Đêm Định Mệnh - Chương 20: Nghi Ngờ.
Cập nhật lúc: 2025-12-16 02:49:50
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên cô ngoài bộ quần áo đơn giản thì còn mang theo gì, cô đành nhờ nhân viên quầy lễ tân đặt gấp giúp vài bộ váy, cũng may giao kịp lúc cô đang cần dùng.
Tối nay, Tuấn Minh và Kim Thư cũng tham dự. Kim Thư ăn mặc lộng lẫy như ngôi sắp t.h.ả.m đỏ. Còn cô chỉ mặc một chiếc váy màu trắng đơn giản, tóc búi cao.
Tư Vũ khựng bước chân khi ánh mắt tạm dừng nơi cô, bước chiếc xe nơi cánh cửa tài xế mở sẵn.
Kim Thư thấy , nhanh chân bước theo, xuống chiếc ghế bên cạnh. Bầu khí trong xe lập tức đông cứng.
Mai thở một nhẹ nhõm. Cô định xoay bước theo Tuấn Minh, lên chiếc xe còn .
“Lên đây.”
Giọng kìm nén lửa giận của Lâm Tư Vũ đuổi theo bóng lưng cô.
“Cô lời .”
Tuấn Minh nhún vai, tỏ vẻ bất lực. Thằng bạn đúng là hũ dấm chua. Đã để ý đến mức mà còn chịu thừa nhận.
Mai cay đắng thở dài. Đã cô thư ký xinh bên cạnh, còn bắt cô lên xe cùng gì? Cô cái bóng đèn chiếu sáng giữa hai .
Không quyền từ chối, cũng quyền lựa chọn, Tuấn Minh khó xử, Mai đành lên xe bên cạnh tài xế.
“Xuống đây.”
Mai cả cứng ngắc, sắc mặt u tối phản chiếu trong gương xe. Anh ý gì đây?
“Xuống đây. Đừng để nhắc .”
“…”
Mai c.ắ.n chặt môi, cảm thấy vô cùng khó xử. Rốt cuộc gì?
“Ra ngoài.”
Tư Vũ trầm giọng, quát Kim Thư.
“Anh… thể…”
Trong nháy mắt, sắc mặt Kim Thư tái nhợt, còn huyết sắc. Sự sỉ nhục trắng trợn như thế , cô chịu đựng nổi. Rõ ràng đang ở đây, mà giống như vô hình trong mắt Lâm Tư Vũ.
“Ra… ngoài.”
Tiếng rít qua kẽ răng.
Kim Thư uất ức bật , xập cửa thật mạnh. Ánh mắt thù địch hướng về cô như xuyên thủng ngàn vạn lỗ. Mai trái tim cũng run lên. Nhìn biểu hiện bấy lâu nay của cô , cô cũng lờ mờ đoán Kim Thư tình cảm với Lâm Tư Vũ, còn cô thì may rơi trúng tầm ngắm, trong mối quan hệ rắc rối phức tạp của họ.
Mai vô thức áp tay lên bụng, nơi một mầm sống đang thành hình. Nhắm mắt, hít thở thật sâu. Cô tự trấn an bản … nhanh chóng nghĩ cách rời xa Lâm Tư Vũ.
“Còn mau xuống đây.”
Tài xế dọa tới toát mồ hôi, lắp bắp giục cô.
“Cô ơn… chuyển chỗ giúp .”
Mai đành theo.
Chiếc xe chầm chậm lăn bánh.
Trong xe khôi phục bầu khí yên lặng. Đi một đoạn, Tư Vũ đang nhắm mắt nghỉ ngơi bỗng nhiên mở mắt, nghiêng đầu hỏi cô:
“Cô và Tuấn Minh… ?”
Mai đang cố hướng ánh mắt ngoài khung cảnh ven đường, giật sang, bắt gặp ánh mắt đang chăm chú như tìm kiếm, nghiên cứu suy nghĩ ẩn giấu sâu bên trong cô.
“…”
Tại đột nhiên hỏi câu ?
Không chờ nhận câu trả lời rõ ràng từ cô, Tư Vũ nhắm mắt, giống như câu hỏi chỉ là vô thức buột miệng.
Thế nhưng, bàn tay bấu chặt thành ghế bán tâm trạng bất của lúc . Anh phát hiện chỉ cần thấy cô và Tuấn Minh tiếp xúc gần, sẽ cảm thấy khó chịu, tách họ thật xa. Anh đang thế ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dem-dinh-menh-gira/chuong-20-nghi-ngo.html.]
……
Khi nhóm Tư Vũ tới nơi, đối tác cũng mới đến. Dẫn đầu là một đàn ông ngoài năm mươi tuổi, vóc dáng to béo, đầu hói. Tự xưng là ông Triệu, mệnh danh là ông trùm bất động sản phía Nam.
Ánh mắt đàn ông quét qua một lượt, chợt sáng lên khi thấy vóc dáng của Mai. Khoác chiếc váy trắng đơn giản, tóc đen mượt búi cao, trông cô tựa như đóa sen trắng, mang vẻ trong sáng, dịu dàng. Không cần trang điểm cầu kỳ, cô cũng đủ thu hút ánh .
Nhận thấy ánh mắt xâm lược của đàn ông trung niên, Mai chút sợ hãi, vô thức lùi , nép lưng Tư Vũ.
Nhận sự thoải mái của cô, tiến lên một bước, che khuất tầm của đàn ông.
“Chào chú.”
Hai bắt tay .
Nhân viên nhà hàng bắt đầu dọn món ăn lên bàn.
Người đàn ông như lơ đãng hỏi:
“Ngoài Tuấn Minh từng vinh hạnh gặp vài , hai cô gái xinh cùng đây là?”
Tư Vũ lạnh nhạt giới thiệu:
“Đây là thư ký Kim, đây là trợ lý Mai.”
Kim Thư mỉm , nhiệt tình chào hỏi:
“Chào chú Triệu. Nghe danh lâu. Liệu cháu vinh hạnh kính chú một ly ?”
“Được chứ.”
Người đàn ông giơ cao ly rượu, cụng ly với thư ký Kim.
“Còn cô Mai thì ? Uống với một ly chứ?”
Người đàn ông hướng ly rượu về phía Mai.
Cô cầm lấy ly rượu, chậm rãi nâng lên. Cô hiểu trong bàn tiệc đây là phép lịch sự tối thiểu, cô quyền từ chối. Hơn nữa, đây là khách hàng quan trọng của công ty.
“Uống hết đấy nhé.”
Người đàn ông ngửa cổ uống cạn, ánh mắt vẫn tham luyến vẻ trong sáng như sen trắng của cô.
Cô nâng ly lên môi, hương rượu cay nồng xộc thẳng lên cổ họng. Cơn buồn nôn bất chợt ập đến khiến đầu óc cô choáng váng.
“Xin .”
Cô chỉ kịp để một lời xin , bịt miệng, lảo đảo chạy thẳng nhà vệ sinh.
“Cô đây là…”
Người đàn ông cau mày theo bóng lưng cô. Một ý nghĩ tà ác lóe lên trong đầu. Thứ ông , cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì cũng .
“Phản ứng giống như đang t.h.a.i . Hay là cô chê rượu chú Triệu mời thơm ngon?”
Kim Thư trong lòng vô cùng vui sướng khi thấy Mai gặp họa, cố ý buông lời chọc ngoáy, gây chia rẽ. Cô nâng cao ly rượu vang đỏ.
“Cháu mặt cô kính chú thêm một ly.”
Lời tưởng chừng vô ý của Kim Thư khi lọt tai Tư Vũ mang ý nghĩa khác. Trong nháy mắt, sắc mặt đổi, bàn tay cầm ly rượu siết chặt, rượu sóng sánh đổ cả vạt áo. Có thai? Lẽ nào…
“Thư ký Kim đùa . Vì tình hình sức khỏe , cô Mai mới nhập viện điều trị bệnh lâu. Mong chú Triệu thông cảm. Cháu xin kính chú một ly.”
Tuấn Minh nhanh chóng lên tiếng đỡ lời, ngửa cổ uống cạn ly rượu.
“Vậy ? Không . Không trách cô .”
Chú Triệu giả lả, uống thêm một ly rượu.
Kim Thư vô cùng tức tối. Cô ngờ ngay cả Tuấn Minh cũng lên tiếng bênh vực Mai. Trong lòng thầm nguyền rủa…
Con hồ ly tinh , chờ đấy. Đừng hòng cướp Tư Vũ của tao. Tao sẽ khiến mày sống bằng c.h.ế.t.