Đại phu nhân loạng choạng bước về phía hai bước, suýt nữa thì ngã, nhưng bà vẫn cố gắng vững.
Đại phu nhân từng bước từng bước về phía Diệp Ninh Uyển, cho đến khi đến mặt Diệp Ninh Uyển, bà mới nắm chặt lấy cô, lạnh một tiếng.
"Diệp Ninh Uyển, cô đàn ông lừa chỉ một , vẫn còn ngây thơ như , dễ dàng đàn ông lừa gạt như ?"
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Bùi Phượng Chi căn bản là đang lừa cô! Hắn căn bản yêu cô, trong lòng một bạch nguyệt quang thể quên, đó mới là tình yêu đích thực của ! Hắn giữ cô bên cạnh chỉ là coi cô như một tấm lá chắn hữu dụng mà thôi! Cô thật sự cho rằng quan trọng với ? Đợi đến lúc nào đó cô hết giá trị lợi dụng, sẽ giống như vứt bỏ một cục pin hết điện mà ném cô thùng rác độc hại, chỉ chờ xử lý chung!"
"Người đàn ông hề đơn giản như cô tưởng tượng ! Hắn chính là một tên cặn bã bất chấp thủ đoạn để đạt mục đích!"
Gương mặt Đại phu nhân gần như dán mặt Diệp Ninh Uyển.
Từ góc độ , Diệp Ninh Uyển thể rõ từng nếp nhăn, từng lỗ chân lông gương mặt dữ tợn của Đại phu nhân.
Cô khẽ một tiếng, dễ dàng thoát khỏi Đại phu nhân đang gần như phát điên.
Đại phu nhân loạng choạng hai bước, cuối cùng vững, ngã xuống đất.
Chỉ là còn ai quan tâm đến bà nữa, ánh mắt của đều đổ dồn Diệp Ninh Uyển, xem cô sẽ phản ứng gì.
Bùi lão gia cuối cùng cũng lên tiếng an ủi Diệp Ninh Uyển:
"Uyển Uyển, chuyện ba sẽ chủ cho con, cho dù kết quả là gì, con cứ yên tâm thật, ba đảm bảo sẽ trách con!"
Còn Đại phu nhân đang đất thì chằm chằm Diệp Ninh Uyển với đôi mắt đỏ ngầu, cảnh cáo cô:
"Diệp Ninh Uyển, yêu đương mù quáng sẽ kết cục ! Cô quá tin tưởng Bùi Phượng Chi, cuối cùng chỉ thể trở thành kẻ vứt bỏ!"
Diệp Ninh Uyển lời ai cả, chỉ bình tĩnh lướt qua từng mặt, cuối cùng mới lên tiếng:
"Bùi Phượng Chi bao giờ sai khiến gì, hơn nữa lúc xảy tai nạn , Bùi Phượng Chi nhốt trong đồn cảnh sát hơn một tuần , căn bản thể nào Bùi Minh Hàm sẽ trắng trợn quấy rối ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/chuong-257-co-le-ly-hon-la-lua-chon-tot-nhat-1.html.]
Lời Diệp Ninh Uyển còn xong, Đại phu nhân gào lên với vẻ mặt méo mó:
"Cô bậy! Cô đang vu khống, cô đang bôi nhọ! Con trai thể nào quấy rối cô! Nó thể quấy rối cô ?! Cô chỉ là một đôi giày rách mà nó vứt cần nữa, một đàn bà bỏ rơi! Đàn ông sẽ tìm phụ nữ mà vứt bỏ ? Nhất định là cô cố ý câu dẫn nó!"
Diệp Ninh Uyển khẩy một tiếng, liếc Đại phu nhân với vẻ khinh thường.
"Vậy bà cho rằng sẽ tìm một đàn ông mà vứt bỏ ? rõ ràng hơn , tại miễn cưỡng bản ăn đồ thiu? sở thích tự hành hạ ?"
Đại phu nhân Diệp Ninh Uyển đến mức nên lời.
"Cô! Diệp Ninh Uyển cô!"
Đại phu nhân hận đến nghiến răng nghiến lợi, bà hận thể xé nát cái miệng của Diệp Ninh Uyển, đó dùng cây kim thô nhất khâu từng mũi từng mũi thật nhỏ, để cái miệng tiện nhân đó bao giờ một chữ nữa!
Đại phu nhân siết chặt nắm đấm.
Nhất định sẽ cơ hội, nhất định sẽ một ngày bà sẽ dẫm nát con đàn bà đáng ghét Diệp Ninh Uyển chân, để cô tay bà !
"Diệp Ninh Uyển, hãy chú ý từng chữ cô , nếu cô dám dối một chữ, cho dù là lão gia cũng tuyệt đối sẽ tha cho cô!"
Diệp Ninh Uyển hề né tránh hỏi:
"Chị dâu, chị đang uy h.i.ế.p ?"
Gương mặt Đại phu nhân đỏ bừng như gan lợn, tức giận gầm lên:
"Cô bậy gì đó, khi nào thì uy h.i.ế.p cô! đang nhắc nhở cô thật."
Diệp Ninh Uyển mỉm , nụ rạng rỡ khiến lạnh sống lưng.
"Chị dâu yên tâm, sẽ dối một chữ nào."