Đến từ hiện đại, mẫu thân ta danh chấn tứ phương - Chương 251
Cập nhật lúc: 2025-01-05 06:51:27
Lượt xem: 199
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Tri Chương cúi đầu, giọng gần như thấp đến mức thể thấy:
"Con mạo phạm ."
Bùi Oanh mở to mắt.
Mạo phạm, nếu chỉ là mạo phạm bình thường, vốn dĩ đến mức cưới đối phương, trừ phi là loại chuyện...
Tiểu cô nương và mẫu chung một biểu cảm.
Ánh mắt bàn rõ ràng chút biến đổi, Hoắc Tri Chương hổ đến mức chỉ tai đỏ, mà mặt cũng đỏ bừng như m.ô.n.g khỉ.
Bốn bàn, chỉ Hoắc Đình Sơn vẫn giữ thần sắc bình thản:
"Chỉ là như thế, nạp là ."
" phụ , nàng phụ nàng là tông chủ sĩ tộc, nạp e rằng thích hợp." Hoắc Tri Chương nhỏ giọng .
Thực chỉ là vấn đề phận, còn một điều nữa mà Hoắc Tri Chương dám . Y cảm thấy hậu viện một nữ nhân là đủ , giống như hiện tại phụ và mẫu , sống hòa thuận, nương tựa lẫn , thanh tĩnh mà ấm áp.
Hoắc Đình Sơn nhíu mày:
"Lời nàng với ngươi, xác thực ?"
Hoắc Tri Chương đáp:
"Nhi tử phái Trần Uy đến Giao Châu, nhưng vẫn trở về."
Chuyện xảy lâu, mà Giao Châu xa xôi, một chuyến một chuyến về còn kiểm chứng, thời gian thể nhanh chóng.
Gân xanh trán Hoắc Đình Sơn nổi lên:
"Vậy nên ngươi trong lúc rõ tình hình, với ngươi cưới thê, cưới một nữ nhân lai lịch rõ ràng? Hoắc Nhị, đầu óc ngươi ? Chẳng lẽ mấy ngày giao chiến với quân triều đình, ngươi đoạt mất não ?"
Hắn thế nào nuôi một đứa nhi tử ngu xuẩn thế chứ?
Hoắc Đình Sơn mỗi một câu, Hoắc Tri Chương liền co cổ một chút, cuối cùng gần như mắng đến mức chui trong bát.
Bùi Oanh Hoắc Đình Sơn, tán đồng mà lắc đầu, khẽ chậc một tiếng, rốt cuộc thêm lời nào.
"Tri Chương, những ngày xảy chuyện gì, ngại chậm rãi rõ, phụ con đáp ứng , khi con rõ, sẽ đưa ý kiến gì nữa." Bùi Oanh chậm rãi .
Hoắc Đình Sơn: "..."
Hoắc Đình Sơn bỗng nghĩ tới một câu, "Từ mẫu đa bại nhi" (con hư tại ), mà hiện tại thể gì vị từ mẫu .
Nghe lời an ủi của Bùi Oanh, bờ vai đang căng cứng của Hoắc Tri Chương buông lỏng đôi chút, như sói con mãnh thú đuổi về hang, vượt qua nỗi sợ hãi ban đầu, thò đầu ngoài, xem thử tình hình bên ngoài thế nào.
Thiếu niên chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt liếc sang bên cạnh, tiên lén phụ một cái.
Hoắc Đình Sơn thấy ánh mắt thăm dò của đứa tiểu nhi tử, lông mày giật giật, cảm giác chán ghét dâng lên. thể mắng, dứt khoát dời ánh mắt, cầm đũa tiếp tục ăn cơm.
Không cho đỡ phiền, khỏi tức đến nhức đầu.
Hoắc Tri Chương thấy phụ quả nhiên lên tiếng nữa, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
"Nhị ca, khi ngươi cứu cô nương , rốt cuộc xảy chuyện gì?" Mạnh Linh Nhi cũng từng qua gia thư mà gửi về, rõ hành động việc nghĩa của Hoắc Tri Chương đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/chuong-251.html.]
Tuy nhiên nàng theo song từ Từ Châu trở về, lẽ do hành trình, hoặc nguyên do nào khác, đường về họ nhận thêm lá thư nào từ Hoắc Tri Chương.
Hoắc Tri Chương đáp:
"Sau khi cứu nàng, nàng báo gia môn, tự xưng là nữ nhi Sĩ tộc ở Giao Châu. Sĩ tộc Giao Châu nổi danh khắp nơi, mà phụ chắc chắn sẽ tiếp xúc với Giao Châu, nghĩ giúp một chút cũng , bèn mang nàng thương về quân doanh, để quân y chữa trị cho nàng. Sau đó thương thế của nàng dần lên, mới với rằng nàng bỏ nhà vì trốn hôn sự, cầu xin đừng đưa nàng về Giao Châu, nếu nàng nhất định thể sống nổi."
Mạnh Linh Nhi , dường như điều suy nghĩ.
Mẫu cùng phụ thành hôn gần ba năm, nàng cùng Hoắc Tri Chương tiếp xúc ít, tự nhiên rõ tính tình nhị ca nhà .
Hắn tuy lãnh binh chiến trường c.h.é.m giết, ít quân Hùng Nô cùng các binh sĩ nơi khác bỏ mạng đao , nhưng kỳ thực tâm địa thiện lương. Vì nàng đoán rằng lời cô nương thể sống ở Giao Châu, nhị ca nhất định ép buộc .
Quả nhiên, Mạnh Linh Nhi đó :
Thao Dang
"Nàng khó xử, cũng thể ép buộc. Huống chi nàng cùng ba gia nô đều nhanh nhẹn, giỏi việc, lúc nghĩ để họ lưu một thời gian cũng . Đợi đến khi nàng tìm nơi thích hợp, sẽ để nàng rời ."
Hoắc Đình Sơn gắp cho Bùi Oanh một đũa thức ăn, hiệu nàng đừng lo chuyện của tên nhóc , cứ lo lấp đầy bụng .
tiếc , Bùi Oanh lúc chẳng còn tâm trạng để ý đến mỹ thực mặt.
Hoắc Tri Chương cúi đầu tiếp:
" Sĩ cô nương thoạt yếu đuối, nhưng thực kiên cường, cũng vô cùng siêng năng. Sau khi nàng khỏi thương tích, chủ động đến doanh y giúp đỡ chăm sóc thương binh, nhiều việc trong khả năng. Nàng loại tiểu thư mười ngón tay chạm xuân thủy. Tất cả là của . Ngày , khi chiếm thành Tư Hắc, nghĩ rằng cuối cùng cũng chút tiến triển, liền mở tiệc trong quân doanh, uống nhiều rượu..."
Sau đó dường như tiện tiếp, đầu Hoắc Tri Chương cúi thấp.
Hoắc Đình Sơn mặt cảm xúc, :
"Chuyện chờ Trần Nguyên trở về bàn tiếp."
Hôm nay bữa tối cũng rượu. Hoắc Đình Sơn thích rượu mạnh, vì bàn là loại rượu ngon, chính là bạch tửu nồng độ cao. Bùi Oanh chén rượu bên cạnh , bất giác thất thần.
Có một từ gọi là "tửu hậu loạn tính" (say càng).
từng trải đều hiểu rõ, thực sự uống say đến bất tỉnh thì thể hành sự, bởi vì cơ thể theo ý . Những thể thành chuyện, thật đều say. Họ chỉ mượn cớ men rượu để điều vốn mà thôi.
Nàng nghĩ rằng đứa kế nhi tử thường ngày cư xử đúng mực, hẳn giống phụ y, nhiệt tình với chuyện phong nguyệt. Ở U Châu lúc , nàng cũng từng y thê ở hậu viện.
Bùi Oanh đồng thời cũng hiểu rõ, nam nhân đều chút bản tính xa, huống hồ thời đại thực sự quá khoan dung với họ.
Vì , nàng chắc sự thật đằng sự "mạo phạm" là gì. Là thuận nước đẩy thuyền, là ai đó cố ý bày trò?
"Phu nhân?"
Bùi Oanh hồn, "Sao ?"
Hoắc Đình Sơn khẽ , "Không gì, chỉ nhờ nàng tìm cơ hội gặp mặt Sĩ cô nương ."
Bùi Oanh vui vẻ đáp lời.
Sau bữa ăn, trải qua một ngày đường dài mệt mỏi, Bùi Oanh sắc trời, quyết định để việc gặp Sĩ cô nương cho ngày mai.
Hôm nay mệt , cứ về phòng nghỉ ngơi .
Nàng đầu liếc Hoắc Đình Sơn, thấy về phía thư phòng, cảm thán tinh lực dồi dào của , rằng đêm nay sẽ cùng nàng trở về chính viện.
Song rời , Hoắc Tri Chương vẫn đó, trông vẻ ngẩn ngơ.