Đèn Lạnh Trên Giấy, Hoa Lê Lạnh Trong Mưa - Chương 36

Cập nhật lúc: 2024-07-20 08:49:03
Lượt xem: 4,106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta Kiều Kiều kéo sân một trận, mãi mới đến tiểu Phật đường, Ô mụ mụ ở cửa, cuối cùng mỉm một câu.

 

“Lão phu nhân, tiểu thư nhà chúng về .”

 

“Ta điếc, thấy.”

 

Lão phu nhân lên, .

 

Ánh mắt sắc bén chán ghét như tưởng, khác gì xưa.

 

khỏi cửa tiểu Phật đường, khi đến gần , đưa tay để đỡ bà.

 

Ta đưa tay nắm lấy bàn tay khô gầy của lão phu nhân, khẽ gọi một tiếng lão phu nhân.

 

“Đừng hy vọng xin con, năm đó tuy dối, nhưng đến nay cũng hối hận, con cứu mạng Yến Ôn, lưu lạc nhiều năm, coi như xóa hết oán cũ ! Nghe Yến Ôn con sinh cho một đứa con gái bảy tám tuổi, hôm nay mang đến? Chẳng lẽ đích mời ?”

 

Oán cũ chỉ mà xóa hết? Ta sinh con gái cho Yến Ôn? Ta nhất thời sững sờ, gì.

 

“Bà nội đừng vội, đợi bàn chuyện hôn sự của con và Dương Dương xong, con sẽ dẫn A Nguyên về nhận tổ quy tông.”

 

“Con ý gì? Nếu hôn sự của các con sắp xếp thỏa, thì A Nguyên là con của nhà họ Yến ? Ta đồng ý với con, sẽ hối hận. Con phái đón A Nguyên về, viện chuẩn xong, chẳng lẽ để trống ?"

 

Lời là cho Yến Ôn , nhưng mắt .

 

Ta lén Yến Ôn một cái, rõ ràng thấy nhưng mím môi gì.

 

"Nếu đồng ý hôn sự của con và Yến Ôn, con sẽ thế nào?"

 

Lão phu nhân đột nhiên hỏi.

 

"Vẫn sống trong viện cũ, con sẽ ở bên cạnh ."

 

Ta khẽ .

 

Đó chính là điều nghĩ, thể chân thành đối đãi , những thứ khác cần đòi hỏi, danh phận chỉ là gánh nặng, nó chỉ thể ràng buộc ràng buộc.

 

"Haha! Quả thật là một đôi si tình. Nếu cho cưới con, nhà họ Yến sợ là sẽ tuyệt hậu. Chúng khổ cực bấy nhiêu năm để gì? Thôi , đón cha con và A Nguyên đến. Ta cùng ông bàn chuyện hôn sự, hai xem nên tổ chức thế nào."

 

57

 

Yến Ôn cưới , lớn, nên yên lặng mà thành hôn.

 

Yến Ôn mỗi ngày đều bận rộn, từ khi A Nguyên, lão phu nhân quan tâm chuyện gì nữa, mỗi ngày chỉ quanh quẩn bên A Nguyên.

 

Ta từng hỏi Yến Ôn, vì A Nguyên là con ?

 

Hắn A Nguyên là con của , tự nhiên cũng là của , cứ để nàng vô tư lớn lên.

 

Ta còn thể gì?

 

Cha mỗi ngày kết bạn, năm xưa cha đắc tội với bao nhiêu , vẫn còn nhiều bạn cũ, xem tiền rượu khi xưa phí.

 

Chỉ mỗi ngày sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, việc nhà nhiều, chỉ chuyện Yến Ôn thành ai truyền ngoài, thiệp mời bay như tuyết, mời tham gia đủ loại yến tiệc.

 

Ta lo lắng hỏi Yến Ôn nên thế nào? Có nên ?

 

"Hiện giờ là quan lớn nhất triều, nàng thì , ai dám gì?"

 

Lúc đó bàn việc, báo, mặc áo vải đơn giản, nét mặt thư thái, để tâm đến sự lo lắng của .

 

"Vậy thì cả. Chúng mới thành hôn, tân nương ngại gặp , cũng hợp lý. Khi còn nhỏ luôn tham gia một bữa tiệc xuân nghiêm chỉnh, lúc đó sẽ dùng tài năng của khiến phục. Haiz..."

 

Ta đối diện , hai tay chống cằm, thở dài.

 

"Sao ? Hiện giờ tự tin tài năng của nữa? Nàng cứ yên tâm mà , cha vợ dạy nàng, cũng thi đỗ cử nhân. Dù thể khiến phục, quan chức của phu quân nàng cũng đủ."

 

"Phiền là ở chỗ quan chức của đó, phu quân!"

 

"Nàng đây."

 

Ta chậm rãi bước tới, đưa tay kéo lòng, mặt mỉm , chút gian xảo.

 

"Quan chức của xứng với nàng?"

 

"Sao thế? Là tài năng giao tiếp của xứng với quan chức của ."

 

Ta tươi với .

 

"Đừng nghĩ nhiều, cứ điều nàng ."

 

Chỉ qua một đêm, gặp thể gặp, ví dụ như Thái hậu.

 

Lão phu nhân là thái giám trong cung mời, là ý chỉ của Thái hậu, thì .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/den-lanh-tren-giay-hoa-le-lanh-trong-mua/chuong-36.html.]

Ta cảm thấy lời của lão phu nhân rõ ràng mang theo châm biếm, gây rắc rối cho Yến Ôn, nên sửa soạn cung.

 

Cung sâu cô quạnh, dù là tôn quý nhất trong hoàng cung thì ?

 

còn là thiếu nữ kiêu hãnh ngày xưa, dù đeo đầy trang sức, trông vô cùng tôn quý, nhưng vẫn che sự cô đơn.

 

Hứa Nghênh Ca vẫn mang vẻ khinh thường, nhưng còn là của ngày xưa nữa.

 

, cho lên, liền im lặng quỳ, bà trong lòng bao nhiêu bất mãn cũng . Người đón cung ho khan vài tiếng, bà cho lên.

 

"Ngươi vẫn đổi."

 

"Thái hậu nương nương vẫn như xưa."

 

Nghe , bà khẩy.

 

Nếp nhăn nơi khóe mắt thể che giấu.

 

"Lời thật lòng, đừng những lời trái lương tâm, bổn cung thế nào, cần gì ngươi ? Ta chỉ hiểu, vì cuối cùng vẫn là ngươi?"

 

"Việc nương nương nên hỏi Yến Ôn."

 

Phía im lặng, liền yên lặng cúi đầu .

 

58

 

"Giờ đời còn ai dám hỏi ? Năm ngươi , cha từng hỏi cưới , thê tử của chỉ một, là Thường Thu Thời, sẽ cưới khác.

 

Ta tưởng rằng khi khó khăn sẽ đổi, nhưng ai thể chờ đợi ? Ta thể, những cô nương ngưỡng mộ cũng thể."

 

Ta lời là bà cho cho , chỉ thể im lặng.

 

"Lần đầu gặp ngươi, là bảng vàng, lúc đó chỉ thấy , nhưng luôn một chỗ, rời mắt. Ta tưởng bảng, cho đến khi trong đám đông xuất hiện hai cô nương. Hắn ít khi , nhưng khi thấy hai cô nương , mày mắt khẽ cong, còn là thần tiên vướng bụi trần nữa.

 

Ta một biểu lớn lên cùng , , tưởng thích biểu , nhưng khi ngươi ôm quyền cúi chào chúc mừng , đỡ ngươi, lau mồ hôi trán ngươi, mới nhầm.

 

Hắn từng đối xử thiết với ai thế ? Nam nhân cũng , huống chi là cô nương? Ta phục, ngươi quá bình thường, xứng với ?

 

cuối cùng cũng cưới ngươi, cho đến khi các ngươi xa cách, bà nội ngươi bỏ cũng tin.

 

Ta lấy chồng, sinh con, chức cao, đợi, đợi cưới một cô nương môn đăng hộ đối, ít nhất cũng như Lưu Nguyệt Doanh. Để chứng minh năm đó từ chối , chỉ vì đau đủ.

 

ngờ, cuối cùng vẫn tìm ngươi về.

 

Dạo khắp nơi đều truyền chuyện cưới vợ, còn hỏi đến .

 

Ta nghĩ lâu, tên ngươi, còn thể cưới ai? Yến Ôn còn cưới ai?

 

Lời năm đó vẫn còn rõ ràng: ‘Ta thích nàng chỗ nào? Có lẽ là nàng vui, cảm thấy sống thật thú vị, khiến ngoài việc báo thù, còn sống một cuộc đời bình thường.”

 

Ta hỏi cuộc sống thế nào mới là bình thường? định hỏi , hiểu, đây chính là lý do thể thích .

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Thường Thu Thời, lẽ và những cô nương khác, luôn hướng về điều tầm thường? Cuối cùng ngươi thắng."

 

Ta ngẩng đầu bà, trang nghiêm trong bộ cung trang, mày mắt u buồn.

 

Bà cuối cùng vẫn hiểu, chuyện tình cảm, thể dùng thắng thua mà luận?

 

"Nương nương, đại nhân cửa Thường An."

 

Cung nữ ngoài cửa báo.

 

Hứa Nghênh Ca dùng tay che miệng khúc khích.

 

"Hắn lo lắng gì? Giờ mạng và Hoàng thượng đều trong tay , thể gì ngươi? Ngươi !"

 

Đó là cuối cùng gặp bà, tháng Mười năm đó, bà qua đời, nhưng lúc đó .

 

Tường thành thâm sâu, yêu nắng chờ , dáng vẻ thong dong, mày nhíu chặt.

 

Ta bước từng bước đến chỗ , cũng nghĩ về một vấn đề, thích ở chỗ nào?

 

câu trả lời còn quan trọng nữa, yêu , cuối cùng vẫn là .

 

Đèn lạnh giấy, hoa lê lạnh trong mưa

 

Ta đợi gió tuyết thêm một năm

 

Cầm bút vẽ thiên hạ

 

Hứa với một đời phồn hoa.

 

(Hoàn)

 

Loading...