Đêm Định Mệnh - Chương 23: Đau Lòng.
Cập nhật lúc: 2025-12-16 02:50:59
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tư Vũ như mũi tên lao thẳng tới, vững vàng đón lấy cô.
Mai sợ hãi túm chặt lấy vạt áo n.g.ự.c , trái tim đập cuồng loạn.
“Cô… … tìm… c.h.ế.t.”
Từng chữ rít qua kẽ răng.
Mai mặt cắt còn một giọt máu, sợ hãi đến mức nên lời.
Kim Thư gần đó, cảnh hai ôm lấy , mười đầu ngón tay sắc nhọn cắm sâu lòng bàn tay đến rớm máu. Trong lòng cô cuồng nộ gào thét.
Vì lúc nào cũng là cô ? Vì ?
“Ai phụ trách khu vực ? Đứng đây.”
Một đàn ông trung niên đeo kính cận lắp bắp lên tiếng:
“Thưa… ông chủ… là… là …”
“Ở đây thiếu nhân công?”
Tư Vũ gằn giọng quát hỏi.
“Không… .”
“Vậy ?”
Tư Vũ lạnh lùng tiếp lời:
“Tất cả những tự ý rời khỏi vị trí công việc giao, trừ nửa tháng lương.”
Anh dừng một nhịp, ánh mắt lạnh lẽo quét qua tất cả những mặt. Không ai dám ngẩng đầu.
“Nếu hôm nay đảm bảo hiệu quả công việc như mong , thì cứ chờ đơn khiếu nại của tập đoàn Lâm Thịnh gửi tới từng .”
Một câu như tiếng sấm nổ, sức công phá mãnh liệt. Không ai còn dám lơ là, tắc trách. Công việc còn nhanh chóng thiện.
Tư Vũ sang với một nhân viên nữ:
“Đưa cô phòng nghỉ ngơi, chuẩn thêm một chiếc váy hội mới.”
“Vâng.”
Mai dìu một căn phòng trống, cách hội trường xa.
Người nữ nhân viên mặc đồng phục giúp cô lên giường, một lát với ly nước cam tay cùng một chiếc váy hội kim tuyến màu đen.
“Cô uống chút nước cam cho sức. Sắc mặt cô trông nhợt nhạt lắm.”
“Cảm ơn.”
Mai đón lấy cốc nước cam, đưa lên môi uống một ngụm. Người nữ nhân viên cô chăm chú, trong ánh mắt thoáng lóe lên tia u tối.
Thấy cô cứ chằm chằm như thể xác nhận cô uống hết cốc nước , Mai nghi hoặc hỏi:
“Có chuyện gì ?”
“À… … gì. Cô cứ nghỉ ngơi, còn việc, xin phép ngoài .”
Cô bối rối xua tay vội vàng rời .
Mai nhíu mày theo. Đột nhiên cơn buồn nôn ập tới. Cô bịt miệng, chạy vội nhà vệ sinh.
Cốc nước uống gần như cô nôn hết.
lúc đó, cô thấy tiếng bước chân , cùng âm thanh núm vặn xoay khóa cửa. Linh cảm chẳng lành trỗi dậy, Mai vội khóa trái cửa nhà vệ sinh, hình run rẩy cuộn tròn, ôm chặt lấy đầu gối.
Người đàn ông quanh phòng lục lọi tìm kiếm, dừng cánh cửa nhà vệ sinh đóng kín.
Giọng cợt nhả vang lên:
“Cô Mai, cô ở trong đó ? Mở cửa .”
Mai sợ hãi đến tột độ, c.ắ.n chặt môi để bật thành tiếng.
“Cô Mai, đừng sợ. Mở cửa . Chắc cô đang khó chịu lắm, để giúp cô giải tỏa.”
Hắn ngừng buông lời ô uế, hình béo ục ịch chuẩn phá cửa.
Cánh cửa rung lắc dữ dội theo từng cú đẩy. Cơ thể Mai nấp bên trong cũng run lên bần bật. Trái tim cô như ngừng đập, khí xung quanh dường như rút cạn.
Điện thoại để trong túi xách bên ngoài, cô cách nào cầu cứu. Khi cánh cửa gần như sắp phá bung, Mai tuyệt vọng nhắm mắt…
Cùng lúc đó, cánh cửa phòng thô bạo mở từ bên ngoài. Tiếng bước chân hỗn loạn vang lên, giọng Tuấn Minh gấp gáp:
“Chú Triệu, chú đang gì ở đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dem-dinh-menh-gira/chuong-23-dau-long.html.]
Bị phá hỏng mưu đồ đen tối, đàn ông tức tối lẩm bẩm c.h.ử.i rủa:
“Shit! Cô cứ chờ đấy. Hôm nay coi như cô may mắn, nhưng dễ thoát khỏi tay .”
Ngay lập tức, ông thu vẻ dữ tợn, giả lả :
“ nhầm phòng, tìm nhà vệ sinh.”
Tư Vũ xuất hiện phía Tuấn Minh. Anh nhếch môi, lạnh:
“Thật trùng hợp. Chúng cũng đang tìm .”
Ánh mắt quét khắp căn phòng, dừng ở chiếc túi xách giường. Trong khoảnh khắc, sắc mặt u ám đến đáng sợ.
Đó là chiếc túi Mai vẫn thường dùng.
Vậy cô đang ở trong ? Đã xảy chuyện gì?
Tuấn Minh cánh cửa nhà vệ sinh vẫn đóng chặt, vội bước tới:
“Mai, cô ở trong đó ? Đừng sợ. và Tư Vũ tới , sẽ ai hại cô.”
Anh hạ thấp giọng trấn an.
Mai lau nước mắt, run rẩy dậy, vịn tay nắm cửa. Chỉ khi chắc chắn bên ngoài là Tuấn Minh, cô mới dám mở khóa.
Cánh cửa hé, hình cô cũng mềm nhũn, lảo đảo đổ về phía .
Một bóng lao nhanh tới, vững vàng đón lấy cô.
Bàn tay đang đưa của Tuấn Minh khựng buông xuống. Anh bất đắc dĩ thở dài.
Tư Vũ siết chặt hình nhỏ gầy vẫn đang run rẩy trong lòng. Trái tim đau nhói, khó chịu đến nghẹt thở.
Người đàn ông béo ú định lặng lẽ rời thì giọng lạnh lẽo như từ địa ngục của Lâm Tư Vũ vang lên, ghim thẳng lưng ông :
“Chuyện hôm nay, tập đoàn Lâm Thịnh sẽ cử điều tra rõ. Mong chú Triệu bảo trọng thể.”
Anh cố tình nhấn mạnh từng chữ.
Thân hình béo ú run lên, gần như bỏ chạy khỏi phòng.
“Cậu đưa Mai tới bệnh viện . Mọi việc còn ở đây sẽ xử lý.”
Tuấn Minh vỗ vai Tư Vũ, thúc giục.
Nhìn sắc mặt nhợt nhạt của cô gái trong lòng, Tư Vũ khẽ gật đầu, bế Mai sải bước rời .
Kim Thư nấp ở một góc khuất chờ xem náo nhiệt, chờ xem Mai bại danh liệt. Thế nhưng thứ cô chứng kiến là cảnh Mai cứu kịp thời, còn Tư Vũ ôm trong lòng như công chúa, mặt tất cả .
Đây là thứ hai.
Cô ghen tị đến phát điên, trong lòng cuồng loạn c.h.ử.i rủa:
Hạ Thiên Mai… cô c.h.ế.t !
Chiếc xe lao vút đường. Mai co quắp, run rẩy ghế .
Thấy cô sợ hãi như , Tư Vũ đành lòng, vòng tay kéo cô lòng.
Ban đầu cô cố kháng cự, nhưng ấm cùng cảm giác an từ khiến cơ thể run rẩy của cô dần bình tĩnh .
Mai níu chặt vạt áo n.g.ự.c , nước mắt thấm ướt bờ vai.
Tư Vũ im, để mặc cô . Trong suốt quãng thời gian công tác, ngừng tiếp xúc, mối quan hệ giữa hai âm thầm xảy nhiều biến đổi.
Trong cốc nước cam bỏ t.h.u.ố.c kích dục. Dù cô nôn gần hết, nhưng vẫn còn tác dụng phụ.
Cơ thể Mai bắt đầu nóng lên, đầu óc mơ màng.
Cô ngẩng mặt, đôi mắt đen láy long lanh nước. Trong ánh sáng mờ tối của xe, Tư Vũ như hút trọn đôi mắt .
Cô chăm chú môi , nhổm dần lên. Khi hai bờ môi gần chạm, cô chợt bừng tỉnh, c.ắ.n chặt môi, ép dừng .
Cô sỉ nhục thêm nữa.
Khi cô buông tay, định trở về chỗ , cố chịu đựng đến khi tới bệnh viện, Tư Vũ bất ngờ ôm chặt lấy cô, khàn giọng lệnh:
“Dừng xe.”
Tài xế lập tức hiểu ý, bật tấm che phía , tìm chỗ khuất đậu xe bước ngoài.
Cánh cửa xe đóng , môi tìm đến môi cô. Dưới sự chống cự yếu ớt, lý trí dần sụp đổ.
Từng lớp quần áo rơi xuống. Trong ánh sáng mờ tối, hai cơ thể quấn lấy .
Cô là vì t.h.u.ố.c chi phối.
Còn — tỉnh táo.