Bùi Minh Châu cuối cùng cũng nhịn nữa, đột nhiên dậy, hướng về phía bóng lưng hai hét lớn:
"Hai các ... đây... cho !"
Giọng Bùi Minh Châu đột nhiên cao vút, khỏi trở nên the thé, tiếng hét chói tai xé toạc màn đêm yên tĩnh, như xuyên thủng màng nhĩ khác.
"Nếu hai các còn sống yên ở Giang Thành, thì lập tức xin ngay!"
Nhìn bóng lưng hai biến mất mắt, Diệp Ninh Uyển vỗ vai Bùi Minh Châu, nhắc nhở:
"Đừng kêu nữa, , cô tiền quyền nghĩa là thể kiểm soát suy nghĩ của khác, đừng tự cho là quá ghê gớm, cô xứng!"
Bùi Minh Châu , hất tay Diệp Ninh Uyển , nghiến răng trừng mắt Diệp Ninh Uyển đầy căm hận, nghiến răng nghiến lợi giơ tay lên.
"Diệp Ninh Uyển, đồ tiện nhân!"
Bàn tay đang giơ cao của cô sắp hạ xuống, một giọng già nua gần như đồng thời vang lên.
"Dừng tay!"
Tay Bùi Minh Châu dừng giữa trung, đầu ông cụ Bùi đang chống gậy, cùng xuất hiện với Bùi tứ lão gia, khuôn mặt méo mó trong nháy mắt vẫn kịp đổi.
Diệp Ninh Uyển cũng khẽ thở dài, cất lưỡi d.a.o sắc bén đang kẹp giữa các ngón tay, đôi mắt mèo nheo đầy nguy hiểm, ông cụ Bùi từ xa.
Ông cụ Bùi cũng tùy ý liếc Diệp Ninh Uyển một cái, nhanh chóng thu hồi tầm mắt, ai trong những mặt phát hiện .
Lúc ngoài cửa sổ trời hửng sáng, tia nắng đầu tiên của buổi sớm mai chiếu xuống, nhưng cả bầu trời vẫn xám xịt, thế giới chìm trong một màn lạnh lẽo ảm đạm.
Ông cụ Bùi và Bùi tứ lão gia khi cãi cả đêm trong phòng cuối cùng cũng xuất hiện, trái tim của những nhà họ Bùi đều treo lên, nào còn tâm trí mà quản chuyện vặt vãnh của Diệp Ninh Uyển và Bùi Minh Châu, từng đều lo lắng chằm chằm ông cụ Bùi.
Bùi Minh Châu cũng để Diệp Ninh Uyển nhân cơ hội kéo dài thời gian, vì cô thu tay , gượng gạo với ông cụ Bùi:
"Ba, con và em dâu đang đùa thôi, ba suy nghĩ thế nào ?"
Cô cũng quan tâm đến những khác, ngay cả lời cũng cứng nhắc như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-178-ha-quyet-tam-2.html.]
Ông cụ Bùi lạnh lùng, coi như thấy vẻ mặt sốt ruột của Bùi Minh Châu, chỉ hừ lạnh một tiếng.
"Hừ!"
Bùi tứ lão gia bên cạnh bình tĩnh lên tiếng, với Bùi Minh Châu:
" và ông cụ nhà cô chuyện ..."
Nói đến đây, Bùi tứ lão gia đột nhiên ngừng .
Không chỉ Bùi Minh Châu, mà tất cả những mặt đều nín thở, trừng mắt Bùi tứ lão gia.
Ai ngờ, Bùi tứ lão gia đầu với ông cụ Bùi, hỏi:
"Đây là chuyện nhà , hình như chút lạm quyền, dù chuyện vẫn nên do tuyên bố thì hơn."
Ông cụ Bùi trầm ngâm một lát, cuối cùng cũng gật đầu với vẻ mặt tình nguyện, quên trừng mắt Bùi tứ lão gia một cái, đầy vẻ khó chịu.
Nếu em trai từng cứu mạng , thì lúc ông cụ Bùi e rằng mắng mặt đám con cháu .
Ông cụ Bùi hít sâu một , ánh mắt lướt qua những mặt, những đây đều là con trai, con gái, con dâu, con rể, hoặc là cháu trai, cháu gái của ông, từng một đều là nhất của ông.
Diệu Diệu Thần Kỳ
chính những nhất hôm nay ở đây ép buộc ông, ép buộc ông từ bỏ đứa con trai mà ông yêu thương nhất!
Trong mắt ông cụ Bùi hiện lên một tia đỏ tươi, tơ m.á.u lan từ trong mắt, lan đầy tròng trắng ngả vàng.
Ông mở miệng, chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc lạ thường, khàn giọng :
"Còn hơn bốn tiếng nữa là thị trường mở cửa , hôm nay cổ phiếu của tập đoàn Bùi thị e là sẽ khó coi lắm, đến lúc đó các cổ đông e rằng sẽ ầm lên, dù cũng cho một lời giải thích, như , thì hôm nay ngay tại đây, mặt tất cả , quyết định chuyện ."
Nói xong, ông cụ Bùi hít sâu một .
" quyết định, từ hôm nay sẽ đưa Bùi Phượng Chi..."
Lời ông cụ Bùi còn hết, bên ngoài đại sảnh đột nhiên vang lên một trận ồn ào.
Ngay đó, một đột nhiên xông sự ngăn cản của vệ sĩ.