Đến từ hiện đại, mẫu thân ta danh chấn tứ phương - Chương 195

Cập nhật lúc: 2024-12-28 17:13:14
Lượt xem: 205

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ là chuyện phiếm? Câu , Bùi Oanh tuyệt đối tin.

“Người nên về phía , chuyện qua thì để nó qua , chẳng gì đáng cả.” Nàng thấp giọng đáp.

Hoắc Đình Sơn nhướng mày: “Ta ngại nhắc đến chuyện cũ, chẳng lẽ phu nhân ngại?”

Bùi Oanh: “…”

“Không hẳn là ngại, chỉ cảm thấy cần thiết.” Nàng cân nhắc từng lời.

Hoắc Đình Sơn chỉ nửa câu: “Nếu phu nhân ngại, thì chút .”

Bùi Oanh bỗng dưng hối hận vì hôm nay theo thư phòng.

Việc sắp xếp danh sách sính lễ ở chẳng , cớ gì đến thư phòng cùng .

“Phu nhân vì bỏ cũ, chọn gả cho kẻ họ Kiều đó?” Hắn thẳng thừng hỏi.

Bùi Oanh kỹ sắc mặt , quả thực thấy vẻ giận dữ, đúng là như chỉ chuyện phiếm, thế nên nàng đáp: “Lựa chọn khác biệt mà thôi. Hắn học xong một khóa, ừm, thể hiểu như tu nghiệp một đoạn ngắn với phu tử, thì nơi khác để tiếp tục. Nơi định đến xa, xa, ngài thể hiểu như lên Bắc Địa, hoặc thậm chí là dị quốc tha hương. Ta rời quê hương, thế nên chia tay.”

Khi , gia đình nhất quyết đưa nước ngoài du học, vì dì và dượng ở đó thể chăm sóc khi cần, hơn nữa chuyên ngành học ở các đại học ngoại quốc uy tín cao hơn.

Ban đầu từ chối, cãi cọ với gia đình, chia xa nàng. đó, dì gặp vấn đề sức khỏe, dượng cùng dì chữa trị, trong khi công việc ăn của hai họ ai kế thừa. Nếu , tương lai phần nhiều sẽ định cư ở nước ngoài.

Một bên là yêu quý từ nhỏ, học vấn và tiền đồ hơn; một bên là cô bạn gái gắn bó nhiều năm, và áp lực cùng lời khuyên bảo ngừng từ gia đình.

Cuối cùng, chọn vế .

Trước khi , từng nàng theo nước ngoài, nhưng nàng vốn ý định du học, cũng xa rời quê nhà và , nên từ chối.

Thế là đôi bên chia tay, tạm coi như hòa bình mà rời xa.

Hoắc Đình Sơn đến “Bắc Địa”, “dị quốc tha hương”, lập tức nhíu mày: “Văn hóa Đại Trung Nguyên rộng lớn thâm sâu, cần đến nơi hoang vu hẻo lánh học tập, chẳng là chuyện lộn ngược ?”

Bùi Oanh: “Đó chỉ là ẩn dụ cho cách xa xôi mà thôi. Vả , hậu thế các nơi cũng phát triển, là vùng hoang vu, một tri thức và văn hóa cũng điểm đáng học hỏi.”

Hoắc Đình Sơn gật đầu: “Thì . Gả xa dễ thiệt thòi, phu nhân đến dị quốc là quyết định sáng suốt.”

Nghe giọng điệu của vẫn bình thường, Bùi Oanh nghĩ tâm trạng xem định, liền định nhân cơ hội đổi chủ đề, nhưng kịp hỏi tiếp: “Phu nhân và bạn trai quen bao lâu?”

Bùi Oanh nhíu mày, lập tức hỏi ngược: “Đừng chỉ , còn ngài thì ?”

Hoắc Đình Sơn nàng với ánh mắt sâu xa: “Xem là khá lâu .”

Bùi Oanh: “…”

Hoắc Đình Sơn: "Ta với nữ tử họ Ninh từng gặp mặt hôn lễ. Phu nhân thế nào?"

Bùi Oanh , đáp nhẹ: "Mấy năm."

Hắn truy hỏi: "Mấy năm là bao nhiêu?"

Bùi Oanh ho khẽ một tiếng, lảng: "Hoắc Đình Sơn, thấy thư phòng là nơi để bàn chính sự, nay chuyện hôn sự của Minh Tuấn vẫn ..."

"Phu nhân chớ lảng tránh. Mấy năm rốt cuộc là bao nhiêu?" Hoắc Đình Sơn ngắt lời nàng. Thấy nàng mím môi, tựa hồ chút lo lắng, bổ sung: "Chỉ là chuyện cũ, trò chuyện chút thôi, đều qua , giờ đây và nàng mới là phu thê. Nàng , sẽ tức giận."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/chuong-195.html.]

Bùi Oanh hạ giọng: "Năm năm."

Thực nàng và quen từ thời trung học, hai ở hai lớp sát cạnh , nhưng khi vẫn gì. Lên đại học, ngày đầu nhập học họ tình cờ gặp trong khuôn viên trường, mới những chuyện về .

Vậy là quen năm năm, hẹn hò bốn năm.

Trán của Hoắc Đình Sơn nổi lên một đường gân xanh nhỏ.

Năm năm.

Nàng với đến giờ cũng năm năm.

Bùi Oanh sắc mặt , trong lòng khỏi căng thẳng.

lúc , ngoài cửa bước gấp thư phòng.

"Đại Tướng quân, khẩn báo!"

Bùi Oanh thở phào một , đột nhiên cảm thấy tất cả những học trò khó bảo nàng từng dạy gộp cũng khó bằng một Hoắc Đình Sơn.

Hoắc Đình Sơn liếc nàng, thấy nàng mặt mày giãn , bèn lạnh lùng hỏi tên vệ binh: "Có việc gì?"

Thao Dang

Vệ binh: "Đại Tướng quân, mấy ngày , Ngụy Ích Châu đột ngột bạo bệnh qua đời, lời đồn rằng do trúng độc. Sau khi Ngụy Ích Châu qua đời, liên quân Ích Châu và Ung Châu đóng ở Hoài Cổ Quan âm thầm rút lui trong đêm, tiến về Ích Châu. Ba tướng lĩnh cận của Ngụy Ích Châu, một chết, một trọng thương, chỉ còn Hà Chinh hợp sức với đích tử Ngụy Ích Châu là Ngụy Thanh Hoa để nắm quyền chủ sự. Ngụy Thanh Hoa hạ lệnh phá thông các cửa ải khắp Ích Châu, mở cổng thành đón liên quân hai châu Ung và Ích."

Bùi Oanh sững sờ.

Những thông tin quá mức lớn, nhưng điều khiến nàng chú ý là chi tiết cùng:

Mở cổng thành đón liên quân?

Ích Châu và Ung Châu kết minh ?

Không, lẽ thể là kết minh.

Ung Châu hiện nay vẫn Ấu Đế trấn giữ, ngoại trừ những kẻ phản, những còn tạm thời vẫn là thần tử. Lúc mở cổng thành đón liên quân, chẳng khác nào tỏ lòng quy thuận triều đình.

Ích Châu rõ ràng là cúi đầu xưng thần với triều đình.

"Truyền mưu sĩ và các tướng quân tới đây một chuyến." Hoắc Đình Sơn với vệ binh, liền lĩnh mệnh lui .

Khi rời Trầm Viên Đạo, Hoắc Đình Sơn để phần lớn nhân mã cho Hoắc Tri Chương, chỉ dẫn theo ba võ tướng và hai mưu sĩ.

Võ tướng đều là các thương binh: Hùng Mậu, Sa Anh và Lý Cùng Kỳ; còn mưu sĩ Trần Thế Xương cùng Khâu Tả, đầu quân quân đội U Châu đến hai năm.

Bùi Oanh nhanh chóng thu dọn sách vở bàn, : "Ngài lo chính sự , phiền nữa. Danh mục sính lễ của Minh Tuấn, sẽ về chép ."

Một danh mục đủ, ít nhất vài bản để phân phát xuống , giao cho từng bộ phận chuẩn , như các công việc mới thể đồng thời tiến hành.

"Phu nhân cứ ở đây mà chép, cần về." Hoắc Đình Sơn đưa nàng xấp giấy mới.

Bùi Oanh ngẩn : " bọn họ sắp đây."

Hoắc Đình Sơn: "Họ bận việc của họ, nàng bận việc của nàng, phu nhân để ý tới họ gì."

Thấy chẳng hề bận tâm nếu lén, Bùi Oanh cũng trở về. Nàng tập trung chép xong danh mục ở đây, sáng mai chính thức chuyển sang giai đoạn chuẩn tiếp theo.

Loading...