Cao chuyên Chú thuật và của "Màn chắn" đều ý tìm kiếm những Chú thuật sư hoang dã khả năng tồn tại. Kiệt-chan Cao chuyên Chú thuật phát hiện, nên mới tìm đến để nhập học.
Như thì chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Kiệt-chan dặn dò một chút, bảo hãy đưa gia đình về Cao chuyên Chú thuật để Tiêu Tử kiểm tra, trong phòng y tế thiết y tế chuyên nghiệp hơn.
Hơn nữa, trạng thái hiện tại của gia đình thích hợp để tiếp tục ở trong làng.
Cậu luôn lời Kiệt-chan, nhưng Kiệt-chan một tràng dài, khi xé gian định kéo Kiệt-chan cùng, với : "Cậu đưa họ , ở xử lý xong chuyện ở đây."
Cậu cảm thấy Kiệt-chan bây giờ trông thật bình tĩnh.
Lúc tức giận vì những kẻ thất học vô lễ gọi bằng những cái tên vô lễ, Kiệt-chan hề bất cứ điều gì.
Kiệt-chan là một bình tĩnh như ?
Đương nhiên !
Là trầm nhất trong các , là kiến thức uyên bác nhất trong các , luôn là cảm xúc định nhất, cũng là bình tĩnh nhất khi đối mặt với các sự cố bất ngờ.
Vì , luôn cảm thấy Kiệt-chan luôn tỏa một bầu khí khiến cảm thấy an tâm.
Một Kiệt-chan như ngay cả khi lệnh cho , cũng bao giờ cảm thấy đang lệnh, chỉ cảm thấy đang chỉ huy, và luôn coi Kiệt-chan là bộ não bên ngoài của , bộ não chỉ huy cơ thể là chuyện bình thường, công nhận sự bình thường .
Vì , theo sự sắp xếp của Kiệt-chan, lôi gia đình đang trố mắt kinh ngạc x.é to.ạc khí, kéo họ trong gian xé rách.
--- Chương 121 ---
Tiêu Tử-chan gia đình bốn mà mang về và lộ vẻ trầm tư, nhưng cô nhanh chóng hiểu chuyện.
Cô với ánh mắt thương hại, nắm lấy tay : "Á Lệ Sa, quá một đứa con với , nên chắc chắn cũng một cặp sinh đôi với ."
Tiêu Tử-chan chỉ hai cô bé gần như giống hệt ngoại trừ màu tóc, cùng với bố của chúng: " đây là con của khác mà! Bố chúng còn ở đây, thể trộm con mà trộm luôn cả bố chúng đến đây? Chẳng lẽ thể để bố chúng cũng gia nhập gia đình chúng ?"
Vì quá quen thuộc với sự bất thường của , nên Tiêu Tử-chan ngược thể tưởng tượng sự bình thường của , cô cứ thế tự , đắm chìm trong sự "hiểu " về .
Cô cô , lo lắng về chuyện nhiều năm, thậm chí trong mơ cũng quên bắt Ngộ-chan con của hai , nhưng Ngộ-chan, bé nổi loạn đó, từ chối , trái tim tan nát.
" mà, đây chính là một mối nguy lớn, sớm muộn gì cũng sẽ nổ tung."
Tiêu Tử lẩm bẩm, cô băng giá ba thước hình thành trong một ngày, và thứ đè c.h.ế.t lạc đà bao giờ chỉ là một cọng rơm...
“Và xem ,” Tiêu Tử vuốt ve gương mặt vẫn rạng rỡ của bạn, mặt đầy vẻ đau lòng , "Trông tiều tụy đến mức nào ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/deu-la-do-gia-toc-thien-vien-hai-ban/chuong-260.html.]
Tiêu Tử tự trách: "Tất cả là do tớ, dạo kịp thời quan tâm đến cảm xúc và trạng thái của , đến bây giờ mới phát hiện trở nên như thế ."
Thần y Tiêu Tử đưa chẩn đoán cho bạn: Rõ ràng, đây là chứng Khổ Hạ .
“Khổ Hạ... là gì?” Bạn nghi vấn của .
Tiêu Tử học thức uyên bác lập tức phổ cập kiến thức cho bạn về "Khổ Hạ".
Một trong những biểu hiện của Khổ Hạ là tiều tụy, Tiêu Tử bạn tự xem, tiều tụy như mà còn bảo là tiều tụy!
Biểu hiện thứ hai của Khổ Hạ là tâm trạng thấp thỏm, Tiêu Tử bạn tự xem, nãy giờ chẳng lời nào, điều giống với giọng ầm ĩ thường ngày của chút nào!
Biểu hiện thứ ba của Khổ Hạ là mất ngủ, Tiêu Tử bạn tự xem, ai mà chẳng bình thường ngủ còn nhiều hơn tổng thời gian ngủ của tất cả các bạn học cộng .
Tóm , nếu Khổ Hạ, thì còn thể nữa?
Bạn, trông hề tiều tụy, cảm xúc cũng hề thấp thỏm nhưng thời gian ngủ quả thực rút ngắn, bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Thì là !”
Sau khi thần y Tiêu Tử chẩn đoán, bạn quyết định—
Phải căn tin ngay một ít món đại nồi thái!
Gia đình bốn tỏ vô cùng khó xử, giữa những lời quá dồn dập, đến mức kẽ hở nào để chen của Tiêu Tử, họ chỉ thể ngây ngốc yên một bên.
rõ ràng cả nhà cũng đói lả , nên khi bạn và Tiêu Tử đưa họ đến căn tin ăn món đại nồi thái, từng họ đều ăn như thể đang thưởng thức sơn hào hải vị .
Theo bạn thấy, gia đình rõ ràng là tri kỷ của bạn !
Giống như Ngũ Điều Ngộ từng mắt sáng rực khi thấy bạn ăn mười cái bánh tart trứng một mạch, tự nhận tìm tri kỷ đồ ngọt. Bạn gia đình , mắt cũng sáng lên, cuối cùng bạn cũng tìm những đầu ăn món đại nồi thái căn tin mà mê mẩn nó—
Không, gọi họ là “Chuyên gia Ẩm thực” mới đúng!
“Tuyệt vời quá!” Bạn cảm động!
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Bạn ngần ngại bày tỏ tình yêu của với món đại nồi thái mặt , và ánh mắt kinh ngạc của gia đình , bạn ăn liền một mạch tám bát cơm.
Tiêu Tử thở dài: "Cậu quả nhiên là Khổ Hạ , xem, còn chẳng thể ăn nổi cơm."
Gia đình dùng ánh mắt càng kinh ngạc hơn về phía Tiêu Tử, trong ánh mắt lộ rõ sự kinh hãi: Đây mà là trạng thái ăn nổi cơm ?
Mọi đều kính nể khẩu phần ăn của bạn.
Bạn, đang ăn món đại nồi thái ở căn tin, nhiệt tình mời cả nhà ăn thêm chút nữa.