngoài bình lặng , phảng phất một dòng chảy ngầm đang cuộn trào, tựa như khúc dạo đầu báo hiệu một trận cuồng phong bão táp sắp ập đến.

 

Mà đoàn Vân Tranh đang ở trong viện ‘Chử Khách’ vẫn hề rằng hai gia tộc khác ở biên giới cũng cử tới.

 

Sẩm tối, đám hạ nhân của Chử gia càng lúc càng bận rộn, khí cũng dần trở nên náo nhiệt hơn.

 

Hai thị nữ Chử Hồng và Chử Lục đặc biệt nhắc nhở đoàn Vân Tranh, bảo bọn chuẩn sẵn sàng để lên đường dự tiệc.

 

Thật thì mấy Vân Tranh cũng chẳng gì cần chuẩn .

 

Bên trong khách phòng, Vân Tranh mới dậy, đúng lúc chuẩn lên đường thì Dung Thước nhẹ nhàng giữ vai , nàng bèn sang với vẻ mặt đầy hoài nghi, khó hiểu cất lời: "Sao ?"

Vân Vũ

 

Một tay còn của Dung Thước đang giấu lưng, vẻ mặt đôi chút mất tự nhiên, nàng hỏi , mới đưa tay mặt nàng. Trong lòng bàn tay là một cây trâm bạch ngọc vô cùng tinh xảo trang nhã, họa tiết mây trời điêu khắc đó trông sống động như thật.

 

"Đây là..."

 

Chẳng đợi Vân Tranh hết lời, giơ tay lên, dịu dàng cài cây trâm bạch ngọc lên mái tóc mềm mại của nàng, còn cẩn thận điều chỉnh góc độ một chút.

 

"Tặng cho ?" Nụ kinh ngạc vui mừng bất chợt hiện lên gương mặt Vân Tranh.

 

"Ừm, lắm."

 

"Thật ?" Nàng xoay bước tới tấm gương đồng soi thử, quả nhiên cây trâm bạch ngọc vô cùng, nàng còn trông thấy một chữ cổ nho nhỏ khắc đó.

 

—— Vân.

 

Nàng vốn mấy thích cài trâm trang sức tóc, vì những thứ đó sẽ gây đôi chút vướng víu khi chiến đấu, nhưng nếu là do A Thước tặng, thì trong lòng nàng ngập tràn niềm vui sướng.

 

Vân Tranh đầu , mỉm hỏi một câu: "Là do chính tay ngươi ?"

 

"Ừm, thích ?" Cổ họng Dung Thước chợt nghẹn , đôi mắt sâu thẳm của dán chặt bóng hình Vân Tranh.

 

"Ta thích lắm."

 

Vân Tranh đáp lời mà hề do dự chút nào, lòng nàng lúc đang vui phơi phới, nên cũng hề để ý thấy vẻ mặt như trút gánh nặng của Dung Thước.

 

Sau khi ngắm nghía thỏa thích, khóe mắt nàng chợt liếc thấy chiếc mặt nạ vàng kim mà sắp đeo đang đặt bàn, nàng bèn bước tới cầm nó lên.

 

"Lại đây, để đeo giúp ngươi."

 

Dung Thước mím môi khẽ, cúi xuống.

 

Thấy thế, tim Vân Tranh bỗng chốc đập lỡ một nhịp, nàng thầm nghĩ trong lòng: là yêu nghiệt mê hoặc lòng mà!

 

Chút nữa là giữ .

 

 

Sau khi đoàn Vân Tranh chuẩn xong xuôi, liền theo chân hai Chử Hồng và Chử Lục tiến đến nơi tổ chức yến tiệc – Thủy Vân Điện.

 

Đám bạn hữu đều nhận hôm nay Vân Tranh cài một cây trâm bạch ngọc, bọn chẳng cần hỏi cũng là của ai! Dù thì, Vân đội nhà bọn giờ bao giờ cài thêm trang sức tóc thừa thãi .

 

Trên suốt chặng đường , bọn đều các thị vệ của Chử gia hộ tống.

 

Nhìn bề ngoài thì giống như là hộ tống, nhưng thực chất vài phần giám sát.

 

Mộ Dận vẻ mặt vẫn bình thản, nhưng lén lút truyền âm cho cả nhóm: "Nếu chúng thật sự đàm phán , mà thực lực của đối phương quá mạnh, thì chúng đây? G.i.ế.c thẳng ngoài, là tạm thời ở đây gai nếm mật chờ thời?"

 

"Tùy cơ ứng biến thôi." Giọng Vân Tranh vẫn bình thản.

 

Mọi chuyện đều tùy cơ ứng biến.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-1590-len-duong-du-yen.html.]

Đi chừng nửa canh giờ, cuối cùng bọn cũng tới nơi tổ chức yến tiệc… Thủy Vân Điện.

 

Bên ngoài Thủy Vân Điện trông vô cùng tráng lệ huy hoàng, xa hoa mang theo đôi chút thở cổ điển. Chỉ liếc mắt sơ qua, thấy thị vệ canh giữ bên ngoài Thủy Vân Điện đến hơn hai trăm , hơn nữa tu vi của những thị vệ đều từ Thiên Thần cảnh trở lên.

 

Thị giả và thị nữ thì càng nhiều đếm xuể, canh giữ ở khắp nơi.

 

Đó là còn kể đến những ám vệ của Chử gia đang ẩn trong bóng tối.

 

Vân Tranh trong lòng khẽ thở dài, đây chính là một trong tam đại gia tộc ở biên giới ư?

 

Suy nghĩ đến đây, nàng nhớ tới ân oán giữa Mặc Sĩ gia tộc và Thiên Xu Tiên Viện, đáy mắt nàng chợt sâu thẳm, đợi nàng rời khỏi Thiên Âm Ma Cảnh sẽ nghĩ cách đối phó Mặc Sĩ gia tộc.

 

Bọn bước trong Thủy Vân Điện, phát hiện những dãy ghế vẫn an vị, xem bọn chính là đoàn đến sớm nhất.

 

Chử Hồng và Chử Lục lập tức dẫn bọn đến dãy ghế sát cửa ở phía bên , "Đây là vị trí của các ngươi."

 

Vị trí là khuất ở phía , là loại chỗ coi trọng.

 

"Vị trí thật!" Mộ Dận thấy , nhịn mà thốt lên một câu tán thưởng.

 

Chử Hồng và Chử Lục hai , liền ngẩn , hai nàng còn tưởng Mộ Dận đang tỏ vẻ bất mãn, định mở lời giải thích thì thấy thuần thục chọn lấy một chỗ trong dãy ghế phía đặt m.ô.n.g xuống.

 

Trên gương mặt Mộ Dận còn nở một nụ đầy vui vẻ.

 

Chử Hồng và Chử Lục: "?"

 

Sắc mặt hai nàng phần kỳ lạ, đưa mắt một cái.

 

Theo lẽ thường mà , bọn nên bất mãn ? Chỗ tít phía thế , đối với một thiên tài lòng cao khí ngạo mà , đây chính là một sự sỉ nhục!

 

lúc , Vân Tranh chậm rãi lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của hai nàng, "Hai vị cô nương, cho hỏi đêm nay vẫn còn lai khách khác ?"

 

Chử Hồng trả lời với thái độ kiêu ngạo siểm nịnh: "Vân cô nương đoán sai, đêm nay còn của Mặc Sĩ gia tộc và Hô Diên gia tộc đến nữa."

 

"Thì ." Vân Tranh mỉm , nhưng trong lòng chút kinh ngạc, của Mặc Sĩ gia tộc và Hô Diên gia tộc đến đây gì?

 

Nàng rõ ý đồ của Hô Diên gia tộc, nhưng Mặc Sĩ gia tộc thì thể là vì bọn mà đến...

 

thì, bọn g.i.ế.c hơn hai trăm cường giả Thiên Thần Cảnh của Mặc Sĩ gia tộc, còn trọng thương hai vị trưởng lão.

 

Mấy bạn đồng hành , trong lòng khỏi dâng lên mấy phần cảnh giác.

 

Sau khi bọn xuống, Chử Hồng và Chử Lục liền lui sang một bên.

 

Mạc Tinh hạ thấp giọng : "Thảo nào, thấy một bữa tiệc tối xa hoa thế , thể chỉ bày vì bọn chứ? Tuy bọn phản sát nhiều của Mặc Sĩ gia tộc như , nhưng cũng đến mức khiến Chử gia chủ khách khí đối đãi với bọn đến thế, ngờ, thật sự đoán trúng ..."

 

Úc Thu liếc một cái, trêu chọc: "Đầu heo còn đoán nhanh hơn ngươi."

 

"Tên Thu lẳng lơ , ăn đòn ?" Mạc Tinh lập tức xắn tay áo, đấu tay đôi với .

 

Vân Tranh thở dài khuyên nhủ: "Bình tĩnh , hỏng đồ đạc ở đây, bọn đền nổi ."

 

Vừa câu , lửa giận của Mạc Tinh vơi quá nửa.

 

"Hừ!"

 

Bọn đến quá sớm, đợi suốt nửa canh giờ mà vẫn ai khác tiệc.

 

Vân Tranh rõ, đây là bởi vì mấy bọn bối cảnh gì, nên Chử gia mới đối đãi với bọn như , cũng tương đương với một màn dằn mặt oai.

 

Vân Tranh chẳng chút thiện cảm nào với Chử gia, nhưng hảo cảm với vị Chử Thu Trì, Chử di , dù đối phương cũng từng giúp đỡ .

 

Bất quá, may mà bọn cũng nhàm chán.

 

Bởi vì bọn đang chơi bài giấy.

 

Úc Thu đột nhiên chộp lấy tay Mộ Dận, đầy chế nhạo, "A Dận, ngươi gì? Lén lút giấu bài hả?"

 

"Thu ca, ngươi tha cho một mà." Mộ Dận tiu nghỉu, tủi : "Ta thua thiệt nhiều Tinh Ngọc ..."

 

--------------------

 

 

Loading...