Đêm Nồng Tình Ý - Chương 21: Cục cưng, em đừng làm anh không vui
Cập nhật lúc: 2025-03-15 13:36:44
Lượt xem: 225
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới nụ hôn cuồng nhiệt của Lương Tây Triều, cả Vưu Tình mềm nhũn, môi tê dại.
Lương Tây Triều giữ chặt eo cô, vỗ nhẹ hiệu để cô chủ động.
Vưu Tình thở gấp, ngẩng đầu lên, ngoan ngoãn đáp nụ hôn. Khi Lương Tây Triều khẽ nhắm mắt, cô chậm rãi mở , đôi mắt trong veo, tỉnh táo vô cùng.
Viện dưỡng lão ngay mắt mà ngay cả cánh cửa cô cũng kịp chạm đến Lương Tây Triều trực tiếp mang .
Cô cùng ăn một bữa cơm đó tiễn sân bay.
DPT
đừng mang đi nơi khác T^T
Page fb : Mê Ngôn Tình Với Đảo Phim Trung
Giống như bao cặp đôi khác chia tay tại sân bay, Lương Tây Triều suốt dọc đường ôm lấy cô.
Người ngoài chắc hẳn sẽ khỏi trầm trồ, một đôi trời sinh, tình sâu nghĩa nặng.
họ rằng, cô thực chất là "bat coc" lên xe mang .
Trời dần tối, gió rét cắt da, giữa dòng tấp nập, cô lặng lẽ theo bóng lưng rời .
Quay trở xe, lão Âu đưa cho cô một chiếc điện thoại mới còn nguyên trong hộp. Vưu Tình nhận.
"Gần đây cậu năm vui lắm, cô Vưu vẫn nên nhận thì hơn."
Vưu Tình suy nghĩ hai giây, nhận lấy, nhưng mở mà để nguyên cho túi.
Lão Âu hỏi: "Cô tò mò vì vui ?"
Vưu Tình ngước mắt: "Con nghĩ chú sẽ cho con ."
Lão Âu thầm tán thưởng sự nhạy bén của cô.
Suy nghĩ một chút, ông : "Cậu chủ công tác ở Diên Tây, ngoài công việc chính, còn một nhiệm vụ quan trọng do ông cụ giao phó."
Ông cụ nhà họ Trần và ông cụ Lương từ trẻ thiết, từng là bạn học cùng một thầy.
Diên Tây chính là quê nhà của người thầy . Nghe gần đây ông cụ bệnh tình trở nặng, liệt giường. vì ông cụ Lương vấn đề về tim, tiện bay đường dài nên cử cháu trai .
"Bên nhà họ Trần cũng , cũng để cháu gái mặt thăm."
Nghe xong, Vưu Tình chẳng cần suy nghĩ nhiều cũng đoán thâm ý đằng câu chuyện, cũng hiểu vì một chỉ chuyên tâm lái xe như lão Âu hôm nay đột nhiên nhiều như .
Cô ông: "Vậy là thời gian chúng gặp đang đếm ngược , còn kịp cảm ơn chú suốt thời gian qua đưa đón con."
Lão Âu sững sờ, đó bật : "Cô khách sáo quá."
Lương Tây Triều hết đến khác từ chối tiếp xúc với thiên kim nhà họ Trần, khiến ông cụ Lương bắt đầu cảm thấy điều bất thường. Người đầu tiên ông gọi đến thẩm vấn chính là lão Âu.
Lão Âu hiện giờ là tài xế riêng của Lương Tây Triều, nếu ông đem chuyện sạch với ông cụ, chẳng khác nào xem là phản chủ.
nếu một chữ cũng , thì cũng khó ăn khó .
Ông cụ Lương tầm thường, dù chỉ một hai câu mập mờ cũng đủ để đoán ẩn tình bên trong.
Ông cụ đoán nhưng để trong lòng.
Trong mắt ông, đó chẳng qua là một khoản phong lưu nợ nần của cháu trai mình, chẳng đáng bận tâm.
Những năm qua, Lương Tây Triều quá nhanh, quá vội. Nếu lưng nâng đỡ, con đường về e rằng sẽ trắc trở muôn phần.
Là trưởng bối nhà họ Lương, ông cụ mấy năm nay lao tâm khổ tứ, thể suy tính nhiều vì đứa cháu trai yêu quý nhất của .
Lão Âu quan sát sắc mặt Vưu Tình qua gương chiếu hậu.
Thực , nếu bỏ qua vấn đề gia thế, nếu ông cụ thật sự hiểu cô gái , thì sẽ rằng—
Chính cô mới là duy nhất thể trị cháu trai mình.
Đáng tiếc, gia thế là một hố sâu thể vượt qua.
Lão Âu đưa Vưu Tình trở về viện dưỡng lão.
Nhạc Bình thắc mắc, rõ ràng sáng nay cô sẽ tới, mà giờ mới đến, điện thoại thì liên lạc , khiến bà lo sốt vó.
Vưu Tình đành bịa một cái cớ khác để lấp liếm.
—
Hôm , cô và Nhạc Bình dậy từ sớm, bắt xe đến bệnh viện.
Hôm nay là tái khám cuối cùng phẫu thuật của Nhạc Bình, nếu kết quả đều đạt yêu cầu, nghĩa là bà hồi phục.
"Cô Vưu, bà Nhạc, mời lối ."
Vừa bệnh viện y tá chuyên trách dẫn đường, bệnh nhân cần bận tâm, đây chính là dịch vụ chu đáo của bệnh viện tư nhân.
Cùng lúc đó, một nhóm từ đầu hành lang bên .
Người phụ nữ đầu mái tóc ngắn gọn gàng, trông thấy cảnh tượng , liền hỏi:
"Đó là học trò của cô ?"
Nữ y tá trưởng bên cạnh tươi đáp:
"Cô mới nghiệp trường y tá năm ngoái, ham học hỏi, cũng kiên nhẫn với bệnh nhân."
"Bệnh viện đang cần những nhân tố mới như ."
Sau đó, bà hỏi: "Cô đang cùng ai thế?"
Y tá trưởng liếc bóng lưng , : "Ồ, đó là nhân của bệnh nhân do chủ nhiệm Vương phụ trách, chắc là đến tái khám phẫu thuật."
Suy nghĩ một chút, bà hỏi: "Ơ? Bác sĩ Đường, bà cô Vưu ?"
Bà Đường Khinh Trúc thích gọi là "bác sĩ" hơn là "viện trưởng", vì bà cảm thấy chức danh "viện trưởng" mang tính phân cấp quá nặng nề.
Nghe , bà nghiêng đầu nghi hoặc: " nên ?"
"Bệnh nhân là bà ngoại của cô . Hai tái khám đây đều do tài xế của Lương đưa đón. Khi bà phẫu thuật, Lương còn đích túc trực cửa phòng mổ."
Nói xong, y tá trưởng liếc sắc mặt bác sĩ Đường, do dự một chút dừng : "Vậy nên..."
Thời điểm Nhạc Bình phẫu thuật, bác sĩ Đường đang thị sát chi nhánh bệnh viện ở địa phương khác. Trong viện vô ca phẫu thuật lớn nhỏ, mà bà dồn hết tâm sức việc cứu chữa, chuyện quản lý bệnh viện đều giao phó cho phó viện trưởng xử lý.
Vì , bà thực sự con trai những gì.
Bác sĩ Đường nhíu mày, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc lạnh: "Lập tức điều tra bộ hồ sơ của bệnh nhân đó cho ."
—
Sau ba giờ kiểm tra, cuối cùng kết quả cũng trong tay. Vưu Tình xác nhận nhiều mới thở phào nhẹ nhõm.
Rốt cuộc cũng đợi ngày .
Nhạc Bình rạng rỡ : "Lá bưởi bà chuẩn sẵn , lát về con lấy quét cho bà từ đầu đến chân đấy!"
Vưu Tình mỉm đáp: "Vâng ạ."
"Từ giờ cần đến bệnh viện nữa ." Nhạc Bình nắm c.h.ặ.t t.a.y cháu gái, giọng tràn đầy nhẹ nhõm, "Con cũng cần ngày ngày lo lắng cho bà nữa."
Hai bà cháu trò chuyện, từng câu từng chữ đều chất chứa mong đợi về một cuộc sống mới.
Cùng lúc đó, một chiếc xe màu bạc chạy cổng chính bệnh viện.
Trần Tuyết Vi tình cờ thấy hai đang sánh bước bên ngoài cửa kính, lập tức đạp phanh gấp.
Tháo cặp kính râm xuống, bà sững sờ đến ngây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dem-nong-tinh-y/chuong-21-cuc-cung-em-dung-lam-anh-khong-vui.html.]
Đó… đó Nhạc Bình ?!
Bà chẳng về Khánh Châu điều trị bảo tồn, chỉ chờ chếc thôi ư?! Sao xuất hiện ở đây?
Hơn nữa, còn bước từ bệnh viện tư nhân cao cấp, nơi mà chỉ khám cảm cúm thôi cũng mất tối thiểu năm trăm tệ?!
Chẳng những thế, sắc mặt của bà thậm chí còn trông khỏe mạnh hơn cả mình?!
Trần Tuyết Vi mặc kệ việc xe đang chặn đường phía , lập tức mở cửa lao xuống, định chạy tới hỏi cho nhẽ.
đúng lúc đó, xe đặt qua ứng dụng của Vưu Tình cũng trờ tới. Hai bà cháu lên xe rời .
Trần Tuyết Vi đuổi kịp, nhưng suy tính , con gái bà là kiểu lạnh lùng y hệt cha nó, nếu nó , dùng d..ao é..p cũng moi nửa câu.
Đứa con gái , ngoài khuôn mặt giống bà , thì chẳng chút gì tương đồng với nó cả.
Càng nghĩ càng thấy gì đó đúng, Trần Tuyết Vi lập tức xe, lấy điện thoại bấm một :
"Alo, tìm giúp một thám tử tư, cần điều tra một chuyện!"
Trở viện dưỡng lão, Vưu Tình đến tòa nhà hành chính để thủ tục xuất viện cho Nhạc Bình, đồng thời bắt đầu tìm nhà.
Trùng hợp, khu chung cư nhà Lị Lị một căn hộ hai phòng ngủ đang cho thuê, ở tầng bốn của tòa nhà thang máy. Tuy nhiên, nhược điểm là ánh sáng .
Một trong hai phòng nhỏ đến mức chỉ đặt một chiếc giường, cách âm cũng kém, nhưng bù giá thuê khá rẻ.
Mẹ của Lị Lị tin cô thuê nhà thì nhiệt tình, chỉ giúp hỏi thăm mà còn thương lượng giảm 20% giá thuê.
Vưu Tình cầm điện thoại, đưa ảnh căn hộ cho bà ngoại xem.
Nhạc Bình ý kiến gì. Bà góa chồng từ sớm, từng trải qua đủ khổ cực, chỉ là thấy áy náy vì liên lụy đến cháu gái.
Bà bệnh một trận, gia sản tiêu tán, nhà cửa ở quê cũng bán , giờ đến một nơi trú chân cũng .
Vưu Tình cảm thấy khổ cực, chỉ cần bà thể bình an ở bên cô.
Thứ Bảy tuần .
Quảng cáo chụp tay của Vưu Tình đặt các hộp đèn tại những ga tàu điện ngầm đông đúc nhất Bắc Thành.
Tấm áp phích rộng ba mét, cao hai mét.
Mười ngón tay thon dài, trắng nõn, mềm mại như cành liễu non.
Chiều hôm đó, Nghiêm Mẫn gọi điện báo tin vui, rằng doanh của thương hiệu đạt mức kỷ lục nhờ hình ảnh vòng tay thể hiện hảo đôi tay cô.
Công việc công nhận, tất nhiên Vưu Tình vui. niềm vui kéo dài bao lâu, tối cùng ngày, Lương Tây Triều đột ngột bay về Bắc Thành.
Cô cứ ngỡ chuyện cô lén nhận quảng cáo mà xin phép nhưng suy nghĩ , cô chỉ lộ đôi tay, hơn nữa quảng cáo cũng chỉ đặt ở những nhà ga mà tuyệt đối lui tới, nên lẽ vì chuyện .
Công việc ở Diên Tây còn xong, Lương Tây Triều về Bắc Thành chỉ để ghé qua chốc lát, nhưng dù bận thế nào, vẫn dành thời gian đón cô ngoài.
Vẫn là trong xe, ngay bên ngoài viện dưỡng lão.
Vẫn là cô ôm lòng.
Ngoài hôn môi , thể gì khác—vì cô đang trong kỳ sinh lý.
Lương Tây Triều từ xa trở về, áo sơ mi xộc xệch, cà vạt giật vứt sang một bên. Đầu lưỡi ngừng vẽ vời, khiêu khích đôi môi cô.
Ánh mắt sâu thẳm chất chứa ngọn lửa kìm nén.
Tính từ đêm giao thừa .
Gần một tháng , chạm cô.
Mà bản vốn ham mạnh mẽ, đang ở độ tuổi sung mãn nhất.
Tuy nhiên, nếu , cũng thiếu cách khác—ví như tối nay, ánh mắt dừng đôi môi cô chỉ một .
Vưu Tình cũng chẳng kẻ ngây thơ hiểu chuyện. Trước đây, lúc giường, mỗi khi nổi hứng thường cố ý ghé sát tai cô, đủ thứ lời trêu chọc đến mức cô đỏ mặt.
Cô , cũng hiểu.
Suy nghĩ thoáng qua, cô thuận theo quỳ xuống tấm lót ghế xe.
Ngón tay chạm khóa kim loại thắt lưng , liền giữ .
"Làm gì ?"
Vưu Tình ngước mắt: "Anh đang ?"
Lương Tây Triều cảm thấy kỳ lạ, cô ngoan quá mức.
Anh kéo cô lên, bóp nhẹ cằm, chăm chú quan sát: "Không vui ?"
Vưu Tình: "Anh vui là ."
"Không cần thiết."
Lương Tây Triều nhếch môi, vẻ lười biếng: "Nếu thực sự , ngay từ đầu để em . Hơn nữa, mặt em rõ ràng là , thể thấy hứng thú gì chứ?"
Vưu Tình im lặng hai giây, hỏi: "Em thì thể ?"
Lương Tây Triều cô một lúc, híp mắt, hỏi ngược : "Em gì?"
Vưu Tình đáp: "Kỳ nghỉ đông, em ở ký túc xá."
Lương Tây Triều nhíu mày, sắc mặt dần lạnh : "Anh về để em mấy chuyện . Còn một tuần nữa, tự em suy nghĩ cho kỹ ."
"Em yêu, đừng chọc vui."
Năm phút , Vưu Tình cổng viện điều dưỡng, dõi theo ánh đèn xe dần biến mất con đường núi ngoằn ngoèo.
Anh bận rộn như thế, bay về chỉ trong vài tiếng, dừng chẳng bao lâu cũng dành thời gian để gặp cô.
Cô cứ như một tình mật mà thể dứt bỏ.
Thế nhưng ngay cả chỗ ở, cô cũng tự quyết định.
Dường như cô quan trọng đối với . dường như, giá trị của cô chỉ một – là thể cho vui vẻ thôi.
Thứ Ba, Vưu Tình nhận khoản tiền còn từ buổi chụp hình do Nghiêm Mẫn chuyển khoản. Số tiền nhiều hơn đáng kể so với hợp đồng ban đầu, là quà cảm ơn từ nhãn hàng, nếu cơ hội thể hợp tác nữa.
Buổi chiều, Vưu Tình dẫn Nhạc Bình xem căn hộ hai phòng ngủ, đặt cọc xong liền chuyển phần tiền còn thiếu cho Trần Tuyết Vi.
Chuyển khoản hiển thị tất.
Hai phút , điện thoại Vưu Tình bất ngờ nhận một tin nhắn từ lạ, chính xác hơn là một tin nhắn đa phương tiện – một bức ảnh.
Trong ảnh là tối thứ Bảy, bên ngoài viện điều dưỡng, Lương Tây Triều tựa xe, ôm lấy cô.
【Tình Tình, con gái yêu của , vẫn đánh giá con quá thấp . Bảo con mắt Lâm Diệu, hóa tìm một chỗ dựa vững chắc thế .】
【Quán cà phê Hồng Phường, đợi con ở đây.】