Câu thốt , Chiêm Nhất Trăm sững như phỗng.
Đổi tên bang? Đổi thì đổi, nhưng lập bang để gì chứ?
“Gọi là bang Phong Vân !” Mạc Tinh khoanh tay .
Trong lúc Chiêm Nhất Trăm vẫn còn ngơ ngác, hiểu đầu đuôi, Vân Tranh bảo dẫn bọn họ đến Trục Tháp xem thử.
“Hai vị đại nhân, các đến Trục Tháp để gì?” – Chiêm Nhất Trăm lộ vẻ dè chừng, trong lòng thấp thỏm yên, rõ rốt cuộc hai giở trò gì.
Lúc thì xuống Luyện Ngục tầng , lúc thì đòi lên Trục Tháp…
À đúng , họ mới sửa tên bang, chẳng lẽ định Trục Tháp để nâng cấp bang, từ đó mở tầng luyện ngục ngầm?
Vân Tranh , đầu ngón tay thon dài lơ lửng cây bút lông màu đen, thần sắc nhàn nhạt, hờ hững xoay bút, đáp:
“Thì xem thử tình hình thôi.”
Mạc Tinh cũng : “Dẫn đường .”
Chiêm Nhất Trăm hết cách, đành ngoan ngoãn dẫn họ tới Trục Tháp.
Trục Tháp chính giữa thành Thực Nhân, tổng cộng mười sáu tầng, kiến trúc nhọn như măng non mùa xuân, cao vút lên trời, sắc xám thép lạnh lẽo.
Bên ngoài Trục Tháp, đủ loại qua , nhưng phần lớn đều mang khí tức tàn bạo, đầy vết máu, ánh mắt sắc như dao, trông như dân sống trong chiến loạn quanh năm.
Một gã đàn ông cụt tay, đầu quấn băng vải, hùng hổ bước , nhổ bãi nước bọt rít lên:
“Khốn kiếp, tao g.i.ế.c c.h.ế.t tên chó má Hoàng Đại Dược đó! Nó c.h.é.m đứt tay tao, còn giẫm nát đến nhũn cả . Má nó!”
“Gần đây Hoàng Đại Dược hung lắm!”
“Hung cái gì? Giờ vẫn kẹt ở tầng chín, đến tầng sáu còn lên nổi.”
“ dẫn dắt Răng Nanh Bang, đang đầu bảng tầng chín đấy.”
“Chỉ giỏi hống hách ở tầng chín thôi. Gặp bang cấp sáu chắc cũng ngoan ngoãn quỳ liếm!”
Người qua kẻ bàn tán ồn ào.
Chiêm Nhất Trăm đến tên Hoàng Đại Dược thì nuốt nước bọt, lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Hắn dè dặt lên tiếng:
“Hai vị đại nhân… Hay là đưa các về nhé? Chờ một thời gian hãy đến cũng …”
“Vì ?” – Vân Tranh nhướng mày.
“Ờ… thì…” – ấp úng.
“Không ?”
Chiêm Nhất Trăm càng do dự, ngập ngừng kể:
“Chuyện là… đây ngủ với một cô gái…”
Vân Tranh điềm tĩnh hỏi:
“Rồi ?”
Phiêu Vũ Miên Miên
Chiêm Nhất Trăm liều kể tiếp:
“Nàng đó vô tình là của Hoàng Đại Dược, thế nên kết thù với bang Răng Nanh. Hắn luôn tuyên chiến với bang Quỷ Lệ của , nhưng tránh mãi… Dạo gần đây nào dám đưa em đến Trục Tháp.”
Vân Tranh xong, ánh mắt khó đoán một cái.
Bị như , Chiêm Nhất Trăm bỗng thấy sống lưng lạnh toát, càng lúc càng hoảng loạn, sợ rằng lỡ lời, hai vị cho là kẻ khốn kiếp… Lỡ như họ động thủ thì sống ?
lúc , Vân Tranh lạnh giọng:
“Ngươi run cái gì?”
“Đại nhân tha mạng!” – Chiêm Nhất Trăm lập tức quỳ mọp, run như cầy sấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-200-dau-deu-phai-danh-oai.html.]
Vân Tranh im lặng giây lát, bất ngờ đá một cú, giọng vang dội:
“Đi! Dẫn bọn Trục Tháp!”
Mạc Tinh bất ngờ, liếc Vân Tranh.
“Đại nhân?” – Chiêm Nhất Trăm càng ngơ ngác.
Vân Tranh khó chịu:
“Không c.h.ế.t thì mau lên!”
Chiêm Nhất Trăm lập tức bật dậy, cúi đầu cảm ơn rối rít.
Lúc , Mạc Tinh truyền âm hỏi nhỏ:
“A Vân, nãy giờ ngươi đang nghĩ gì ?”
Vân Tranh đáp chậm rãi:
“Mỗi nơi đều quy tắc và cách sinh tồn riêng, nơi nào cũng sự bất công. Không cần thánh mẫu, vác lòng cứu vớt thiên hạ. Ta chỉ dùng sức , để bảo vệ bảo vệ.”
Nghe , trong lòng Mạc Tinh chấn động. Hắn nghiêng đầu, lặng lẽ nàng vài giây.
Cảm nhận ánh mắt , Vân Tranh ngẩng đầu lên mỉm , và đúng lúc , một giọng thanh thoát truyền đầu Mạc Tinh:
“Mạc Tinh, ngươi cũng là một trong những bảo vệ. với một điều kiện ——”
“Ngươi phản bội !”
Mạc Tinh sững , đó bật , khóe môi cong cong, vết lệ chí nâu nhạt mắt trái càng thêm thu hút. Hắn dõng dạc:
“Không . Huynh sống c.h.ế.t , ai phản bội thì chùi phân trăm , mà nhớ nhé, đầu còn đánh oai!”
“Haha, tới đây!” – Mạc Tinh giơ tay đ.ấ.m quyền.
Vân Tranh bật , giơ tay đập nhẹ nắm tay .
Chiêm Nhất Trăm kế bên trố mắt cảnh đó, chẳng hiểu gì, mặt đần thối .
Cuối cùng, vẫn kéo cùng Trục Tháp.
Trước khi , Vân Tranh đeo mặt nạ bạc, Mạc Tinh cũng đội mặt nạ quỷ.
Dù thì xuất hiện lộ mặt trần trụi như giữa đám sát khí cũng quá gây chú ý, mà họ thì ... quá mức – đúng kiểu “hạc giữa bầy gà”, dính rắc rối mới lạ.
Chiêm Nhất Trăm cũng đeo mặt nạ để tránh đám Hoàng Đại Dược, nhưng Vân Tranh thấy với dáng lực lưỡng như thì đeo cũng vô dụng.
Tầng một Trục Tháp, giữa phòng là một lôi đài lớn. Trên đó vẫn còn m.á.u mới lẫn m.á.u cũ, tanh nồng cả khí. Đám xung quanh đều mang đầy sát khí.
Giờ vẫn đang trận đấu diễn . Cách đánh là lấy mạng đổi mạng, m.á.u me be bét, tàn bạo cực độ.
Vân Tranh để ý thấy phía một khối tinh thạch lớn, đó hiện rõ bảng xếp hạng bang phái và cá nhân, kèm theo “trục tinh”.
Trục tinh chính là điểm – thắng một trận, một điểm.
Ba lặng lẽ bước đến bảng xếp hạng để quan sát.
Tầng một là bảng của các bang cấp chín và cá nhân tầng chín.
Mạc Tinh :
“Bang đầu là Răng Nanh, tổng cộng 238 trục tinh.”
Chiêm Nhất Trăm ngạc nhiên khi thấy bảng cá nhân đổi:
“Sao đầu Hoàng Đại Dược mà là cái tên Tô Dung gì đó? Hắn tới 177 điểm!”
“Hạt Tô Dung là ai ? Sao từng qua?”
Một bên cạnh liền giải thích:
“Hạt Tô Dung đến đây nửa tháng , gia nhập bang nào, chiến đấu một . Hắn quái dị, ai cũng nắm bắt nổi. Ngay cả Hoàng Đại Dược cũng đánh bại.”
“Có lẽ chỉ cần thắng thêm hai mươi trận nữa, thể lên tầng sáu !”