Có lẽ là do quá lâu đời. Dù chúng đắt tiền, giá trị sưu tầm. mức độ thực dụng thì gần như bằng .
Anh tựa nửa lan can sắt, ánh mắt đặt ở .
Một điếu thuốc hút hơn nửa, những bông tuyết rơi vai .
Khoảnh khắc , toát lên vẻ cô độc và kiêu ngạo lạnh lùng, như thể ban công, mà là trong một nhà thờ thiêng liêng.
Và thứ trong tay là thuốc lá, mà là Kinh Thánh đang chờ cầu nguyện.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Felix.
Cô dừng bước, ngẩng đầu lên, giữa trời gió tuyết.
Có lẽ ngay cả cũng .
Thỉnh thoảng lộ vẻ mặt như . Chán chường thứ, nhạt nhẽo vô vị, thậm chí mong ngày tận thế thể đến ngay giây tiếp theo.
Rõ ràng một thế giới tinh thần rộng lớn, tham vọng của trải rộng , thậm chí thể bao trùm cả địa cầu.
vẫn thấy đủ, vẫn đủ, còn xa mới đủ.
Linh hồn xoa dịu.
Thế là kiếm nhiều tiền hơn, nhiều chuyện mạo hiểm hơn.
vẫn đủ.
Anh bực bội hút thuốc, bực bội giơ tay, bực bội cởi cúc áo sơ mi.
cảm giác ngột ngạt đang đè nén vẫn giải tỏa.
Anh chỉ thể châm điếu thuốc thứ hai.
Khương Nguyệt Trì từ phía tới, thiện ý nhắc nhở : “Hút thuốc nhiều dễ yếu sinh lý đấy.”
Động tác của dừng , sự xuất hiện của cô khiến thở căng thẳng của thả lỏng.
Anh biểu cảm gì, gạt tàn thuốc: “Yên tâm, hút nhiều đến mấy cũng đủ sức thỏa mãn em.”
Cô chiếc áo sơ mi : “Không lạnh , chỉ mặc thế thôi?”
“Lạnh chứ.”
Anh ngậm thuốc lá, dang tay rộng mở về phía cô: “Lại đây sưởi ấm cho .”
Khương Nguyệt Trì ngoan ngoãn lao lòng , ôm lấy eo .
“Có ấm hơn chút nào ?”
Anh đưa tay gạt nhẹ cổ áo cô, bên trong áo khoác là mấy chiếc áo len, nhíu mày vẻ chê bai: “Mặc nhiều thế , thảo nào như chim cánh cụt.”
“Chim cánh cụt đáng yêu mà.” Cô đặt đầu lên n.g.ự.c , cọ mạnh: “Sắp đến Halloween , đón những ngày lễ ?”
“Không.” Đó là câu trả lời dự đoán , ngừng , thấy cô khói thuốc sặc mà hít hít mũi, liền bỏ tay , dập tắt điếu thuốc vứt gạt tàn: “ thỉnh thoảng sẽ mấy đứa trẻ con đáng ghét đến gõ cửa.”
Đòi kẹo là phong tục của Halloween.
“Thế cho ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/den-pha-le/chuong-59.html.]
Anh gật đầu: “Có cho, nhưng chỉ cho một đứa thôi. tin là chúng sẽ đánh tơi bời để tranh giành kẹo đó.”
“…” là đồ tệ bạc.
“Vậy năm nay thể chuẩn kẹo cho em ?” Ánh mắt cô đầy mong đợi.
Anh lạnh: “Em là trẻ con ?”
Cô thẳng thắn đáp: “Đương nhiên .”
“Ừm.” Giọng xen lẫn sự mỉa mai, “Đứa trẻ con hai mươi mấy tuổi.”
Đối với lời từ chối gián tiếp của , cô buồn bã: “Trung Quốc tuy cũng đón Halloween, nhưng đối với nông thôn thì đây là một ngày lễ. Sau khi em sang Mỹ, là em phát kẹo cho trẻ con nhà hàng xóm, em bao giờ nhận kẹo cả.”
“Em cũng thể gõ cửa nhà hàng xóm, rằng trí tuệ của em chỉ ba tuổi, tin họ sẽ cho em thôi.”
là một ý tưởng ho!
Khương Nguyệt Trì thầm nghiến răng.
Tên Tây đáng ghét.
Anh rõ ràng vẫn ý định trong, cái lạnh bên ngoài thể dịu bớt sự bực bội trong lòng .
Thậm chí cả bản Felix cũng rõ sự bực bội đó đến từ .
Anh đưa tay xoa xoa giữa trán.
Khương Nguyệt Trì luôn thể hiểu lầm một cách chính xác, cô hiểu sự bất thường của Felix lúc là đang "động dục", cô kinh ngạc, khuyên : “Anh lẽ nữa ? Felix, sức khỏe là quan trọng đó. Dù là động cơ công suất lớn đến mấy cũng thể hoạt động với tần suất cao như .”
“…”
Thấy dần nhíu mày, Khương Nguyệt Trì cảm thấy lẽ đoán sai .
Cô chủ động nhận , kiễng chân đưa mặt đến gần : “Vậy, hôn ?”
Anh hề lay chuyển.
Khương Nguyệt Trì liền đặt một nụ hôn nhẹ lên má : “Em luôn nghĩ hôn và ôm là những cách thể hiện tình yêu rõ ràng nhất. Suy nghĩ khi l..m t.ì.n.h sẽ chi phối bởi cảm giác của cơ thể, những lời yêu giường đều là yêu thật lòng.”
“Felix, em thích hôn , vì em thích .”
Thật cô nên những lời .
Đằng nào cũng sẽ rời , nhiều chỉ càng trở thành vướng bận khi cô .
cô và Felix khác , cách biểu đạt của cô luôn thẳng thắn.
Nếu tư tưởng của là một mê cung rắc rối, thì cô chính là một đường thẳng nối liền lối và lối .
Vì chỉ còn nửa năm cuối, cô tâm sự nhiều hơn, đòi hỏi nhiều hơn.
Tâm sự tình cảm của cô, đòi hỏi sự dịu dàng của .
Đáng tiếc, Felix là chẳng bao giờ lúc dịu dàng.
Anh thật sự xa, xa theo đúng nghĩa đen.
Vậy tại cô lòng chứ, cứ giữ mối quan hệ mờ ám với hơn .